Chương 1957

Phụ trách bán linh dược tiên thảo là một nữ dược sư trẻ tuổi, tươi cười như hoa, nhiệt tình hỏi Tân Trạm cần loại tiên thảo gì.

Cô ta vốn tưởng rằng tuổi Tân Trạm cũng gần bằng tuổi mình, chắc cũng chỉ cần một chút dược thảo thông thường.

Nhưng Tân Trạm nói một tràng, làm cho nữ dược sư này nhất thời có chút kinh ngạc. Bởi vì có rất nhiều tiên thảo, đều là những thứ mà luyện dược sư cao cấp mới sử dụng.

“Hai mươi mốt loại dược liệu này không có sao?” Thấy đối phương có chút sững sờ, Tân Trạm nhíu mày hỏi.

Dù gì cũng là hội dược sư ở Hoàng Đô, chẳng lẽ ngay cả chút tiên thảo linh dược này cũng không gom được sao?

“Có chứ, nhưng đạo hữu chắc chắn là cần những thứ này sao?” Cô gái hỏi.

Cô ta làm dược sư bán tiên thảo đương nhiên đối với những dược thảo mà dược sư cần dùng nắm rõ như lòng bàn tay. Chỉ là thấy Tân Trạm tuổi còn trẻ mà muốn mua nhiều tiên thảo như vậy, quả thực làm cho cô ta có chút khó hiểu.

Cho dù là đồ đệ đi mua dược cho sư phụ cũng không cần thiết một lần mua một lượng nhiều như vậy.

Người này không phải đến đây cố tình quấy rối đó chứ?

“Đều mua, đây là 500 tử kim linh tệ, nếu như không đủ, cô lại tìm tôi”

Tân Trạm nhìn ra đối phương có chút nghỉ ngờ, lập tức lấy ra linh tệ đặt lên quầy.

“Đâ Cô gái thu lại linh tệ, hít sâu một hơi, đem quầy giao lại cho tu sĩ khác, cô ta thì đi ra đằng sau chuẩn bị tiên thảo.

Sau một lúc bận rộn, cô gái trở lại quầy.

Được rồi, xin đợi một chút”

“Đạo hữu, 20 loại tiên thảo cậu cần đều có ở đây, nhưng còn một loại tiên thảo cần phải có tư cách nhất định mới mua được. Cấp bậc lệnh bài của cậu không đủ để mua được vật này, cho nên tôi muốn hỏi cậu, dược liệu còn lại cậu còn cần nữa không?”

“Không có tư cách mua? Là Lam Ngọc Ninh Thảo sao?”

Tân Trạm trong lòng khế động nói.

“Chính là vật này. Lam Ngọc Ninh Thảo giá trị xa xỉ, hơn nữa rất hiếm thấy, hội dược sư chúng tôi cũng tích trữ được rất ít, cho nên chỉ những người có quyền hạn mới có thể mua được” Cô gái giải thích.

“Vậy cần cấp bậc dược tôn nào mới đủ tư cách?” Tân Trạm bất đắc dĩ hỏi.

Anh cũng biết Lam Ngọc Ninh Thảo rất hiếm có cho nên lúc trước nghe cô gái đó nói hội dược sư có, trong lòng còn rất vui mừng, không ngờ muốn mua lại vấp phải bậc cửa này.

“Cái này thì tôi cũng không nắm rõ”

Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Cô gái cười khổ nói: “Tôi là dược tôn nhất phẩm, khi đi lấy dược, cấm chế trong trận pháp nhắc nhở tôi thân phận không đủ. Nếu như đạo hữu muốn biết tình hình cụ thể, tôi có thể đi hỏi trưởng lão của hội dược sư”

“Thôi vậy, tôi mua những thứ này trước đã” Tân Trạm lắc đầu nói.

Cô gái này trái lại rất nhiệt tình, nhưng đi hỏi trưởng lão, ai biết được trưởng lão có ở đây hay không, hơn nữa có biết việ này không. Bản thân mình lại không có thời gian để lãng phí ở đây.

“Được?

Gương mặt cô gái lộ vẻ tươi cười, Tân Trạm mua nhiều tiên thảo như vậy chính mình là người bán, thu nhập cũng có chút khả quan.

Sau khi thanh toán tiền cho những tiên thảo cần thiết, Tân Trạm lấy túi chứa đồ ra bao lại.

“Cho hỏi, hội dược sư của các cô nơi khảo hạch cấp bậc luyện dược sư ở đâu vậy?”

“Đằng sau hội dược sư, để tôi dẫn cậu đi”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play