Convert+ Editor: Mã Mã
Cô muốn quý trọng người trước mắt, là chân chân thật thật sống bên cạnh Tư Đồ Dật.
Ngay cả Tư Đồ Dật có tâm tư với Nhược Nhiên, nhưng cô có thể sống bên cạnh Tư Đồ Dật, sống tới đầu bạc răng long với người mình yêu, huống chi, Tư Đồ Dật rất tốt với cô.
Tô Cẩm Vay là cô gái thông minh.
"Được rồi, mọi thứ đã ổn!" Tư Đồ Hiên Nhiên im lặng đứng cạnh tự nhiên mở miệng, nhìn tất cả hành lý được sắp xếp tốt.
Giương mắt, nhẹ nhàng nhìn đồng hồ: "Không còn sớm nữa, chúng ta tới sân bay thôi."
Mọi người gật đầu, hành lý giao cho người giúp việc xử lý, bốn người họ ra khỏi Tư Đồ gia, ngồi lên xe của Tư Đồ Hiên Nhiên đi thẳng tới sân bay.
Bên trong xe, bốn người cũng không nói gì, Nhược Nhiên ngồi ở ghế phụ, ánh mắt khẽ liếc qua hàng ghế sau, sợi tóc xốc xếch bị gió thổi lên.
Nhìn lá rụng mùa thu, trong lòng không chút buồn phiền.
Tô Cẩm Vy tựa vào người Tư Đồ Dật, khóe môi nở nụ cười hạnh phúc, khuôn mặt Tư Đồ Dật nhàn nhạt, nhẹ nhàng cầm tay Tô Cẩm Vy.
Vẫn tĩnh lặng, tĩnh lặng đến sân bay.
"Đi thôi, một lúc nữa sẽ lên máy bay." Đứng ở đại sảnh sân bay, Tư Đồ Dật và Tô Cẩm Vy cầm trong tay một túi du lịch, xoay người nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên và Nhược Nhiên.
Tư Đồ Hiên Nhiên tiến lên, vỗ nhẹ sau lưng Tư Đồ Dật: "Đến nơi thì gọi điện cho anh, một thời gian nữa, anh cũng sẽ bay sang đó."
Khóe môi Tư Đồ Dật cong lên, khôi phục lại nụ cười bất cần, gật đầu.
Nhược Nhiên tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy Tô Cẩm Vy, cười nói: "Em cũng gọi cho chị nhé." Tô Cẩm Vy gật đầu, khuôn mặt tràn đầy nụ cười.
Tư Đồ Dật đi tới trước mặt Nhược Nhiên, đôi mắt Light Blue khẽ nheo lại, giống như lần đầu tiên gặp Nhược Nhiên.
Trên mặt là nụ cười càn rỡ.
Nhược Nhiên nuốt nuốt nước miếng, thản nhiên nhìn đôi mắt Tư Đồ Dật, cười nói: "Cậu cũng thế, đừng quên trở về."
Chưa trả lời Nhược Nhiên..., Tư Đồ Dật đã mở ra cánh tay, nói với Nhược Nhiên: "Ở Mỹ chúng tôi ôm nhau để chia tay..."
Ƅu=