______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã

"Chia tay rồi!" Tư Đồ Dật nhún nhún vai, nói rất vô vị.
Nhược Nhiên nhăn chân mày, bất mãn nhìn hắn, tối hôm qua còn thắm thiết lắm, mà giờ lại chia tay với bảo bối ngọt ngào đó rồi?
Nhìn cặp mắt nghi ngờ của Nhược Nhiên, Tư Đồ Dật bất đắc dĩ nhăn lông mày: "Bạn gái của em, chưa bao giờ vượt quá ba ngày."
Nhược Nhiên trợn mắt, bất lực nhìn của hắn.
"Tôi sẽ gọi điện, bảo tài xế đón cậu của về nhà." Cầm cái túi xách, Nhược Nhiên đang chuẩn bị lấy điện thoại ra.
"Được rồi, bây giờ em đói." Tư Đồ Dật bắt lấy cánh tay Nhược Nhiên, chân mày chau lên.

"Không phải chị đã tan học rồi sao? Chúng ta đi ăn cơm trước, cơm nước xong em sẽ về, được không?" Tư Đồ Dật nhíu mày, vẻ mặt tỏ ra chị là chị dâu của em, nên chị không được để tôi đói bụng.
Nhược Nhiên nghi ngờ: "Chiều nay cậu sẽ không đi theo tôi nữa?" Cô cảm thấy, suy nghĩ của mình không giống như lời Tư Đồ Dật nói.
"Ừ." Hắn gật đầu, kéo cánh tay Nhược Nhiên, dẫn cô đi ra xa.
"Đừng kéo tôi!" Nhược Nhiên nhíu mày, kéo cánh tay của mình lại, giống như đứa trẻ con.
"Được. Chúng ta đi thôi." Hắn chẳng để ý, nhún nhún vai, khóe môi mang theo nụ cười mê người.
Nhược Nhiên lấy điện thoại ra gọi cho Tư Đồ Hiên Nhiên, để bảo hắn đưa đứa em mình về, nhưng lại nắm chặt chiếc điện thoại.

Nghĩ tới chuyện ngày hôm qua, cô mím môi, đút điện thoại vào túi.
Cho nên, Nhược Nhiên lại bị Tư Đồ Dật dắt tới phòng ăn.
"Chị thích ăn gì? Món Hàn Quốc? Món Nhật Bản, hay là cơm Tây!" Tư Đồ Dật cợt nhả hỏi Nhược Nhiên ở bên cạnh, tay móc ví, thỉnh thoảng còn thích ‘phóng điện’ với các cô gái, đôi mắt Light Blue giống như đầm sâu.
Nhược Nhiên nhìn hắn rất không thoải mái, trầm giọng nói: "Tôi thích ăn đồ Trung Quốc!"
Thiệt là, đến tột cùng cô phải làm sao với cậu em này cả một ngày, mặt mày co lại...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play