Convert+ Editor: Mã Mã
Cô gái này, đúng là không được dạy dỗ!!!
Lúc ăn cơm tối, Nhược Nhiên vậy cũng không xuống, Tư Đồ Hiên Nhiên đen mặt, người giúp việc không dám nói lời nào, chú Quyền cũng chỉ khẽ thở dài đứng bên cạnh.
Tư Đồ Hiên Nhiên ăn chẳng ngon, chiến tranh lạnh này khiến hắn vô cùng không thoải mái, rốt cục cũng ăn xong cơm, hắn đi lên lầu, muốn gặp Nhược Nhiên nói chuyện.
Tư Đồ Hiên Nhiên đi lên, nhẹ nhàng gõ cửa phòng cô.
Nhược Nhiên ngồi ở bên trong phòng, dù không mở cửa nhưng cô cũng biết là ai.
Hiện giờ cô không muốn gặp Tư Đồ Hiên Nhiên một giây một phút nào, không muốn nói chuyện với hắn, càng không muốn nhìn thấy dấu hôn trên cổ của hắn.
Lẳng lặng nằm trên giường, mặc kệ Tư Đồ Hiên Nhiên gõ.
Tư Đồ Hiên Nhiên gõ cửa nhưng không thấy gì.
"Trầm Nhược Nhiên!!!" Hắn đứng bên ngoài lạnh lùng gọi cô, thế nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì.
Bây giờ hắn phải làm gì, ăn nói khép nép thì Trầm Nhược Nhiên mới thôi sao?
Hiện tại hắn cảm thấy mình chẳng còn chút mặt mũi nào, hầu như bị bay đi hết như bụi rồi.
Lần nào, cũng là hắn xin lỗi, rồi dỗ ngọt cô.
Tư Đồ Hiên Nhiên lại gõ cửa, nhưng Nhược Nhiên vẫn không ra, đột nhiên hắn mất hứng, lạnh lùng xoay người, sải bước rời đi.
Nếu cô nghĩ như vậy thì cứ thế đi.
Tư Đồ Hiên Nhiên – hắn không có nhiều thời gian để suy đoán tâm tư của phụ nữ.
Cũng chỉ là một người phụ nữ!
Tư Đồ Hiên Nhiên rời đi, ngoài cửa lại trở về một khoảng yên tĩnh.
Nhược Nhiên trầm trầm thở ra một hơi, chiếm được bình yên trong chốc lát.
Bóng đêm dần dần chìm xuống. . . Một đêm nay, Tư Đồ gia không có mấy người ngủ ngon.
——Ngôn Tình là Thiên Đường——
Từ ngày đó, Tư Đồ Hiên Nhiên và Nhược Nhiên lâm vào cảnh chiến tranh lạnh, lần này, đúng là chiến tranh lạnh.
Hai người đều không nói lời nào với nhau, chỉ chăm chú vào công việc của mình, thậm chí cũng ít khi gặp mặt.
Giống như một cuộc giằng co, người nào mở miệng trước chính là người thua.
Nhược Nhiên rất lạnh nhạt, rủ đôi mắt xuống, làm công việc mình làm.