Nếu cha mẹ cô đã biết chuyện hai người quen nhau, mặc kệ là xuất phát từ lễ phép hay trách nhiệm, Sở Tiện cảm thấy hẳn là mình phải tới nhà người ta một chuyến.

Nhưng hiện tại đã quá muộn, bọn họ lại bận việc cả ngày, vì thế quyết định nghỉ ngơi tại chung cư Sở Tiện một đêm, sáng sớm hôm sau lái xe đi đến Quý gia.

Buổi tối cũng không có chỗ nào để mua lễ vật gặp mặt, Sở Tiện đành phải đào mấy món trong hòm bảo bối chuẩn bị cho cha mẹ, đem tặng cho cha Quý và Lại Mỹ Quyên.

Vừa vào cửa là gương mặt tươi cười cuả Lại Mỹ Quyên ra đón người vào, nhìn thấy Sở Tiện đến, ánh mắt bà kinh ngạc:

“Ơ, đây không phải là thằng nhóc tham gia chương trình cùng chúng ta sao? Hèn chi nghe thấy tên cậu rất quen tai, thì ra là cậu. Dì và mẹ cậu là khuê mật*, hai ngày trước bà ấy còn mời dì đi về quê bà ấy chơi, này đúng là duyên phận……”

*Dạng bạn thân

Sở Tiện cười cười. Vì cái duyên phận này anh đã hao tổn bao tâm huyết, thậm chí còn nhờ cả mẹ anh. Cũng may hai vị phụ huynh hợp cạ với nhau, thường xuyên qua lại thành bạn bè, cũng coi như là một chuyện tốt.

“Là con ạ. Đã lâu không gặp, đây là chút tâm ý nhỏ con chuẩn bị cho dì và chú, không biết hai người có thích hay không.”

Nói rồi Sở Tiện đưa quà tặng cầm trong tay qua, Lại Mỹ Quyên cười nhận lấy: “Ai da con tới đây là được rồi, lại còn mang theo đồ, khách khí quá rồi.”

Vừa nói ba người đi đến phòng khách ngồi xuống. Vẻ mặt cha Qúy nghiêm túc ngồi ở chính giữa, trong tay mân mê bộ trà cụ mà Qúy Lạc Lạc tặng lần trước. Trong chốc lát một làn hương lượn lờ bốn phía.

Quý Lạc Lạc kéo Sở Tiện giới thiệu với cha Quý: “Ba ba đây là bạn trai con-Sở Tiện.”

Sống lưng Sở Tiện ưỡn thẳng tắp, nói với cha Quý: “Con chào chú Quý.”

Cha Quý ‘ Ừ ’ một tiếng, đưa hai ly trà cho bọn họ: “Đi thật xa mới về, uống một ngụm trà đi.”

Hai tay Sở Tiện cầm chén trà, lễ phép nói: “Cảm ơn chú.”

Nhẹ nhấp một ngụm, hương trà bao trùm quanh miệng, anh khen lấy khen để: “Rất thơm, tay nghề của chú tốt thật.”

Được con rể tương lai khen, sắc mặt cha Quý rõ ràng tốt lên rất nhiều. Ông lại rót thêm trà cho Sở Tiện, lại hỏi tiếp: “Anh và Lạc Lạc ở bên nhau bao lâu rồi?”

Sở Tiện: “Nửa năm ạ.”

Cha Quý gật đầu, uống ngụm trà, “Khoảng thời gian trước có lên mạng, nhưng lại nhìn toàn tin của anh với mấy cô gái khác? Là do anh gặp rắc rối trong mấy mối quan hệ của mình hay do cái khác?”

Đây là nghi hoặc lớn nhất trong lòng cha Quý. Cái thằng này đẹp trai như thế, gia đình lại càng tốt, công việc cũng rất xứng với Quý Lạc Lạc. Duy chỉ có điều scandal này là gái mụn nhọt trong lòng người cha già như ông.

Sau khi ông biết hai người đang yêu nhau, luôn tìm hiểu mấy tin bát quát của Sở Tiện. Thật sự là danh tiếng thằng nhóc này trong giới giải trí đều rất tốt, nhiều năm như vậy ngoại trừ Lạc Lạc nhà bọn họ ra thì cũng chỉ có scandal với một cô gái gọi là Hạ gì gì Nhiên.

