Cơ bụng bốn múi...

Lão đại cắn một miếng cay xé lưỡi, "Vậy ta có thể nhìn một chút được không? ”

Tạ Trản kéo áo lên, "Có thể, cô nhìn đi. ”

Hai người ngồi mặt đối mặt với nhau, Phồn Tinh nuốt miếng xuống, ánh mắt rất tò mò nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cơ bụng của người khác ở cự ly gần như vậy.

Tiểu yêu tinh Tạ Trản hơi ngẩng đầu, mang theo một chút kiêu ngạo, khóe mắt thoáng nhìn xuống Phồn Tinh, muốn nhìn xem cô rốt cuộc có hài lòng với hắn hay không.

"Ta có thể, chọc một cái không?" Phồn Tinh hưng phấn muốn động thủ.

Tạ Trản hoàn toàn không biết, một động từ cũng có những ý nghĩ khác nhau một trời một vực——

"Sờ một chút cũng được, 1000 đồng."

"Được." Phồn Tinh nhanh chóng đáp ứng.

Nhưng mà lão đại nói là chọc thì thật sự là chọc, một chút cũng không phải là giả.

Tạ Trản còn chưa kịp phản ứng thì Phồn Tinh đã vươn một ngón tay mập mạp của mình ra hướng về phía cơ bụng của hắn mà chọc.

Cô muốn biết, những cái ô vuông này nhìn có vẻ rất là cứng rắn, chọc vào có phải cũng cứng như thế không.

Nhưng mà lão đại lại đánh giá thấp sức mạnh của cô rồi.

Tạ Trản một chút phòng bị cũng không có, bị Phồn Tinh chọc ngã xuống sàn nhà.

Một người lớn như vậy, bị một ngón tay nhỏ mập mạp chọc cho ngã người ra sau, đầu còn bị đập xuống sàn.

Trong mắt Tạ Trản nhanh chóng tuông ra một giọt nước mắt sinh lý, khóe mắt còn có chút đỏ.

Vốn dĩ vất vả cực khổ luyện tập, cộng thêm một chút khí chất của nam tử hán đại trượng phu, kết quả Phồn Tinh chỉ cần chọc một cái Tạ Trản đã bị đánh về lại nguyên hình!

Tạ Trản tức giận đến...

Tức giận đến mức không muốn nói chuyện nửa.

Trong lòng Phồn Tinh còn có chút chột dạ mà đỡ người dậy, cũng không nói lời nào  đưa tay giúp xoa xoa sau đầu tiểu yêu tinh Tạ Trản.

Wow, một cục u thật là lớn!

Nếu như đổi lại là người khác khiến hắn chịu thiệt thòi lớn như vậy. Tạ Trản thế nào cũng sẽ chống nạnh, dậm chân mắng người.

Nhưng mà là do kim chủ baba của mình——

Hơn nữa nể mặt cô biết sai rồi, còn giúp hắn xoa đầu, chuyện này cứ bỏ qua đi vậy.

Kết quả Phồn Tinh còn nghiêm trang vừa sờ sờ đầu vừa an ủi hắn, "Sờ sờ đầu chó, vạn sự không lo..."

" Sờ sờ đầu của ngươi, ngươi đừng tức giận!"

Tạ Trản: "..."

Mẹ nó chứ! Tôi cũng sắp bị cô bức cho đến chết!

"Cô cảm thấy tôi có thể không tức giận sao?" Mẹ nó cô sờ đầu chó của ai vậy chứ? Ở đâu ra đồ ngốc này vậy hả, nếu như không phải là hắn muốn mà nói, thì cho dù cô có cho tiền cũng không có ai muốn được cô bao nuôi đâu!

Tạ Trản hắn quả thực là đang vì dân mà trừ hại!

Giọng nói của thiếu nữ ngọt ngào mềm mại, tựa như là rót mật ngọt vào trong lòng người ta mà nói: "Vậy ta lấy sữa tắm thơm thơm cho ngươi dùng, có được không Tạ Trản?"

Tạ Chén cảm thấy hắn nhất định là đã bị Ngọc Phồn Tinh bỏ bùa rồi, nếu không thì vì sao hắn lại sa đọa không có tiền đồ như vậy chứ?

Hắn vậy mà cảm thấy trong lòng ngực đang đập loạn cả lên, cảm nhận được một loại vui vẻ khó nói thành lời.

Cô ấy vậy mà sẵn sàng cho hắn sử dụng sữa tắm yêu quý của cô?

Hắn cảm thấy bản thân đã được coi trọng!

Mặc dù trái tim đập rất mạnh, nhưng mà bên ngoài Tạ Trản vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, sau đó luôn cảm giác hình như có chỗ đó hơi sai sai——

Mẹ nó,  cũng chỉ là mấy chai sữa tắm mà thôi!

Tạ Trản hắn mà lại bị mấy chai sữa tắm mua chuộc.

Tạ Trản ngươi không đáng giá đến như vậy ư?

Tiểu yêu tinh lúc này đây đang lâm vào ưu sầu, rối rắm một hồi lâu lại nghe thấy giọng nói êm tai mềm mại bên cạnh tiếp tục nói: "Đóa hoa nhỏ Tạ Trản, có thể đừng tức giận nữa được không?”

Nói xong cô nhanh chóng hôn lên má của Tạ Trản.

Tạ Trản lập tức cảm thấy hai má nóng bừng lên, giống như là có lửa đốt vậy.

Tức giận hay không gì đó, còn do hắn làm chủ được sao?

Không phải cô nói không muốn hắn tức giận sao, vậy hắn không tức giận nữa! Chỉ một cái hôn này, muốn mạng hắn cũng cho!

Phồn Tinh yên lặng lấy ra cuốn sổ hồng của mình, yên lặng ghi lên, ai nha, hôm nay lại chiếm tiện nghi của đóa hoa nhỏ Tạ Trản, hì hì ———

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play