Ngay lúc đó cô còn có chút cực đoan, thời điểm Tiêu Việt Duệ kéo cánh tay cô, cô điên cuồng đầy Tiêu Việt Duệ ra.
Cô thừa nhận rằng cô đã dùng sức rất mạnh.
Bởi vì cô thực sự, rất bài xích.
Bài xích Tiêu Việt Duệ tiếp cận cô.
Nhưng sức của một cô gái, có thể lớn đến mức nào?
Cô thật sự không ngờ rằng, sức của mình lại khiến Tiêu Việt Duệ bất ổn như vậy, lùi lại mấy bước.
Mà sau lưng anh ta là đường lớn Thanh Thành.
Mặc dù vào ban đêm rõ ràng là có ít phương tiện hơn, nhưng vẫn sẽ có xe cộ qua lại.
Chính vào thời điểm đó.
Một chiếc xe hơi từ xa nhanh chóng lao đến.
Tốc độ rõ ràng là có chút nhanh.
Lúc nhìn thấy một bóng người đột nhiên xuất hiện trên đường, lại không kịp điều khiển phanh, dù có dầu hiệu giảm tốc độ nhưng Tiêu Việt Duệ vẫn bị xe tông bay đi.
“Rầm” một tiếng Hạ Tư Tư thậm chí còn không có phản ứng lại được.
Tiêu Việt Duệ bị đầu xe tông trúng, đập xuống đất lăn mấy vòng.
Sau đó, cả người đều là máu.
Tắt cả đều là máu …
Cô nhất thời cứ như ngốc ra.
Hoàn toàn không thể phản ứng lại những gì đã xảy ra.
Cô chỉ vừa mới vung tay, cô chưa từng nghĩ tới việc muốn giết Tiêu Việt Duệ.
Cô chỉ muốn đầy Tiêu Việt Duệ ra.
Chỉ muốn làm cho anh hiểu rằng cô không thích anh mà thôi.
Cô thực sự không muốn anh chết.
Cô ngây ra đó rất lâu.
Thậm chí không dừng lại, chiếc xe kia đã trốn thoát.
Sau đó, cô run rẫy gọi điện cho An Hạnh Nhi.
Không gọi cho Nhiếp Tử Minh.
Dường như người duy nhất cô tin tưởng trên đời này chỉ có An Hạnh Nhi.
Chỉ có An Hạnh Nhi là có thể dựa vào thôi.
Trong hành lang bệnh viện.
Có vài tiếng bước chân vang lên.
An Hạnh Nhi và Hạ Tư Tư đồng thời quay đầu, nhìn thấy Hạ Trung Kiên, Tiêu Trầm cùng Nhiếp Tử Minh vội vàng đi tới.
*Xảy ra chuyện gì? Việt Duệ sao lại bị xe đụng?” Hạ Trung Kiên vội vàng hỏi, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.
Giờ phút này Tiêu Trầm cũng vậy, sắc mặt tái nhợt.
Hạ Tư Tư cắn chặt môi không nói.
An Hạnh Nhi cũng không nói giúp cho Hạ Tư Tư.
“Tình hình bên trong bây giờ thế nào?” Hạ Trung Kiên lại hỏi.
“Vào được khoảng nửa tiếng rồi, còn chưa đi ra.” Hạ Tư Tư thì thào nói.
“Đang yên lành, tại sao lại bị đụng xe.” Hạ Trung Kiên có vẻ hơi khó hiểu, ngay lúc đó liền nhanh chóng an ủi Tiêu Trầm: “Không sao, không sao, anh tin Việt Duệ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, em đừng sợ.”
Chính là, đối với Tiêu Trầm như vậy cũng quá tốt rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT