*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trần Hạo sững sờ, buồn cười nhìn cô gái với khuôn mặt nghiêm túc.

Anh chợt phát hiện, thật ra lúc Giang Ngạo Tuyết nghiêm túc lại có chút ngốc nghếch đáng yêu!

Mà vẻ độc ác trên mặt Lục Kiều còn chưa duy trì được hai giây, một cái bạt tai đáng sợ đã giáng xuống!

Chát! Người đánh chính là anh trai của Lục Kiều - Lục Bách Vạn!

Lần này, hai người phụ nữ ở đây đều ngây ra!

Giang Ngạo Tuyết không thể ngờ được, đây không phải là anh trai của Lục Kiều sao? Sao lại ra tay đánh em gái mình như thế?

Lục Kiều thì ngây ra, không hiểu vì sao anh trai lại đánh cô ta! Nghĩ thầm, chẳng lẽ mình đang nằm mơ? Sau khi cấu mình một cái thật mạnh, Lục Kiều mới xác định đây không phải nằm mơ mà là thật!

“Anh! Anh điên rồi à? Là người này bắt nạt em, sao anh lại đánh em?”, Lục Kiều thét lên.

Lục Bách Vạn nói: “Vẫn còn nói nhảm à, câm miệng lại cho anh!”

Lục Kiều kinh ngạc, cảm thấy chắc chắn anh mình hồ đồ rồi, lúc Trần Hạo đến, cô ta đã nhìn cách ăn mặc của Trần Hạo theo thói quen, chắc chắn là một tên bụi đời, quần áo cả người tuyệt đối không nhiều hơn năm trăm đồng!

Nghèo nàn như thế sao có thể quen biết anh trai mình được?

Nghèo nàn như thế sao có tư cách hống hách ở trước mặt mình?

Nhất định là anh trai đã nhầm! Anh trai hồ đồ rồi!

Không thể vì tên nghèo nàn này mà đánh mình được!

Không có khả năng!

“Anh! Em gái anh bị người ta tát, anh còn mặc kệ đánh em? Anh có phải là anh trai em không thế? Anh có phải là đàn ông không? Đầu óc anh có vấn đề sao?”, Lục Kiều giương nanh múa vuốt nói.

Lục Bách Vạn cực kì đau đầu, đứa em gái này bình thường được hắn ta quan tâm nuông chiều, nên mới không biết trời cao đất rộng!

Vừa rồi đã nói đến thế, mà con bé này vẫn không hiểu được người trước mặt này là đại thần không thể đắc tội!

“Em câm miệng lại, anh mà thấy em nói nữa là anh còn đánh em...”

Lục Bách Vạn nghiêm túc hù dọa em gái, kết quả còn chưa dứt lời, Lục Kiều đã khóc lóc om sòm: “Anh không phải là anh trai em! Anh cũng là tên khốn... Đáng chết... Em... liều mạng với mấy người!”

Lần này, Lục Bách Vạn choáng váng, đứa em gái này của hắn có tính cách ương bướng hoàn toàn không thể sửa được, còn chưa kịp ngăn cản, trên mặt Lục Bách Vạn đã bị Lục Kiều cào rớm máu.

“Em...”, Lục Kiều còn đang muốn mắng tiếp, lại thấy Lục Bách Vạn ra tay.

Chát! Lục Bách Vạn cho Lục Kiều lại một cái tát nữa thật mạnh, hắn đã thật sự tức giận rồi, đứa em gái này của mình hoàn toàn không có đầu óc, không thể tỉnh táo để nghĩ lại vì sao anh trai bình thường vẫn yêu thương cô ta lại làm như vậy sao?

Còn làm loạn nữa! Ngu dốt!

Một cái tát này khiến Lục Kiều lảo đảo, cắn môi lùi lại mấy bước, tủi thân sợ ngây người!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play