Chương 1010: Cò kè mặc cả

“Tên nhãi này lại dám dùng Man Ngưu Kinh, đáng chết, hẳn xem chúng ta là thứ gì?”

“Đúng là khinh người quá đáng, tẩn chết hãn Đám yêu tu không rõ ngọn nguồn câu chuyện, chỉ thấy anh thu lại kiếm thanh đồng, cũng không dùng bài quyền tỏa ánh sáng vàng kim nữa, mà chỉ dùng chiêu thức cơ bản hết sức.

Thế là bọn họ đoán rằng, tên nhãi này đang xem thường mình, cho rằng bọn họ dễ đối phó.

Cứ như vậy bọn họ như được khích lệ tỉnh thần, đỏ mắt xông đến chỗ Tân Trạm. Anh cũng không ngờ rằng, chuyện lại thành ra thế này.

“Tên Tân Trạm lần này chết chắc rồi”

Đứng bên ngoài vòng vây, Hùng Văn Ân chỉ ôm cánh tay đứt đoạn không tham gia chiến đấu, ánh mắt âm hiểm quan sát trận đấu, thấy Tân Trạm di chuyển đánh bay một tên yêu tu, lại bị tầng tầng lớp lớp yêu tu xông lên đánh cho lui về sau, anh ta tỏ ra khoái chí hết sức.

Tân Trạm đánh đứt cánh tay của anh ta, sau này sợ rằng không thể tiếp tục làm cận vệ của Yêu Hoàng được nữa, cho nên việc có thể chính mắt chứng kiến cái chết của Tân Trạm đã trở thành nguyện vọng lớn nhất của anh ta.

“Tân Trạm, cứ đánh như vậy không phải là cách” Anh tiếp chiêu liên tục, Phù Ma trong ý thức anh nói.

“Man Ngưu Kình không gây tổn thương cho đối thủ, hơn nữa nếu trận pháp còn giáng thêm một cột sáng quái gở nữa, khóa luôn kĩ năng yêu tộc của cậu thì chết dở”

“Tôi cũng biết ông định dùng cách gì rš Tân Trạm bất đắc dĩ nói.

Anh đánh bay một tên, lại bị hai tên khác.

đánh lén, đành lùi về sau.

Man Ngưu Kình thực không mạnh lắm, tuy động tác mạnh mẽ uy lực nhưng không thể làm mấy tên yêu tu mất đi lực chiến đấu, nhìn thấy yêu tu xung quanh càng lúc càng đông, cho dù khí tức của mình dài nhưng cũng chỉ trụ được một lúc.

“Dùng tên đó đi, xem cục diện hiện tại, chỉ có hắn mới giải quyết được” Phù Ma nói.

“Nhưng để lộ tên này, tôi sợ không thoát khỏi ngọn núi yêu thú này” Mắt Tần Trạm hiện lên vẻ do dự.

“Ít nhất không bị đánh chết là được” Phù Ma nói: “ Lát nữa tôi giúp cậu chống đỡ một lúc, cậu đưa tên kia ra”

“Được rồi”

Tân Trạm đành gật đầu, chuyện đến nước này, chỉ còn cách này thôi. Anh vận chuyển tiên khí, từ từ mở thần thức, mở ra cấm chế do cha để lại.

“Bùa Huyền Vũ, nổ”

Phù Ma lấy lại quyền khống chế cơ thể, nhanh chóng kết ra một loại bùa xưa cũ màu đồng cổ Sau đó ông ta quát một tiếng, tấm bùa từ não bộ Tân Trạm bay ra, chớp mắt nổ tung.

Uy lực của bùa chú biến thành một vòng sáng, ôm trọn Tân Trạm, sau đó giống như gợn sóng, mở rộng không ngừng, những yêu tu bị quầng sáng chạm vào đều bay ra ngoài.

Mà quầng sáng càng ngày càng to, dần dần bao vây cả tòa điện nhỏ, tạo thành một kết giới nhỏ, phong tỏa trong ngoài.

“Cái gì đây, quầng sáng này thật chắc chân”

Tên hộ pháp đánh một quyền lên kết giới thì thấy kinh ngạc.

“Không sao, chúng ta đông như vậy, kiểu gì cũng phá vỡ nó”

Đám yêu tu bên ngoài kết giới điên cuồng công kích còn trong điện Tân Trạm đã đưa một con Tước Điểu màu vàng kim từ thần thức ra ngoài.

Thứ này ăn nhiều đến mức cả người tròn vo, trông như một quả bóng bằng da, so với thời điểm anh mới gặp đã béo lên nhiều lắm.

Cho dù bị anh túm một chân, cả người chổng ngược xuống, nhưng nó vẫn ngáy khò khò, dáng vẻ bất cần, anh chỉ hận không thể tẩn cho nó một cái.

“Này, đừng ngủ nữa, mau dậy đi, nếu không cậu và tôi đều xong đời đấy”

Anh lay lay chân nó, khiến cơ thể nó rung lắc, bộ lông vũ vàng kim của nó xù lên như chổi lông gà vậy.

