Triệu Bân chắp tay chào, sau đó xoay người ra đại đường.  

Phụ thân đi rồi, mẫu thân cũng đi rồi, nhưng Triệu gia thì còn đó, cần hắn ở đây để giải quyết.  

Cơ nghiệp Triệu gia không thể bị hủy trong tay hắn.  

Haiz!  

Sau lưng lại có tiếng thở dài.  

Mới có mấy ngày! Sao mới đó thời tiết đã thay đổi! Bọn ta vẫn quen với tên hay nghịch ngợm gây sự Triệu Bân, nhưng hôm nay hắn ngày càng trở nên xa lạ, dường như không còn là Triệu Bân mà họ biết nữa.  

A!  

Dưới ánh trăng, cổng lớn của nhà họ Triệu đóng chặt, trong nhà chỉ lại có rất nhiều tiếng la hét thảm thiết.  

Tối qua Triệu Uyên đại khai sát giới, hôm nay đến lượt Triệu Bân.  

Điểm khác biệt là đối tượng mà Triệu Uyên giết là người trong tộc, còn Triệu Bân thì lại tiêu diệt các thế lực khác, đó là những gián điệp được lén cài vào nhà họ Triệu. Trước khi Triệu Uyên ra đi đã để lại một danh sách, bất kể là người hầu hay là thị vệ, tất cả đều được liệt kê rõ ràng bên trên. Triệu Uyên làm gia chủ bao nhiêu năm nay, đương nhiên ông ấy cũng không phải là đồ ngốc, trong lòng biết rất rõ ai là người của mình, ai là mật thám của gia tộc khác.   

Vốn dĩ những chuyện này nên được giải quyết luôn trong ngày hôm qua.  

Ngặt nỗi Tử Y Hầu đã đến, cha hắn vẫn chưa kịp giết thì đã bị ép phải tự sát.  

Chuyện ông ấy chưa làm xong, Triệu Bân đã làm thay cho ông ấy, giết sạch hết tất cả những người đó. Trong thời điểm đặc thù thì đương nhiên cũng cần dùng đến phương thức đặc biệt, nhà họ Triệu giải quyết triệt để như thế, đương nhiên là vì chuẩn bị cho việc lớn rồi.  

Không biết đến lúc nào, những tiếng kêu la thảm thiết mới ngừng hẳn.  

Lúc Triệu Bân vào phòng khách, hắn còn cầm theo thanh kiếm dính đầy máu.  

Tất cả đều đến tham gia hội nghị của các trưởng lão đông đủ.   . Truyện Mạt Thế

Tuy nói là mọi người đến tham gia đông đủ, nhưng thật ra lại thiếu vắng bóng dáng của những người cực kỳ quen thuộc, đó là Triệu Uyên và bọn người đại trưởng lão. Không khí trong phòng rất ngột ngạt, tràn đầy thê lương, chỉ trong một ngày mà đã xảy ra quá nhiều biến cố.  

Đây là lần đầu tiên Triệu Bân tham gia hội nghi trưởng lão với tư cách là gia chủ.  

Chỗ ngồi đó từng là chỗ của cha hắn, bây giờ đã thuộc về hắn. Hắn chỉ đứng bên cạnh, không nhẫn tâm ngồi lên đó, bất luận cha hắn còn sống hay là đã chết thì hắn đều xem như cha mình vẫn còn ở đây.  

Không có ai nói gì mà chỉ im lặng nhìn hắn. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play