____________________________
Convert+ editor: Mã Mã

Chẳng lẽ, Trầm Nhược Nhiên gặp phải chuyện gì sao?

Trong đầu của hắn hiện ra rất nhiều thứ, càng thêm lo lắng, tăng tốc độ xe, cuối cùng xe cũng dừng lại ở cửa khách sạn, hắn vội vàng mở cửa lên lầu.

Tầng 12, phòng 3047..

Cuối cùng đã tới tầng 12, hắn đi tìm phòng 3047, nặng nề gõ cửa: "Nhược Nhiên... Trầm Nhược Nhiên!!!"

Nhưng, trong phòng không ai trả lời. Lòng Tư Đồ Hiên Nhiên đầy lo lắng, nặng nề đạp cửa, gọi lớn: "Nhược Nhiên, Nhược Nhiên, em có ở trong này không? Trầm Nhược Nhiên!!!"

Tư Đồ Hiên Nhiên đạp cửa khiến cho bảo vệ chú ý, bọn họ nhanh chóng chạy tới.

"Tiên sinh, anh có chuyện gì sao?" Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng nhìn lướt qua bảo vệ, không nói gì.

"Tiên sinh, nơi này có khách, hi vọng anh không làm loạn ở đây! " Bảo vệ nhíu mày, lớn tiếng khuyên ngăn.

"Cút ngay cho tôi!" Tư Đồ Hiên Nhiên hét lên, đạp cửa nhưng nó không nhúc nhích.

"Tiên sinh!!" Bảo vệ muốn nói gì đó, đôi mắt Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lẽo, giống như một con dao găm đang phi tới, quát: "Gọi quản lý của các người mang chìa khóa tới đây!!!"

Ánh mắt của hắn quá mức dọa người, khiến bảo vệ sợ, nhanh chóng cầm bộ đàm gọi người.

Tư Đồ Hiên Nhiên đạp cửa, không biết có đúng là hắn đã nghe thấy cái gì không, hay chỉ là ảo giác.

Tư Đồ Hiên Nhiên mơ hồ nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của một cô gái, tim của hắn rất đau, sợ hãi kinh hoàng, và còn có cả tức giận, khiến cho Tư Đồ Hiên Nhiên phát điên đạp mạnh vào cửa.

Chẳng qua là loại cửa này của khách sạn quá tốt, nên dù làm gì cũng không nhúc nhích.

Lúc đó, trong phòng ngủ xa hoa, quần áo của Nhược Nhiên đã bị Trương Tử Lăng xé nát, chỉ còn mấy mảnh vụn ở trên người.

Nhược Nhiên vẫn còn chút ý chí, tác dụng của thuốc càng lúc càng mạnh.

Cô hoảng sợ khóc, cũng không có cách nào để Trương Tử Lăng ngừng động tác.

Giờ cô còn chẳng có sức cầm điện thoại, thân thể bị thuốc khống chế, đôi má đỏ hồng, người nóng rực lên.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play