Kết quả điều tra cho thấy, hiện tại Trần Hạo là thủ lĩnh đứng đầu thế giới ngầm ở Hải Dương, Hạ Vân Đình chỉ là đầu sỏ mà anh bày ra cho mọi người thấy thôi!
Có tin tức còn đáng sợ hơn là, Tần Báo là do chính tay Trần Hạo đánh chết, mà khi ấy Trương Nguyên cũng có mặt ở đó!
Giá trị của Tần Báo đối với Trương Nguyên, một tên thuộc hạ tâm phúc như Lục Bách Vạn sao lại có thể không biết được!
Trương Nguyên ở đây còn không bảo vệ được Tần Báo, điều này nói lên cái gì?
Điều này cho thấy rằng, nếu như hắn còn không biết sống chết, thật sự chọc giận cái tên thần chết bá đạo Trần Hạo này, thì Trương Nguyên cũng chỉ có thể coi hắn như một đứa con rơi mà ném đi thôi.
Trong số các thuộc hạ của Trương Nguyên, địa vị của hắn cũng không bằng được Tần Báo, Tần Báo cũng có thể bị tiện tay vứt bỏ, huống chi là mình?
Lục Bách Vạn thông minh rất nhanh đã từ những điều này mà phân tích được tình hình hiện tại của mình, nên làm như thế nào hắn cũng biết rõ.
“Cậu Trần yên tâm, trước kia Lục Bách Vạn tôi hồ đồ mới làm ra những chuyện như vậy, sau này sẽ không còn nữa!”, Lục Bách Vạn vỗ ngực đảm bảo.
“Ừm!”, Trần Hạo nhẹ giọng đáp, nâng tách trà lên uống một ngụm nữa.
Lúc này, cấp dưới cung kính đi vào, đưa một tập tài liệu cho Lục Bách Vạn.
“Lục gia, thủ tục mà ông dặn dò đã được làm xong hết rồi, đây là tất cả những tài liệu về các khoản nợ của Bạch Tử Húc!”, cấp dưới nói.
Lục Bách Vạn tiện tay nhận lấy kết quả, lại không đưa ra quyết định mà là đưa mắt nhìn về phía Trần Hạo.
Trần Hạo thản nhiên nói: “Hủy nó đi!”
“À! Đúng đúng!”, Lục Bách Vạn vội vàng cầm lấy cái bật lửa đốt, sau đó ném vào thùng rác.
Cấp dưới ở bên cạnh thấy thế thì trợn mắt há hốc mồm, tò mò rốt cuộc người thanh niên kia có thân phận gì, thế mà lại có thể khiến Lục gia phải nể sợ như vậy?
Mà Trần Hạo thì uống hết tách trà kia xong rồi mới đứng dậy.
Thấy Trần Hạo đứng dậy muốn đi luôn, Lục Bách Vạn vội vàng đi theo anh: “Cậu Trần, để tôi tiễn cậu!”
Dưới sự đưa tiễn của Lục Bách Vạn, Trần Hạo chắp tay chậm rãi bước đi!
Hình ảnh này càng khiến cho cấp dưới đưa tài liệu đứng trong văn phòng giật mình, thầm nghĩ, cậu chủ Trương tới mà ông chủ còn chưa nịnh nọt như thế đâu!
Lúc hai người một trước một sau đi ra tới cửa chính công ty tài chính Bách Vạn, Trần Hạo chợt nghe thấy một giọng nói, ngạc nhiên dừng lại bước chân.
Sau đó, anh thuận theo giọng nói kia mà nhìn lại, trong phòng tiếp khách của công ty tài chính cách đó không xa, Giang Ngạo Tuyết đang nói gì đó với một người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp quyến rũ!
Nhìn thấy hình ảnh này, Trần Hạo hơi nhíu mày, trước đó Giang Ngạo Tuyết đã rất không bình thường, bây giờ lại xuất hiện ở công ty tài chính, chẳng lẽ là thiếu tiền? Mang theo suy nghĩ này, anh quyết định tìm hiểu chuyện này cho rõ ràng.
Trên mặt Lục Bách Vạn tràn đầy vẻ lấy lòng, tiến lên hỏi: “Cậu Trần, là người quen của cậu sao?”
Trần Hạo thản nhiên nói: “Xem xét một chút!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT