______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Chương 100: Tư Đồ Hiên Nhiên, anh thật không biết xấu hổ!
Sáng ngày thứ hai hắn gọi phục vụ mua quần áo mang đến.
Nhưng khi đi tắm, thì lại nghe thấy tiếng hét xé lòng của cô.
Tư Đồ Hiên Nhiên quấn khăn tắm, bất mãn đi ra ngoài, thì hắn ta thấy Nhược Nhiên đang nằm trong chặn rồi gào lên.
"Cô gào cái gì chứ? ! !" Tư Đồ Hiên Nhiên không nhịn được quát lớn.
Nhược Nhiên nghe thấy giọng nói quen thuộc, cô ngừng hét, không phải giọng Trương Tử Lăng, mà giống Tư Đồ Hiên Nhiên.
Sắc mặt tái nhợt của cô từ từ thò ra, nhìn vẻ mặt tức tối của Tư Đồ Hiên Nhiên.
Rối loạn trong lòng Nhược Nhiên được dẹp yên ngay lập tức, không phải Trương Tử Lăng, mà là Tư Đồ Hiên Nhiên.
Ngay cả cô cũng không biết tại sao, rõ ràng vẫn cảnh tượng đó, và chỉ đổi thành Tư Đồ Hiên Nhiên, nhưng cô không thấy sợ nữa.
Thấy Tư Đồ Hiên Nhiên mặc áo rộng bước ra từ phòng tắm, khuôn mặt tái nhợt của Nhược Nhiên chuyển hồng.
"Anh... tại sao tôi lại ở chỗ này... anh và tôi... anh đã làm gì tôi?" Nhược Nhiên bối rối nói lắp.
Cô siết chặt chiếc chăn bông, không muốn để cảnh đẹp bị lộ ra ngoài.
Thấy vẻ căng thẳng của cô, Tư Đồ Hiên Nhiên khịt mũi dè bìu: "Giấu cái gì mà giấu, quần áo của cô cũng là tôi cởi đó!"
Nhược Nhiên đỏ mặt, đỏ tới mức không còn hình dạng: "Tư Đồ... Tư Đồ Hiên Nhiên, anh đã làm gì tôi?" Khuôn mặt hồng rực lên, Nhược Nhiên quát lớn.
"Tôi không có hứng thú với một con quỷ say." Tư Đồ Hiên Nhiên cười lạnh, cở áo tắm của mình ra rồi mặc quần áo.
"A!!!" Nhược Nhiên lại sợ hãi hét lên, lấy chăn che mắt mình.
Anh ta thật không biết xấu hổ, cứ cởi khăn tắm như không có ai, thân trần mặc quần áo trược mặt cô.
Cô... cô vừa nhìn thấy chỗ... của hắn.
"Tư Đồ Hiên Nhiên, anh thật không biết xấu hổ, biến đi cho tôi!!" Nhược Nhiên tức giận hét lên.
Nhưng giọng bị chăn chặn lại làm mềm nhũn, rầu rĩ, thật giống như đang làm nũng.
Tư Đồ Hiên Nhiên cười lạnh một tiếng, mặc quần áo vào người.