______________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong
"Nhưng mà cô vẫn chưa hết ốm mà, nhỡ đâu. . ." Người hầu gấp giọng nói...
"Không có việc gì đâu, tự tôi sẽ chú ý!" Nhược Nhiên quay đầu lại nói một câu, lôi Nghênh Lam ra ngoài.
"Thiếu phu nhân . . ."
"Tôi sẽ sớm trở về!" Khi câu nói của Nhược Nhiên vừa dứt thì cô đã đi ra cửa rồi lên xe của Nghênh Lam.
Vừa nói vừa cười đi ra ngoài.
Người hầu có chút kinh hoảng, cuống quít đứng ngồi không yên, cầm điện thoại muốn gọi cho Tư Đồ Hiên Nhiên.
Thế nhưng, khi cô người hầu cầm điện thoại lên rồi lại hạ xuống, Thiếu phu nhân đã nói sẽ trở về rất sớm, hay cứ đợi một chút.
Tuy ở trên xe Nhược Nhiên vẫn nói chuyện với Hạ Nghênh Lam, thế nhưng khi đến quán rượu thì có vẻ cô không được tự nhiên.
Xuống xe, Nhược Nhiên nhìn khách sạn trước mặt, cô mím môi lại: "Nghênh Lam, mình, mình nên về thôi."
"Sợ cái gì?" Hạ Nghênh Lam trừng mắt, kéo Nhược Nhiên vào trong.
"Nghênh Lam ... mình ..." Sắc mặt Nhược Nhiên hơi tái.
"Được rồi, không có chuyện gì, cậu cứ ngồi ở bên cạnh mình, đừng quan tâm chuyện gì cả!" Hạ Nghênh Lam vỗ ngực bảo đảm.
Đi tới trước phòng đã đặt trước, Hạ Nghênh Lam gõ cửa phòng: "Mở cửa nhanh, tôi tới rồi!!!" Trong phòng vô cùng ồn ào, có một người kéo cửa ra, đùa: "Hạ đại tiểu thư tới!"
Nghênh Lam kéo Nhược Nhiên đi vào, mọi người nhìn lại, trong nháy mắt, cả căn phòng trở nên yên tĩnh.
Nhược Nhiên ngẩng đầu là nhìn thấy Bạch Hạo Minh mặc một bộ tây trang màu trắng ở trong đám người.
Nụ cười trên khuôn mặt Bạch Hạo Minh chợt ngừng lại, khi Nhược Nhiên nhìn thì ánh mắt có chút khác thường.
Nhược Nhiên mím môi, cô đứng đối diện Bạch Hạo Minh, lui bước tránh xa.
Trên người mang theo khí chất của một người đàn ông, nho nhã khiêm tốn, khuôn mặt đẹp trai không biểu cảm nhìn Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên vừa định mỉm cười chào hắn thì bỗng nhiên nhìn thấy có một cô gái lạ xuất hiện bên cạnh hắn.
Trong nháy mắt, Nhược Nhiên thu lại nụ cười, ánh mắt đang nhìn Bạch Hạo Minh rời đi nơi khác.
"Đừng lo lắng gì cả!" Lúc này, Hạ Nghênh Lam ngồi bên cạnh cô nói.
"Được rồi, đây là Trầm Nhược Nhiên, ôi, càng ngày càng xinh đẹp." Sau những thời khắc ngưng đọng, mọi người lại lấy chủ đề để làm huyên náo.