**********

CHƯƠNG 131: HẠ TƯ TƯ TÁO BẠO

An Hạnh Nhi chìm đắm vào công việc.

Giữa chừng La Tư vào báo cáo chuyện Xương Đức Việt và Chu Hưng Chí làm thủ tục từ chức.

Hai người hôm nay mắt sạch mặt mũi, cũng xấu hỗ ở lại đây, cho nên làm thủ tục thôi việc khá nhanh.

Xương Đức Việt và Chu Hưng Chí cùng từ chức.

Những nhân viên của phòng marketing kỳ trước cần điều động cương vị liền lấy tốc độ nhanh nhất tự giác tiền hành bàn giao tiếp nhận công việc, chỉ ngắn ngủi vài ngày, phòng marketing hoàn toàn đổi mới, công việc lại quay về quỹ đạo bình thường.

Giải quyết xong tất cả phiền phức, An Hạnh Nhi bây giờ phải bắt đầu thật sự phát triển công việc marketing thị trường.

Ban đầu lập ra mục tiêu, chỉ được thành công không được thất bại!

Cô tiền hành kiểm tra toàn bộ các hạng mục tiêu thụ mà phòng marketing kỳ trước để lại, tiền hành tháo gỡ, chỉnh sửa tất cả vấn đề.

Điện thoại bỗng vang lên.

An Hạnh Nhi liếc nhìn một cái.

Từ lần trước nhận điện thoại không nhìn là ai, nhầm điện thoại của Diệp Thương Ngôn thành Cố Quân Tường, bây giờ liền phải để tâm hơn.

Cứ cảm thấy lần trước hình như…đã làm tổn thương Diệp Thương Ngôn.

Mặc dù cô cũng không áy náy gì.

Cô nhìn cái tên “Tư Tư”, ấn nút nhận: “Tư Tư.”

“Cậu nói xem, cậu bắt cóc An Hạnh Nhi nhà tớ đi đâu rồi?!” Bên kia mặt mày nghiêm túc.

An Hạnh Nhi cau mày.

Con nhỏ này không nghiêm túc được sao?!

“An Hạnh Nhi nhà tớ không lợi hại như vậy, không cường thế như vậy, không sắc bén như vậy, cậu nói đi, cậu rốt cuộc là ai?!”

“Lại nổi cơn rồi?” An Hạnh Nhi cạn lời.

“Nếu không, sao cậu có thể thay đổi nhiều như vậy? Biến thành tớ cũng không biết rồi! Hôm nay tớ nhìn thấy báo chí đưa tin, nói cậu uy hiếp nhân viên sợ đến đái ra quần, còn nói, cậu khiến cổ đông lớn thứ hai của công ty tự nguyện từ chức?!” Hạ Tư Tư nói một hơi có chút hỗn hến, thậm chí kích động: “Cậu rốt cuộc làm sao làm được?! Không phải cậu luôn dàn xếp ổn thỏa chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không sao? Cậu bây giờ thay đổi lớn như vậy, cậu kêu tớ làm sao nhìn cậu?!”

“Cậu ghen ty rồi.” An Hạnh Nhi không nhịn được cười.

“Đúng! Ghen ty khiến tớ mù mắt!” Bên kia hung hăng nói: “Cậu nói cậu xinh đẹp như vậy, làm bình hoa là đủ rồi, cậu lại còn tài hoa hơn người, cậu còn không ngại mà năng lực xuất chúng! Tớ đã bị cậu đè xuống đất chà xát rồi! Xin lỗi, tình bạn của chúng ta cắt đứt từ đây.”

“Thần kinh.” An Hạnh Nhi mắng một câu.

Cũng biết Hạ Tư Tư thực ra là đang đùa.

“Nhưng nói lại, Hạnh Nhi, cậu thật sự không sao chứ?” Hạ Tư Tư giọng điệu nghiêm túc.

“Tớ rất ồn.”

“Cậu ổn sao lại như biến thành người khác.”

“Vi bỗng nhiên hiểu ra một đạo lý.”

“Đạo lý gì.”

“Không ngừng vươn lên.”

“,.” Hạ Tư Tư bĩu môi: “Cậu hình như đang trào phúng tớ.”

Hạ Tư Tư là lười làm điển hình.

Mặc dù vì mẹ mà không thích ba, nhưng những năm này, cô ấy lấy tiền tiêu vặt từ chỗ ba mình cũng không ít, còn là kiểu xa xỉ mà người bình thường nghĩ cũng không cách nào tưởng tượng.

“Cho nên có muốn giống tớ không, học tự lập?”

“Không muốn!” Hạ Tư Tư phủ định: “Tớ còn có Nhiếp Tử Minh đâu! Tớ lại không giống cậu, có một ông chồng không đáng tin.”

Rõ ràng là đang nói Diệp Thương Ngôn.

Diệp Thương Ngôn quả thực không đáng tin.

Không đáng tin tuyệt đối không phải vấn đề năng lực trong lòng họ.

Mà là.

Cô và Diệp Thương Ngôn chỉ là kết hôn hình thức.

Họ chỉ là hợp tác cùng thắng, không tồn ai ai dựa vào ai.