Nhưng mặc kệ thế nào, đang yêu đương mà lại có scandal, đứa con trai như vậy ông đều cảm thấy không đáng tin cậy. Con gái nhà mình còn nhỏ, ông sợ sẽ gây ảnh hưởng xấu cho cô.

“Về sự kiện đó xác thật là con không đúng. Nhà Hạ Nhiên và nhà con là thế giao, lúc trước đều coi cô ấy là em gái mình, hai năm đều bên cạnh cô ấy, không nghĩ tới sẽ bị hiểu lầm.”

Nói xong anh quay đầu lại, cầm tay Quý Lạc Lạc: “Chú yên tâm đi ạ. Từ đầu đến cuối lòng con chỉ có một mình Lạc Lạc, con đảm bảo sẽ cho cô ấy hạnh phúc, còn về scandal con sẽ tận lực né tránh.”

Quý Lạc Lạc đương nhiên hiểu cách làm người của Sở Tiện. Cô vòng qua bàn trà ngồi bên cạnh cha Quý, ôm cánh tay cha làm nũng:

“Ba, ba không tin ánh mắt con sao? Con là do ba sinh, ánh mắt cũng giống ba, rất bắt bẻ nha, đúng không mẹ.”

Một câu khen hai người, không chỉ khen ánh mắt cha Quý tốt, còn biến tướng khen nhân phẩm Sở Tiện và Lại Mỹ Quyên. Lại Mỹ Quyên ngồi bên cạnh mặt mày vui vẻ nhìn Quý Lạc Lạc và Sở Tiện, nhịn không được gật đầu:

“Đúng vậy, con gái mẹ nhìn người rất chuẩn. Lại nói Tiểu Sở mẹ cũng tiếp xúc rồi, tính tình rất tốt, cha mẹ cậu ấy lại càng tốt, lão Quý ông cứ yên tâm đi.”

Lại Mỹ Quyên nói xong Lại Khải Toàn cũng từ trong phòng xen mồm vào: “Ai chà ba, tự ba cũng tìm hiểu qua rồi đó, nhân phẩm anh rể con ở trong giới giải trí cực kì tốt. Còn nữa, cọp mẹ mình cuối cùng cũng có người rước đi, ba đừng có dọa anh rể chạy nữa.”

Còn chưa nói xong một cái chày cán bột bay qua, sau đó chỉ nghe Lại Khải Toàn kêu la: “Ai da mẹ đừng đánh!!! Con sai rồi……Con biết sai rồi mà, tha con đi!!”

Nhìn bầu không khí gia đình hoạt bát vui cười, Sở Tiện hiểu ý cười cười, cực kì hâm mộ.

Cha mẹ luôn vội đi công tác, từ nhỏ anh phải ở trong nhà của cô và dượng. Cô dượng lại không có con cái, từ lúc đó anh đã quen với sự cô đơn và chưa bao giờ cảm nhận được khoảnh khắc vui cười như vậy.

Nghe cả nhà không tiếc lời khen về Sở Tiện, cha Quý cũng không có nói thêm cái gì nữa, cuối cùng rót cho Sở Tiện thêm chén trà lại nói:

“Nếu như thì chú đây cũng không nói nhiều nữa, nhưng Lạc Lạc nhà chú rất bộc trực, cậu đừng làm cho nó chịu ủy khuất. Nếu có ngày nào đó hai người cãi nhau hoặc là chia tay, cậu không cần nói trực tiếp với nó, cậu cứ nói với chú, chú sẽ đưa con gái chú về nhà. Con gái của chú chú tự nuôi tự chiều nó.”

Cha Quý là người hướng nội, đối đãi với người nhà cũng chưa bao giờ biểu đạt ra. Đây là lần đầu tiên cha cô nói ra lời cảm động như vậy, vành mắt Qúy Lạc Lạc đỏ lên.

“Ba……”

Lúc này cha Quý có loại cảm giác nuôi cải trắng lớn rồi tự tay ném vào heo, đau lòng không phải không có. Quý Lạc Lạc định mở miệng, ông liền phất tay:

“Được rồi, mẹ con chuẩn bị đồ ăn xong hết rồi, nhanh chóng đi rửa tay, một nhà chúng ta ăn bữa cơm, ăn xong rồi muốn làm gì thì làm.”

Được cha Qúy tán thành,từ đáy lòng Sở Tiện phát ra chút ý cười.

Tay nghề Lại Mỹ Quyên không tồi, người trong nhà ngồi vây quanh bên nhau vừa trò chuyện vừa ăn, cơm nước xong Sở Tiện cùng cha Quý phụ chơi hai ván cờ, Quý Lạc Lạc giúp mẹ thu dọn chén đũa, xong xuôi đã là buổi chiều.

Bởi vì lo lắng còn có công việc, cho nên hai người chào tạm biệt người nhà, lái xe trở về.

Trên đường Quý Lạc Lạc ngồi trên ghế phụ gắt gao nhìn chằm chằm góc nghiêng Sở Tiện, tò mò hỏi: “Thế nào, khẩn trương không?”

Sở Tiện quay đầu nhìn cô một cái, khóe miệng giơ lên: “Tất nhiên khẩn trương, cho đến khi ngồi trên sô pha anh còn đang suy nghĩ, lỡ như cha mẹ em không thích anh thì làm sao bây giờ? Lỡ như bọn họ không đồng ý làm sao bây giờ?”

Quý Lạc Lạc nghe thế cười khúc khích: 

“Giờ thì sao? Còn sợ không?”

Sở Tiện một tay lái xe, một cái tay khác từ trong túi móc ra một quyển sổ đỏ, lắc lắc trước mặt Quý Lạc Lạc, đắc ý nói: 

“Em nói xem.”

Vừa thấy quyển sổ, sắc mặt Quý Lạc Lạc lập tức thay đổi, kinh ngạc nói:

“Sổ hộ khẩu?? Nhà em á?? Sao anh có nó??”

Nghĩ đến bộ dáng cha Quý đứng trước cửa vừa biệt hữu* vừa đáng yêu, ý cười Sở Tiện càng sâu:

*Nghĩ một đằng làm một nẻo.

“Không có gì, lúc về nhặt được ở trước cửa nhà em.”

Nhặt?

Nhặt ở đâu? Lúc cô ra trước cửa ngoại trừ một túi rác, thì cái gì cũng không thấy.

Quý Lạc Lạc sao có thể tin chuyện anh bịa, nhưng mà nghĩ lại cũng hiểu rõ, còn ai ngoài cha Qúy có thể dám lấy sổ hộ khẩu trong nhà chứ.

Đại khái cũng coi như là một loại tôn trọng với Quý Lạc Lạc, người bọn họ đã xem xong rồi, còn lại toàn bộ giao cho con gái. Đây là nhân sinh của cô, cô có lựa chọn quyền có quyền quyết định.

Giống như cha Quý nói với Sở Tiện vậy, cô muốn bên ai làm cha ông chỉ biết ủng hộ. Nhưng nếu cô không hạnh phúc, ông sẽ mang cô về nhà, không cho cô chịu một chút ủy khuất và thương tổn.

Quý Lạc Lạc lại một lần cảm tạ ông trời cho cô cơ hội trọng sinh, làm cô có thể cùng người nhà giải hòa, làm cô thấy được người thân thương yêu cô, các fan cũng thương yêu cô, còn có nam nhân bên cạnh này thương yêu cô, làm cô biết rằng cô cũng không cô đơn.

Lúc hai người đến thành phố B, điện thoại Sở Tiện vang lên.Anh nhìn màn hình, là mẹ gọi, anh mở loa to, đặt di động ở một bên.

“Con đang lái xe, có việc gì chờ con về đến nhà thì nói.”

Mẹ Sở biết tính của anh, nhanh cmiệng chen vào một câu: “Ấy ấy ấy, Tiện Tiện đừng ngắt máy, cho mẹ nói hai câu đi?”

Cổ họng Sở Tiện ‘Vâng’ một tiếng, tiếp tục nói: “Mẹ nói đi, con nghe.”

Mẹ Sở bắt đầu cười hahaha, sau đó đè thấp thanh âm thần thần bí bí nói: “Thằng nhóc*, gặp cha mẹ vợ chưa? Thế nào? Thái độ phụ huynh Lạc Lạc ra sao? Có chịu không?”

*từ cv là “Nhi tap”, mình không đọc truyện từ đầu nên không biết để là gì, mình để tạm là nhóc con nhé.

