Biệt thự là Hàn Tam Thiên mua, đuổi Hàn Tam Thiên ra khỏi nhà họ Tô, sau này bà có tư cách gì để ở nơi này nữa?

Cho dù tài sản của vợ chồng có thể chia một nửa cho Tô Nghênh Hạ, nhưng trong đó cũng không có biệt thự Sơn Yêu này.

Xem ra phải nghĩ cách để cho giấy tờ bất động sản chỉ viết tên một mình Tô Nghênh Hạ mới được, chỉ có như thế mới có thể đem Hàn Tam Thiên đuổi ra khỏi nhà họ Tô được.

"Bà nội, cháu sẽ không đồng ý."

Tô Nghênh Hạ chắc chắn nói.

Bà cụ nghiến răng đến đau cả hàm, tức giận đến mức phất áo bỏ đi.

Mấy người nhà họ Tô cũng đi theo bà cụ rời khỏi biệt thự.

"Bà nội, Tô Nghênh Hạ đúng là không biết tốt xấu, cháu đã nói từ trước rồi, rất có thể Hàn Tam Thiên đang ngấp nghé tài sản của nhà họ Tô, bây giờ xem thái độ của Tô Nghênh Hạ, sau này nhà họ Tô chúng

ta sẽ không rơi vào tay người khác chứ."

Tô Hải Siêu theo sát bên người bà cụ nói.

"Tuyệt đối không thể để Tô Nghênh Hạ trở thành chủ tịch công ty, cháu liên lạc với Chung Lương giúp bà."

Bà cụ nói.

Loading... Sắc mặt Tô Hải Siêu vui vẻ, bà cụ tự mình ra mặt, chỉ cần đánh đổ thân phận người phụ trách của Tô Nghênh Hạ, sau này công ty này là thế giới của một mình anh

ta.

"Được, cháu sẽ liên lạc ngay bây giờ." Tô Hải Siêu nói.

Vẻ mặt Tô Diệc Hàm tràn đầy ý cười nhìn Tô Hải Siêu, có cảm giác âm mưu thực hiện được.

Trong biệt thự.

Sau khi Tưởng Lam đi dạo mấy vòng, trở lại phòng khách, nói với Tô Nghênh Hạ:

"Nghênh Hạ, mẹ đã chọn được phòng rồi,

trêи tầng hai, con không có ý kiến chứ."

Đó chính là phòng ngủ chính, theo lý mà nói đó là phòng của cô và Hàn Tam Thiên, không nghĩ tới Tưởng Lam vậy mà lại đảo khách thành chủ, chọn phòng của bọn họ

rồi.

"Mę à, mę..."

"Đừng nói nữa, Quốc Diệu, còn không theo tôi về nhà thu dọn đồ đạc, hôm nay chúng ta phải dọn sạch đồ vào đây."

Tưởng Lam nói.

Da mặt Tô Quốc Diệu không dày bằng

Tưởng Lam, nhưng mà cũng không thể từ chối sự hấp dẫn của việc ở biệt thự, nói:

"Hai người trẻ tuổi các con, còn định làm khó tranh phòng với hai người già như chúng ta sao? Chúng ta đã lớn tuổi rồi, phải ở nơi rộng rãi một chút, tránh cho việc đụng chạm rơi vỡ đồ đạc."

Tô Nghênh Hạ tức giận đến hộc máu, trước đây ở nhà cũng không có chỗ nào rộng rãi, sao lại không thấy bọn họ đụng chạm rơi vỡ gì.

Rất nhanh hai người đã rời đi, thật sự Tô Nghênh Hạ cũng không nói được gì, nhìn

bức tường phía nam trống không, nói:

"Hay là, chúng ta sắp xếp thời gian, đi chụp ảnh cưới nhé?"

Đối với việc ai ở phòng nào Hàn Tam Thiên cũng không có ý kiến gì, phòng chính phòng phụ thì cũng chỉ là nơi để ngủ một giấc mà thôi, anh quan tâm đến cảm nhận của Tô Nghênh Hạ hơn.

Đương nhiên, nếu như có thể ngủ trêи giường lớn, đồ vật cũng sắp xếp hoàn mỹ hon.

"Anh không đi làm, lúc nào cũng rảnh, em

cứ sắp xếp thời gian đi."

Trong lòng Tô Nghênh Hạ còn có một thắc mắc, đó chính là Hàn Tam Thiên có bao nhiêu tiền, trước kia cảm thấy nói ra miệng không thích hợp lắm, dù sao hai người là kinh tế độc lập, nhưng Hàn Tam Thiên có thể mua được biệt thự Sơn Yêu, thật sự cô không nhịn được sự tò mò của chính mình.

"Em có thể hỏi một câu không?"

Tô Nghênh Hạ hỏi.

Hàn Tam Thiên cười cười, đoán được Tô

Nghênh Hạ muốn hỏi cái gì, nói thẳng;

"Nếu như anh nói mua căn biệt thự này, chỉ là một chút tiền tiêu vặt mà thôi, em có tin không?"

"Ừ, tiền tiêu vặt hơn tám mươi triệu, đương nhiên là em tin rồi, tin không một chút nghi ngờ nào luôn."

Tô Nghênh Hạ trừng mắt nhìn Hàn Tam Thiên nói, câu nói khoác này hơi khoa trương rồi, có ai lại có hơn tám mươi triệu làm tiền tiêu vặt không?

"Xem đi, anh nói em lại không tin, anh có

thể làm gì được chứ."

Hàn Tam Thiên nói.

Tô Nghênh Hạ hiểu lầm Hàn Tam Thiên không muốn nói thật với cô, nói không chừng cũng không có tiền, lại lười hỏi tiếp vấn đề này.

"Nếu sau này anh không có tiền, em nuôi anh."

Tô Nghênh Hạ nói.

Hàn Tam Thiên liên tục gật đầu, nói:

“Đương nhiên rồi, bây giờ em chính là người phụ trách dự án phía tây thành phố, anh còn trông cậy vào em dẫn anh đi uống rượu cay đây."

"Haizz."

Đột nhiên Tô Nghênh Hạ thở dài, nói:

"Nhưng mà hôm nay em tỏ thái độ với bà nội, chắc chắn bà sẽ không dễ dàng mà bỏ qua cho em đâu, cũng không biết có thể giữ được vị trí này bao lâu nữa."

"Yên tâm đi, không có em, mặc kệ đã đến

cái giai đoạn gì, bất động sản Nhược Thủy sẽ ngừng hợp tác với nhà họ Tô, cho nên bà cụ sẽ không cướp đi vị trí ấy của em được."

Hàn Tam Thiên nói.

Đột nhiên Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn Tam Thiên, hỏi:

"Đúng rồi, dạo này người bạn học kia của anh có rảnh không, chúng ta nên đi cảm on người ta."

"Ừm... cậu ta, còn ở nước ngoài, trong thời gian ngắn chắc là cậu ta sẽ không trở

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play