Thiên đường chiến thần chí tôn Trần Hạo, quân sư Lý Vân Dương, chiến thần hai đạo tập hợp lại, sấm chớp ầm ầm, thiên hạ kinh sợ. Hai người liên thủ đã viết lại vô số truyền thuyết trong thế giới ngầm, hành động và lời nói của bọn họ được coi là chuẩn mực, đã từng ảnh hưởng đến cả một lớp người trong thế giới ngầm.

Mà hiện tại, hai người bọn họ, một người hèn mọn ẩn nấp ở Hải Dương, người còn lại thì biến mất khiến người khác than thở.

“Tôi biết anh chưa chết mà!”, Lý Vân Dương xúc động nói.

“Mấy năm nay anh sống thế nào?”, Trần Hạo nhàn nhạt hỏi.

Ánh mắt Lý Vân Dương nhìn xa xăm không tiêu cự: “Sống không bằng chết!”

Nghe thấy bốn chữ này, Trần Hạo nhẹ thở dài.

“Bốn năm nay, không đêm nào tôi ngủ ngon giấc, lăn qua lộn lại vẫn mơ cùng một giấc mơ. Tôi mơ thấy A Tứ cả người đầy máu ôm lấy chân mình, còn có Quỷ Thủ đang sống sờ sờ bị người ta cắt làm hai mảnh, còn có anh!”, nói tới đây, ánh mắt Lý Vân Dương dừng trên mặt Trần Hạo.

Trần Hạo hít sâu một hơi, sau đó nhìn theo ánh mắt đang hướng về phương xa của Lý Vân Dương: “Kể từ cái ngày bốn năm trước đó, chúng ta sống là để đòi nợ!”

Lý Vân Dương nghiêng mặt nhìn chằm chằm Trần Hạo.

“Anh tính khi nào sẽ ra tay, tôi không đợi được nữa”.

Trần Hạo dường như nhớ tới điều gì, dùng sức chà xát mặt mình, cố gắng kiềm chế sát ý vừa vụt qua trong lòng.

“Thời cơ chưa tới, những tên ruồi muỗi kia chỉ là kẻ địch bên ngoài, tôi muốn đào ra tên sát thủ đằng sau, dùng hàng ngàn con dao róc xương hắn!”, Trần Hạo nghiến răng nói.

Sau đó, cả hai người đều rơi vào im lặng, rất lâu!

Trầm mặc hồi lâu, dường như Lý Vân Dương đã suy nghĩ thấu đáo, anh cười nhạt: “Tôi biết phải làm thế nào rồi!”

Nói xong câu này, anh ấy đem một tập hồ sơ đưa cho Trần Hạo.

Trần Hạo lật sơ qua, tài liệu bao gồm tất cả tình báo về những người có liên quan tới anh sau khi anh bước chân vào nhà họ Bạch. Có phân tích chi tiết liên quan tới tính cách, sở thích, phong cách làm việc, liệt kê vô cùng rõ ràng. Thậm chí, còn có phân tích chi tiết việc nhà họ Bạch can thiệp vào tất cả các hạng mục IT gần đây.

Đây chính là phong cách làm việc của Lý Vân Dương, chi tiết đến mức khiến người khác nổi cáu.

“Xem ra, anh đã làm rất nhiều thứ!”, Trần Hạo cảm thán.

“Từ khi biết anh chưa chết tôi liền bắt đầu sắp xếp, việc nên làm cũng đã làm tương đối cả rồi!”, Nói đến đây, Lý Vân Dương lấy ra một điếu thuốc từ trong túi, đốt lên rồi hít mạnh một hơi.

Trần Hạo bật cười, Lý Vân Dương giỏi nhất là tình báo, e rằng lúc này khách sạn, câu lạc bộ, mỏ vàng quan trọng nhất của cả tỉnh Sở đều đã bị đánh sập, bởi vì đây là những nơi dễ có được tin tức nhất và cũng là mặt thể hiện rõ nhất sự đen tối của con người.

Cho dù là địa điểm cấp một thì nhất định Lý Vân Dương cũng đã bố trí tai mắt hết rồi. Thiết lập một mạng lưới tình báo khủng bố chỉ trong khoảng thời gian vài tháng ngắn ngủi, đây là khả năng đáng sợ của Lý Vân Dương.

Giữa hai người lại là một mảng im lặng, Lý Vân Dương vứt đầu thuốc đã cháy đến bên miệng, dùng chân dập tắt, lại lấy ra một bản hợp đồng đưa cho Trần Hạo.

“Quà tặng cho anh và vợ!”, Lý Vân Dương cười nói.

Trần Hạo nhận lấy xem qua, là tài liệu về tất cả quyền sở hữu hệ thống cơ bản. Có được thứ này, cho dù là Google hay Microsoft đều phải nhìn sắc mặt anh mà làm việc, thứ này là mạch máu khoa học kĩ thuật quan trọng của hai công ty. Trần Hạo biết, đây là thứ Lý Vân Dương đặc biệt chuẩn bị cho Bạch Phi Nhi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play