Sở Tiện vẫn “ừm”, Sở mụ mụ lại cười hahaha: “Vậy mẹ yên tâm rồi. Từ khi tham gia chương trình lần trước con nói đưa mẹ đi xem con dâu tương lai và thông gia mẹ đã cực kì thích Lạc Lạc. Nhìn tướng mạo bé này chính là một mầm non tốt, thông minh hoạt bát lại hiếu thuận. Mẹ vừa mới thấy mẹ Quý đăng ảnh chụp cả nhà ăn cơm, ái chà trái tim của mẹ nha, cuối cùng cũng rơi xuống đất. Người nhà của nó nhìn là biết thiện tâm, nhưng con phải để ý một chút, phải đối xử tốt với con gái nhà người ta biết không?”

Sở Tiện sờ sờ mũi, cũng không cảm thấy xấu hổ khi bị nghe lén, “Con biết rồi, chắc chắn sẽ đối xử tốt với con dâu của mẹ, mẹ đừng lo lắng.”

Đứa con mình sinh ra mình rõ nhất. Phàm là người được Sở Tiện coi trọng, anh đều sẽ làm mọi cách đối xử tốt với người ta, cái này mẹ Sở không nghi ngờ.

“Ai mẹ gọi điện thoại chỉ muốn hỏi một chút, nếu người nhà họ Quý đã đồng ý chuyện con và Lạc Lạc, vậy con cũng nên đưa Lạc Lạc về nhà chúng ta một vòng?”

Nghĩ nghĩ, mẹ Sở lại giải thích: “Mẹ không phải thúc giục kết hôn, nhưng mà đã tới nhà gái rồi, mẹ với ba con cũng muốn biết một chút về con dâu tương lai. Về sau đều là người một nhà, chúng ta trước tiên bồi dưỡng một chút cảm tình.”

Nghe mẹ Sở nói xong Sở Tiện trực tiếp nói: “Việc này con cũng rất lưỡng lự, mẹ cứ trực tiếp hỏi con dâu tương lai của mẹ đi.”

Anh vừa nói như vậy, đầu bên kia giọng nói mẹ Sở sửng sốt, Quý Lạc Lạc cũng không nghĩ tới Sở Tiện sẽ trực tiếp đẩy cô ra. Cô trừng mắt nhìn nam nhân một cái, căng thẳng chào hỏi

“ Chào cô, con là Quý Lạc Lạc.”

Bên kia điện thoại vẻ mặt mẹ Sở mờ mịt gật đầu: “À ờ, Chào Lạc Lạc nha, chúng ta đã gặp mặt rồi đó, con còn nhớ không?”

Quý Lạc Lạc cười nhạt nói: “Tất nhiên nhớ ạ, cô còn tặng con lễ vật quý giá như vậy, con sao lại không nhớ chứ.”

Vừa nói đến lễ vật, mẹ Sở lại cười: 

“Hahaha, Lạc Lạc a cái vòng đó con đem đi bán chưa?”

Quý Lạc Lạc lau mồ hôi: “Dạ con không bán, con cất đi rồi.”

Mẹ Sở: “Vậy thì tốt rồi. Cái vòng đó là khi cô gả vào nhà họ Sở, là bà nội Sở Tiện cho cô, nghe nói là tổ tông bọn họ truyền xuống.”

Quý Lạc Lạc kinh ngạc há to miệng, mẹ Sở cũng quá tốt đi, lần đầu tiên thấy cô liền đem vòng ngọc tổ tiên Sở gia tổ truyền xuống đưa cho cô??

“Cái này quá quý giá? Nếu không con trả lại cho cô nha.”

Mẹ Sở liền cự tuyệt: “Con bé này, đồ đã đưa ra ngoài nào có đạo lý lấy về chứ. Lần đầu tiên gặp con cô đã biết con chắc chắn là vợ của con trai nhà cô, tìm đâu ra con dâu vừa tốt vừa xứng đôi chứ, đáng giá!”

Nói nửa ngày mẹ Sở mới nhớ tới chuyện chính: “Lạc Lạc, vừa rồi cô nói con cũng nghe thấy rồi, có thời gian thì cùng Tiện Tiện về nhà nghỉ ngơi, Cô làm đồ ăn ngon con, con ra mắt cả nhà luôn.”

