*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phượng Loan suýt mắng chửi tại chỗ.
Rõ ràng anh đã nhận nhiệm vụ bảo vệ của Bá Đồ rồi mà còn phải để họ theo dõi sát sao, kiểu gì vậy chứ!
"Có gì à?", thấy cô ta không lên tiếng, anh chủ động hỏi.
"Có, vốn theo như kế hoạch thì Lý Giai Ni đàm phán xong sẽ đi máy bay tư nhân về Hương Giang, nhưng bây giờ cô ta đột nhiên đổi hướng, hình như không định đến sân bay nữa!", Phượng Loan nói.
"Đang ở biệt thự à?"
"Đúng vậy".
"Được, cô chờ một lát, tôi đến ngay!"
Dứt lời, anh cúp điện thoại rồi xuống lầu, phóng xe tới biệt thự được sắp xếp cho Lý Giai Ni.
Chừng mười phút sau, Trần Hạo đến nơi.
Vừa lên tầng trên thì anh nghe thấy giọng của Phượng Loan.
"Cô Lý, theo lịch trình thì bây giờ cô nên đi sân bay chứ!"
Lý Giai Ni hờ hững cười: "Gì vậy? Hải Dương không chào đón tôi à? Thế này là muốn đuổi tôi đi phải không?"
"Tôi không có ý đó, tôi chỉ...", Phượng Loan càng lúc càng cảm thấy suy đoán của Trần Hạo về Lý Giai Ni là đúng. Cô thiên kim này cũng khó đối phó lắm.
Lý Giai Ni ngắt lời cô ta: "Sáng nay tôi có việc gấp cần phải ra ngoài một chuyến, sau khi làm xong tôi sẽ đến sân bay, Hải Dương có phải là cái thá gì đâu, cô có muốn tôi nán lại thì tôi cũng cóc cần!"
Phượng Loan đang rất bối rối: "Nhưng chúng tôi đã bố trí vệ sĩ trên đường đi rồi. Cô Lý, nếu cô có việc gấp cần làm thì xin hãy chờ một lát, tôi sẽ điều những người đó về ngay!"
Lý Giai Ni cười khẩy: "Không cần, tôi đã có vệ sĩ rồi, rất an toàn! Bây giờ tôi phải ra ngoài, gấp lắm đấy!"
Đối với cô ta, đây chính là cơ hội. Người của Bá Đồ càng ít càng tốt.
Đang lúc Phượng Loan không biết nên làm sao thì Trần Hạo tiến vào.
Thấy anh, Lý Giai Ni cau mày, cực kỳ khó chịu.
Nhận ra Trần Hạo đã đến, Phượng Loan cảm thấy nhẹ nhõm trước nay chưa từng có.
Nhưng cô ta không hề ngờ rằng câu nói đầu tiên của Trần Hạo lại khiến cho mình tức sắp chết.
"Cô Lý là con gái độc nhất của tỷ phú Lý, tương lai sẽ thừa kế gia tài bạc tỷ của ông ấy, bận rộn một chút cũng là điều dễ hiểu, nhưng tôi vẫn muốn nhắc lại lời hôm qua, đi thì được nhưng xin lỗi, có xảy ra chuyện gì thì chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu!", Trần Hạo cười híp mắt nói.
Nhận được đáp án như mong muốn, Lý Giai Ni lạnh lùng xoay người: "Tôi chưa bao giờ muốn các anh chịu trách nhiệm, các anh ngồi xe riêng đi theo đi, chúng tôi đi trước dẫn đường".
Phượng Loan muốn phản đối nhưng bị Trần Hạo cản lại: "Không thành vấn đề".
Lúc đưa lưng về phía anh, khóe miệng Lý Giai Ni nở nụ cười đắc thắng.
Trần Hạo nhàn nhã đi ra ngoài, leo lên một chiếc xe với Phượng Loan. Sau khi đoàn xe của Lý Giai Ni xuất phát, Anh lái xe cách một khoảng không gần không xa đi theo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT