Chương 1182

Lúc trước ông ta chỉ cho là hoả diễm kia của Tân Trạm là trùng hợp, hiện tại xem ra đối phương hiển nhiên đã nắm giữ cái gì đó…

 

Trác Cư hơi đổ mồ hôi trán, anh ta đã bị Tân Trạm lấy đi mệnh hồn, đương nhiên biết gì nói nấy.

 

Nhưng anh ta cũng không biết Tam trưởng lão e ngại hỏa diễm, Tân Trạm lại giống như đã biết rồi.

 

“Điều gì nên biết tôi đều biết.”

 

Tân Trạm cười nói: “Trác Cư không biết, tôi cũng đã đoán được bảy tám phần, ông chỉ là muốn Thải Điệp tiên thảo, tôi với ông cũng không phải kẻ thù, sao phải làm đến mức người sống ta chết?”

 

“Cậu muốn dựa dẫm vào tôi, thì tôi được cái gì” Tam trưởng lão híp híp mắt mắt nói.

 

“Tôi đã nói rồi, tôi muốn đi Linh Trì, cần một cái thân phận hạch tâm đệ tử”

 

Tân Trạm đi đến một bên, trực tiếp dời cái ghế, ngồi ở phía trên.

 

“Lai lịch của cậu không rõ, tôi lại không biết cậu có thân phận gì? Cho cậu vị trí này, chẳng phải là gây phiền toái cho tôi sao” Tam trưởng lão cau mày nói.

 

“Nhưng ông đạt được tiên thảo, đương nhiên phải bỏ qua cái giá tương ứng, hơn nữa không nói dối ông làm gì, chỉ cần phiền phức không chủ động tìm tới tôi, tôi sẽ không trêu chọc phiền phức” Tân Trạm thản nhiên nói.

 

“Một tháng sau, sau khi tôi đi Linh Trì xong thì sẽ rời đi, chỉ có thời gian một tháng, liền có thể đạt được một viên tiên thảo tam phẩm có tác dụng lớn đối với ông, nên lựa chọn như thế nào, không cần tôi nói thêm nữa đi”

 

“Tốt, tôi có thể cho cậu vị trí hạch tâm đệ tử, trước đây tôi ở tông môn có ban thưởng cống hiến, có thể đổi cho đệ tử trực tiếp tiến vào nội môn, nhưng đi Linh Trì, cần tuyển chọn đệ tử có kinh nghiệm, nếu như nửa đường cậu ngoài ý muốn thất thủ, đừng có trách tôi” Gương mặt của Tam trưởng lão âm trầm.

 

Mặc dù ông ta đã đồng ý, nhưng tư vị bị một đệ tử cấp bậc thấp uy hiếp lại làm cho ông ta không thể vui sướng được.

 

“Đương nhiên, nhưng tôi cũng không có khả năng thất thủ”

 

“Vậy lúc nào cậu có thể đưa tiên thảo cho tôi?”

 

Tân Trạm hơi vung tay, đem một gốc tiên thảo trực tiếp ném cho Tam trưởng lão.

 

“Cậu cứ như vậy cho tôi? Không sợ tôi đổi ý”

 

Tam trưởng lão đột nhiên sững sờ, không nghĩ tới Tân Trạm thoải mái như vậy.

 

“Trưởng lão, kỳ thật ở sơn cốc, tổng cộng có hai gốc tiên thảo” Trác Cư lau mồ hôi đạo.

 

Lúc trước anh ta vẫn luôn sợ hãi hai phe đánh nhau, thời điểm đó anh ta giúp bên nào đều không được, làm không tốt anh ta cũng sẽ xong đời.

 

Trong cơ thể ông có quỷ phách Bây giờ nhìn song phương đã đạt thành hợp tác, một khối đá trong lòng rốt cuộc cũng đã rơi xuống.

 

“Một gốc tiên thảo khác, sau khi chuyện của tôi thành công sẽ cho ông” Tân Trạm tiếp nói thẳng.

 

“Còn nữa, tốt nhất ông đừng đừng nghĩ đến mấy loại thủ đoạn sưu hồn. Thần thức của tôi bị bị hao tổn, mới cần tiến vào Linh Trì, ngay cả chính tôi đều không được trong thần thức của mình, thì ông càng không có cơ hội.”

 

Tân Trạm có thâm ý khác nhìn về phía Tam trưởng lão nói: “Hơn nữa thời điểm đó, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, coi như càng phiền toái hơn”

 

“Tôi là người giữ chữ tín, sẽ không làm loại chuyện này.”

 

Con ngươi của Tam trưởng lão rụt rụt, cau mày nói.

 

“Đó là tốt nhất”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play