Ấn tượng của Quý Lạc Lạc với mẹ Sở vẫn rất tốt, đặc biệt là toàn nghe Lại Mỹ Quyên khen rất nhiều lần, ấn tượng của cô đối mẹ Sở càng sâu, vì thế gật đầu đồng ý: “Dạ, khoảng hai ngày sau tụi con sẽ bớt thời gian đi đến nhà cô, lúc đó còn muốn vất vả cô.”

Vừa nghe tụi nhỏ đồng ý về, mẹ Sở cười càng sáng lạn: “Hahaha, tốt tốt, muốn ăn cái gì thì nói cho cô, cô làm đồ ăn ngon ở nhà chờ hai đứa.”

Cúp điện thoại, trong xe nhất thời yên tĩnh lại.

Sau một lúc lâu Sở Tiện chậm rãi nói: “Nếu em không muốn……”

Quý Lạc Lạc đánh gãy lời anh: “Không có gì không muốn, em chỉ là có chút khẩn trương, giống như đột nhiên đã hiểu lời anh vừa nói.”

Tuy rằng đã gặp mẹ Sở, nhưng là tình huống khi đó và hiện tại hoàn toàn không giống nhau. Thay đổi thân phận, thay đổi tâm tình thì đột nhiên liền khẩn trương.

“Em có chút sợ hãi làm sao bây giờ?”

Đời trước bởi vì cha mẹ Sở không đồng ý, cô không có chính thức gặp mặt bọn họ. Đời này tuy rằng biết tình huống không giống nhau, nhưng là trong đáy lòng vẫn có chút kiêng kị với người nhà của anh.

Hình như cảm giác được cảm xúc của cô, Sở Tiện vươn tay cầm tay người bên cạnh.

“Đừng sợ, có anh ở đây.”

Giọng anh giống như có một sức mạnh kỳ diệu, nháy mắt trấn an tâm trạng nôn nóng bất an của cô.

Ban đêm về đến nhà Quý Lạc Lạc mới phát hiện, bởi vì ngày hôm trước có các fan ủng hộ, cô đã đứng đầu bảng nữ thần truyền hình điện ảnh.

Sau đó kèm theo một đống tin hắc che đầy trời, ví dụ như:

#Tiểu hoa bạo hồng tiêu tiền mua thuỷ quân, trở thành đệ nhất nữa thần điện ảnh.

# Tiểu hoa mua thuỷ quân thành nghiện, nơi nơi tẩy trắng, tính tình xấu nhân duyên kém, Weibo thì mua fan, tranh đoạt tài nguyên.

# Fans Quý Lạc Lạc lập một hot topic đưa bằng chứng, đồng thời phát ngôn, idol nhà mình rất ủy khuất, yêu cầu công đạo.

Hot topic còn chưa toả sức nóng, sáu fans nhà khác bốn phương tám hướng vọt tới, cùng nhau chung tay ủng hộ fan Lạc gia.

‘ Ui trời, đây là thấy không bằng người ta nên tức giận? Trước kia tôi còn tưởng XX này là người tốt, không nghĩ tới cũng sẽ mua thuỷ quân. Nói thật cho các cô các cậu biết, Quý Lạc Lạc có thể đứng đầu bảng nữ thần là do fan Tiện tụi tui, hiểu chưa? ’

‘ Đúng, bạn gái anh Tiện của tụi iem tự tụi iem sủng.’

‘ Còn nhà Cố Thương tụi tui nữa, chúc mừng Lạc Lạc, Sáng nay đã nhận được chữ ký idol nhà tui cùng với quà tặng, he he he, vui quá đi mất ~’

‘ Còn nhà Lữ Hân Hân* tụi tui nữa, cũng tới đây ủng hộ! ’

‘ Nhà Khải Toàn, chúc mừng Qúy Lạc Lạc! ’

‘ Nhà Bạch Nghệ Nhã, cùng ủng hộ, cũng cảm ơn Lạc Lạc ở trong chương trình luôn chăm sóc Nhã Nhã! ’

Một hồi không có khói thuốc chiến tranh, còn không chưa bắt đầu cũng đã kết thúc. Sáu nhà fans liên thủ thực lực quá mạnh,làm hai nữ nghệ sĩ trong giới giải trí kia còn không tính ổn định trực tiếp bị dọa.

Mà phía Diệp Thanh đã cùng công ty thương lượng xong hảo phương án tốt. Nhưng khi chuẩn bị, vừa quay đầu lại phát hiện chiến tranh đã kết thúc, các cô còn chưa ra tay đã thắng lợi.

————

Ngày đến ra mắt người nhà họ Sở đã quyết định xong, nhưng hai người còn chưa đứng dậy đã bị đại diện thông báo, bộ phim phim mới ký đã đến ngày tiến tổ.

Không có biện pháp, công việc quan trọng hơn. cha mẹ Sở cũng tỏ vẻ mình hiểu, vì thế Sở Tiện và Quý Lạc Lạc hai người cùng nhau vào đoàn phim từng người bắt đầu công việc.

Bộ phim lần này của Sở Tiện là về lính cứu hỏa, còn phim của Quý Lạc Lạc là về gián điệp nằm vùng. Cả hai đều tương đối vất vả, liên tiếp hơn hai tháng, hai người chỉ có thể thông qua video hoặc điện thoại để gặp nhau.

Mà trong lúc này, Hạ Nhiên biến mất đã lâu lại lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người. Lần trở về này, cô giống thay đổi thành một người khác vậy. Lúc trước là kiểu đơn thuần đáng yêu, giờ lại mặc một thân váy đỏ, trang điểm đậm, đi theo con đường sexy quyến rũ.

Lần đầu xuất hiện trước công chúng là khi tham gia một sự kiện catwalk, cùng ngày các trang tin tức lớn đều bị Hạ Nhiên chiếm cứ, Weibo càng là trực tiếp spam.

Các fan càng oanh tạc:

‘ ĐM đây là ai??? Hạ Nhiên á?? Đùa à?? ’

‘ Hạ Nhiên làm sao vậy? Có phải chịu kích thích hay không? Trước kia còn có phong cách của chính mình, đột nhiên thay đổi hình tượng, tui còn tưởng là Quý Lạc Lạc đó. ’

‘ Lầu trên, tui cũng tưởng là Quý Lạc Lạc luôn á. Style và makeup rất giống. ’

‘ Cổ không phải là chịu kích thích gì đi? ’

‘ Bạch liên hoa, trà xanh, anh Tiện tụi tui cùng Quý Lạc Lạc yêu đương, Lạc Lạc điệu thấp không muốn cọ nhiệt độ anh Tiện. Còn cô ta trực tiếp tự mình xào scandal, thật không biết xấu hổ! ’

‘ Cô ả này thật không biết xấu hổ, cư nhiên còn dám tới?? ’

Không đầy năm phút đồng hồ, có người phát hiện trên mạng hot topic bôi xấu Hạ Nhiên toàn bộ biến mất. Có người không tin, tiếp tục đăng, nhưng mà vừa đăng liền biến mất, giống đá chìm đáy biển, ngay cả tiếng vang cũng không có.

‘ Móa, Hạ Nhiên đây là muốn bắt đầu lại à? Hay cha cô ta là CEO Weibo? Sao tự dưng mất xấu về cô ta đều bị xóa?”

‘ Haha, này còn không rõ sao, sau lưng có kim chủ a. ’

‘ Trách không được thay đổi hình tượng, phỏng chừng là vì bàng khoản gia*! ’

Mấy tin xấu về Hạ Nhiên cứ liên tục bị xóa, nhưng tin tức chỗ dựa của Hạ Nhiên mới tái nhậm chức chưa có truyền ra. Cứ việc như thế, trải qua lần này ưu tú, Hạ Nhiên xem như một lần nữa hot lên.

Lúc Sở Tiện đóng máy về nhà, Quý Lạc Lạc vẫn còn ở đoàn phim. Hai người gọi điện thoại, lại có tiếng chuông cửa. Sở Tiện vừa nghe Quý Lạc Lạc kể mấy chuyện lặt vặt ở đoàn phim, vừa mở cửa.

Cửa mới vừa mở ra, ngoài hành lang liền hiện ra một người. Anh quay đầu lại, chỉ thấy Hạ Nhiên một thân đầy mùi rượu đứng đó.

“Anh Tiện, em chờ anh đã lâu.”

Giọng Hạ Nhiên không nhỏ, đầu bên kia điện thoại Quý Lạc Lạc nghe rất rõ ràng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play