“Đúng rồi! Trên báo đưa tin nói cậu vì đàm phán điều kiện với một nhân viên muốn nhảy lầu mà không cần mạng đứng trên sân thượng, cậu biết động tác của cậu dọa người cỡ nào sao?! Lần sau dù là để uy hiếp người khác thì cậu cũng không thể lầy thân mạo hiểm như vậy có biết không?!” Hạ Tư Tư lớn tiếng dặn dò.

Hạ Tư Tư thực ra chính là như vậy, bình thường nhìn có vẻ không tim không phổi rất tùy tiện, trên thực tế về mặt tình cảm lại tinh tế hơn rất nhiều người.

Chỉ là tính cách như vậy, khiến rất nhiều khi cô ấy không muốn biểu đạt mà thôi.

“Được, tớ biết rồi.” An Hạnh Nhi ngoan ngoãn đồng ý.

“Không nói nữa.” Hạ Tư Tư ngáp một cái: “Tớ cũng còn chưa ngủ tỉnh đâu, tớ phải tiếp tục ngủ bù rồi.”

“Cô hai ơi, bây giờ hơn bốn giờ chiều rồi, cậu ngủ cả ngày à?! Tối qua lại đi đâu xõa rồi?!” An Hạnh Nhi không nhịn được mắng.

“Tối qua đi hộp đêm á, tớ không phải còn gọi điện cho cậu sao? Đúng rồi, nói tới chuyện tối qua, cậu có chất vấn Diệp Thương Ngôn không? Có hỏi anh ta người phụ nữ ở cùng anh ta rốt cuộc là ai không, họ có quan hệ gì, phát triển đến bước nào rồi? Có khả năng ưỡn bụng đến cửa thị uy không?” Hạ Tư Tư thoáng chốc lại kích động.

An Hạnh Nhi cạn lời: “Không khoa trương như cậu nghĩ, huống hồ tớ đã nói với cậu rồi, tớ và Diệp Thương Ngôn không có quan hệ gì, cậu đừng lo lắng linh tinh.”

“Thật là hoàng đế không vội thái giám gấp.”

“Hạ công công, cậu đừng gấp.”

“Cậu nói ai là công công hử, cậu nói ai là công công?” Hạ Tư Tư tức giận.

“Cậu không phải thái giám sao?” An Hạnh Nhi cười.

“An Hạnh Nhi, cậu cũng biến xấu rồi phải không!” Hạ Tư Tư cắn răng nghiền lợi.

Hai người đấu võ mồm trong điện thoại.

Thật lâu sau, Hạ Tư Tư mới không vui cúp máy.

Đậu xanh.

Đã không xinh đẹp bằng An Hạnh Nhị, tài hoa cũng so không lại, bây giờ ngay cả đấu võ mồm cũng thua, cô ấy không rõ, sao cô ấy lại quyết tâm không sòn trở thành bạn với An Hạnh Nhi, hay là cảm giác đó, loại cảm giác cô ấy vì An Hạnh Nhi mà mạng cũng có thể không cần!”

Má ơi.

Cô ấy quả nhiên có khuynh hướng tự ngược.

Hạ Tư Tư nằm trên giường, tiếp tục ngủ.

Tối qua thật sự là một đêm không ngủ.

Rõ ràng buồn ngủ muốn chết, rõ ràng say rượu xong rất muốn ngủ lấy lại tinh thần, nhưng nhắm mắt lại liền không làm sao ngủ được, nhắm mắt lại, tất cả đều là hình ảnh Tiêu Việt Duệ và cô hôn nhau, hết lần này tới lần khác, giống như chiếu một thước phim có xua cũng không đi.

Lúc cô thật sự chợp được mắt, trời cũng sáng rồi.

Cô cũng thật may mắn, ít nhát không cần đi làm, có thể tùy ý ngủ.

Muốn ngủ đến lúc nào dậy thì ngủ tới lúc đó.

Lúc này, thực ra cũng ngủ tỉnh rồi.

Chỉ là người mềm nhữn không có sức lực, không muốn bò dậy.

Bụng hơi đói, nhưng cũng không tính là quá đói, hình như vẫn có thể chịu đựng.

Cô cứ nhìn trần nhà ngây ra như vậy.

Bất giác ngây người.

Ngây ra liền lại nhớ tới cô và Tiêu Việt Duệ tối qua.

Thật sự là tạo nghiệt!

Quá trình từ hôn tới xém chút lau súng cướp cò với Tiêu Việt Duệ tối qua, cô thật sự đều không có ý thức, lúc đó thật sự không biết mình làm thế nào, lại không nghĩ tới, làm xong rồi, ngược lại tỉnh táo nhớ lại tất cả những chuyện giữa họ tối qua, nhớ rõ ràng, đều là cô chủ động, thậm chí có chút nôn nóng…

Hạ Tư Tư lại không nhịn được muốn văng tục.

Cũng không biết trong lòng Tiêu Việt Duệ, cô rốt cuộc không kiểm điểm cỡ nào.

Đương nhiên.

Cô cũng không để ý.

Cô chỉ là ghê tởm, cô lại chủ động đụng vào anh.

Cô rốt cuộc vẫn là từ trên giường bò dậy.

Còn nằm tiếp nữa, trong đầu lại không ngừng tuần hoàn từng màn tối qua, có lẽ cô sẽ Điên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play