chẳng trách hạng mục ở phía tây, cô ta tham ô cũng không ít?" Đường Long nói, sau đó gã lại thấy chuyện này không có khả năng, mới được một thời gian, Tô Nghênh Hạ dám tham ô một cách trắng trợn như thế là không thể.

"Chẳng lẽ... nhà bọn họ tốt hơn nhà mình à?" Sắc mặt Đường Thành Nghiệp trở lên khó coi.

Đường Long lắc đầu, tự tin nói: "Ba cứ yên tâm, cùng lắm giống nhà chúng ta mà thôi, con sẽ mua cho ba căn mới sang

trọng nhất Thiên Vân này, trừ khi ông ta sống trong khu biệt thự thôi."

Nghe thấy con mình nói thế, Đường Thành Nghiệp yên tâm hơn, cho dù Tô Quốc Diệu có mua phòng, cũng không mua được biệt thự trong khu Đỉnh Vân, không thể mỉa mai được cũng không đến mức ông ta sẽ mất mặt.

Cùng lúc đó, họ hàng nhà họ Tô đã lên chiếc xe bus khác, ai cũng thắc mắc với tình huống như này.

“Quốc Lâm, Quốc Diệu mua nhà ở đâu mà phải đi xe bus, căn nhà này chắc

không rẻ đâu?"

“Xem ra Tô Nghênh Hạ tham ô không ít đó, người đàn bà này gan cũng lớn, một lần lấy hơn trăm triệu."

"Chẳng lẽ không có cách nào đối phó với cô ta, tiền của công ty không phải muốn lấy bao nhiêu thì lấy."

Tô Hải Siêu ngồi trong xe, trầm ngâm suy nghĩ, đối với hành vi tham ô của Tô Nghênh Hạ anh ta thấy không phục, nhưng chiếc xe bus này khiến anh ta cảm thấy bất thường.

Anh ta biết một người trong khu biệt thự Đỉnh Sơn, người đó từng kể chủ nhân biệt thư mời nhiều người vào phải báo trước | bộ phận quản lý tại Đỉnh Vân. Sau đó bên

quản lý sẽ phái xe đưa đón vì tránh trường hợp quá nhiều xe sẽ gây lên ùn tắc.

Trong thành phố Thiên Vân này, chỉ có khi biệt thự Đỉnh Vân mới có quy định như thế, nhà của Tô Nghênh Hạ làm gì mà cần xe bus?

| Hải Siêu, anh phải tìm cách chỉnh Tô Nghênh Hạ, đừng để cô ta kiêu ngạo như

W 202

thế."

Tô Hải Siêu bị kéo về hiện thực, anh ta nói: “Yên tâm, anh đã về công ty thì cô ta đừng nghĩ tới việc lấy thêm đồng nào, nhưng mấy người cũng thành thật đi, bằng không bị người ta kéo xuống nước thì đừng trách anh."

"Hử."

Đột nhiên có người lớn tiếng nói: "Đây không phải đường tới khu biệt thự Đỉnh Vân sao? Tài xế, bác đi nhầm đường rồi."

“Chẳng lẽ mấy người không biết hôm nay

tới khu biệt thự Đỉnh Vân sao?" Tài xế hỏi lai.

Câu hỏi này khiến cả đám trong xe nghẹn họng trân trối.

Đi tới khu biệt thự Đỉnh Vân?

Không phải tới nhà Tô Quốc Diệu sao, sao lại tới khu biệt thự Đỉnh Vân rồi!

"Chuyện này, bác tài, bác có đón nhầm người không, chúng tôi đâu vào được khu biệt thự Đỉnh Vân đó đâu." Ai đó lên tiếng hỏi.

Bác tài vừa nghe thấy thế thì phanh gấp, mấy người không ngồi cẩn thận bị hất văng khỏi chỗ.

"Mẹ, mấy người không đùa với tôi chứ, đón nhầm người à!" Tài xế hoảng hốt, cấp trêи đã dặn dò phải làm việc này cẩn thận, nếu đúng như thế ông chắc chắn mình đã mất công việc này rồi.

"Anh lái xe kiểu gì đó, anh có biết..."

"Con mẹ nó đừng nói linh tinh, mấy người là ai." Tài xế không muốn nghe thêm, ông là nhân viên công ty nhà họ Thiên, mặc kệ

mấy người này là ai, ông cũng không để trong mắt. Chuyện quan trọng nhất bây giờ là xác định ông có đón sai người không, nếu thật, ông toi rồi.

Nhìn thấy tài xế tức giận, người vừa muốn mắng tài xế lập tức im miệng, bộ dạng hèn nhát.

"Anh trai, chúng tôi là nhà họ Tô, người anh muốn đón ở cùng khu biệt thự với chúng tôi à?" Biệt thự nhà họ Tô nằm trong khu biệt thự liên tiếp, nên có khả năng tình huống này xảy ra, Tô Hải Siêu cảm thấy như thế.

Tài xế sửng sốt, làu bàu trong miệng gì đó, rồi tiếp tục lái xe.

Con cháu nhà họ Tô mù mờ, không phải kêu đón sai người rồi sao? Sao không cho bọn họ xuống xe?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play