“Chỉ, chỉ”

Kim Sắc Tước Điểu mở ra đôi mắt còn đang ngái ngủ, quay tròn nhìn anh, ra vẻ ngây thơ nhìn anh.

“Đừng giả vở nữa, cậu đã hấp thu bao nhiêu kinh khí với tiên khí của tôi rồi, còn ăn trộm thần thức của xương sọ vàng kim mà.

còn làm ra vẻ vô tội à?”

Anh đành đặt nó xuống đất, ngồi xổm xuống hừ một tiếng: “Nói tiếng người đi”

“Chi” Tước Điểu lại kêu một tiếng.

“Nói tiếng người” Anh bực mình, gõ lên đầu nó. Còn cho rằng bản thân ngốc à? Anh sớm đã biết Tước Điểu có trí tuệ, hơn nữa còn không thấp, chẳng qua nó cứ ngủ mãi, không buồn quan tâm anh.

Cú đánh này khá đau, nó lập tức bực mình, nhảy lên đánh cho anh một phát: “Con người ngu xuẩn, anh phải nhẹ nhàng chứ, đánh bổn hoàng tử ngu người rồi, tôi sẽ không tha cho anh đâu.”

Anh nghiêng người tránh đòn công kích của nó, anh cười tủm tỉm nói: “Cuối cùng cậu cũng mở miệng rồi à?”

“Hừ” Nó lấy hai cánh ôm ngực như người vậy, hừ lạnh một tiếng.

“Ngôn ngữ của con người quá nhạt nhẽo, tôi lười nói thôi”

“Tôi sẽ không nói lời thừa thãi nữa, bây giờ tôi đang gặp vấn đề, bên ngoài toàn là yêu tu, cậu nghĩ cách đi” Anh mau chóng nói “Yêu tu? Nhà anh đến ngọn núi yêu thú Nó ngẩn ra, sau đó khit mũi, ngạc nhiên rồi?”

nói: “Linh khí ở đây đậm đặc như v: hoàng cung Yêu Hoàng, anh điên vào hoàng cung, anh định làm gì?”

“Tôi không điên, mọi chuyện rất phức tạp, phải bàn bạc với cậu đây” Anh đành nói: “Tóm lại tôi đã gây họa ở hoàng cung rồi, tất cả yêu tu đều muốn giết tôi, Yêu Hoàng thì tôi không thấy, tôi bị trận pháp khóa tu vi, đã sức cùng lực kiệt rễ “Ha ha, anh thảm thật” Nó vô tâm cười ầm lên.

Thấy Tân Trạm bực mình cuộn nắm tay, nó ho nhẹ một tiếng nói: “Việc này cũng không khó lãm, tuy Tuyệt Nhật Yêu Hoàng không thuộc dòng tộc của tôi nhưng xét vai vế thì ông ta là anh trai tôi, ít nhất ông ta cũng phải nể mặt tôi”

“Vậy thì tốt” Nghe vậy anh thở phào.

“Nhưng anh định cảm tạ tôi như nào đây, tôi sẽ không làm ăn lỗ vốn đâu” Nó nói.

Anh trừng mắt, không thể tin nổi nói: “Tính mạng của cậu và tôi liên kết với nhau, việc của tôi là việc của cậu, cậu còn đòi lợi lộc gì hả?”

“Tôi là hoàng tử đấy, ra mặt thay cho con người mất mặt lầm” Cậu ta nói như một điều hiển nhiên: “Nếu không thì anh để tôi nuốt linh hồn phượng hoàng trong thần thức của anh đi, nó có vẻ khá ngon”

“Mơ đi” Anh từ chối ngay lập tức. Vật này anh đã mạo hiểm cả tính mạng để đoạt về, không thể dễ dàng cho nó được.

“Anh cũng nhỏ nhen quá đó.” Nó tức giận nói.

“Cậu sống trong thần thức của tôi lâu như vậy, nuốt linh khí của tôi, ăn thần thức của tôi, còn hấp thu trộm tiên khí của tôi, tôi còn chưa thu tiền phòng đâu, cậu còn nói tôi nhỏ nhen hả?” Anh cạn lời nói.

“Nhưng tôi cứu anh từ sơn cốc yêu thú”

“Lần đầu chúng ta gặp nhau, chẳng lẽ không phải tôi cứu cậu sao?”

“Vậy thì tốt rồi, tôi giúp anh thoát khỏi nguy hiểm, anh cho tôi hấp thu ít tiên khí, ý tưởng này không tồi, có thể giúp tôi gia tăng tu vi” Cậu ta nghĩ ngợi rồi nói.

“Được” Anh đồng ý, tiên khí thì bản thân chỉ cần chuyển đổi là được, có thể đồng ý với cậu †a, dù sao giữa hai người đã lập kế ước Thiên Đạo.

“Mấy người nhanh lên, tôi sắp không chống đỡ nổi rồi” Trong lúc hai người đang nói chuyện, Phù Ma bực mình hừ một tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play