*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hà Nham Đông mất tích, nhà họ Hà hoang mang rối loạn,
cảnh sát đã điều tra rất lâu nhưng lại phát hiện vụ mất tích rắc rối này không có manh mối nào.
Vào ngày mất tích, Hà Nham Đòng tự lái xe đến một câu lạc bộ chơi bời nhưng nửa đường đột nhiên bốc hơi, xe không, người cũng không thấy! Sống không thấy người, chết không thấy xác!
Nhà họ Hà nổi cơn thịnh nộ, nghi ngờ những đối thủ cạnh tranh trên toàn bộ Hải Dương là thủ phạm và tiến hành điều tra. Ngặt một nỗi họ không thể tìm ra bất kỳ một chứng cứ nào,
đành phải treo thưởng mười triệu cho ai tìm thấy anh ta, nhưng những thông tin họ có được đều chẳng tích sự gì!
Điều làm cho người ta bất ngờ hơn là ngay ngày hôm sau Hà Nham Đỏng mất tích, hai ông cháu nhà họ Lưu cũng gặp chuyện không may.
Vào hôm đó, đầu tiên là Lưu Gia Ấn đi câu cá với bạn nhưng bị chết đuối, sau đó Lưu Phong hay tin, bệnh tim tái phát mà chết.
Tất cả mọi chuyện đều quá trùng hợp, nhưng có một sự trùng hợp khiến dư luận nghi
trùng hợp khiến dư luận nghi ngờ hơn nữa là lúc họ chết đều có nhân chứng chứng minh đó chỉ là tai nạn, thậm chí là đều không thế cứu được.
Giữa lúc đó, trong cục cảnh sát, Mạc Tiếu Nhiêm đang ngồi trong văn phòng của mình, nhíu mày nhìn đống giấy tờ chồng chất thành núi ở trước mặt.
Cấp dưới Mã Minh nói: "Đội trưởng, số giấy tờ này cò đã xem một tuần rồi mà vẫn không phát hiện ra một đầu mối nào, tòi ngạc nhiên quá!"
"Rầm!", nghe vậy, cô ta đấm một phát xuống bàn: "Ai nói
không có?"
"Vậy cô nói đi, đầu mối đang ở đâu?", anh ta hơi ủ rũ.
Mạc Tiểu Nhiễm không phục, lấy một tờ giấy trắng ra và viết sáu cái tên.
Lần lượt là Bạch Phi Nhi, Trần Hạo, Bạch Tường Vũ, Lưu Gia Ấn, Lưu Phong và Hà Nham Đông!
Cò ta viết tên của Bạch Phi Nhi và Trần Hạo ra chính giữa tờ giấy.
"Bạch Tường Vũ, người trong nhà họ Bạch tiên phong
chống đối Bạch Phi Nhi, có mâu thuẫn với Trần Hạo, sau nửa tháng mất tích thì có người ra tự thú là giết người cướp của!"
Nói xong, Mạc Tiểu Nhiêm nối một đường tới Bạch Phi Nhi.
"Hai ông cháu Lưu Phong và Lưu Gia Ấn muốn thâu tóm Bạch Thị, âm mưu lập bẫy nhưng bị phản công, mất cổ phần trong Bạch thị thậm chí còn mất cả phần lớn cổ phần ở tập đoàn Lưu Thị, sau đó mất tích!"
Mã Minh đau đớn nói: "Đội trưởng, cho dù đã đoán ra nhưng cũng không thể chứng minh được điều gì mà! Chúng ta không có bằng chứng, nhưng phá án phải có bằng chứng, vả lại tôi không cảm thấy Bạch Phi Nhi có chủ đích làm vậy đâu!"
Tại đây có hình***
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT