Minh Uyên chết, Thiên Thanh Thạch bị giam cầm, chuyện này, không hề đơn giản.  

Mà phương pháp để lôi được ra bàn tay thao túng sau màn kia thì phải đứng lên, thu hút sự chú ý của chúng.  

Hắn tin rằng, kẻ đối phó với Minh Uyên và Thiên Thanh Thạch hoặc là vì nhóc Thanh Vân hoặc là vì hắn.  

Nếu đã như vậy thì hắn sẽ đứng lên, rúng động Cửu U, ép những kẻ kia phải hiện hình.  

“Hừ, trở thành đệ tử Cửu U ta đâu có dễ như vậy?”  

Trưởng lão Hoa Vinh lại quát lên: “Kể cả miễn cưỡng để ngươi trở thành đệ tử của Thanh Vân tông ta, thì muốn làm tông chủ, ít nhất cũng phải có đủ tư cách”.  

“Thanh Vân tông ta có năm đại đệ tử, đều là cao thủ cảnh giới Địa Võ. Tuy nói, Thanh Vân tông ta không thể so với trước đây, nhưng năm đại đệ tử cũng mạnh hơn ngươi nhiều”.  

“Ồ? Chưa chắc đâu!”  

Tần Ninh lại chuẩn bị lấy lý lẽ thu phục lòng người!  

“Thế này đi, bảo năm đại đệ tử của ông ra đây. Ta sẽ đấu với họ một hiệp, nếu như ta thắng vậy thì đủ để chứng minh, ta có thực lực để trở thành tông chủ”.  

Nghe vậy, trước sơn môn đều vang lên tiếng bàn tán.  

Tần Ninh này, rõ là tới đạp sơn môn rồi!  

“Nhóc con ngông cuồng thật, các vị trưởng lão, ta Phù Hoán xin chiến một trận vì tông môn. Kẻ này ngông cuồng ngu si, giết ngay trước Thanh Vân tông ta để chứng minh uy danh của Thanh Vân tông!”  

Một thanh niên vạm vỡ sải bước đứng ra.  

Khi thanh niên này bước ra thì toàn thân trên dưới như tháp sắt, cứng cáp mạnh mẽ, uy nghiêm.  

“Là sư huynh Phù Hoán!”  

“Hê hê, sư huynh Phù Hoán đã đạt tới cảnh giới Địa Võ tầng 2, là đệ tử đứng thứ tư trong năm đại đệ tử của Thanh Vân tông ta”.  

“Không tệ, sư huynh Phù Hoán dạy dỗ cho thằng nhãi ngông cuồng này một bài học”.  

Nhìn thấy thanh niên kia, Tần Ninh liếc mắt, xua xua tay nói: “Ngươi quá yếu, một người không đủ đánh, năm đại đệ tử các ngươi cùng lên đi!”  

Nghe vậy, tất cả mọi người đều choáng váng.  

Phù Hoán là cảnh giới Địa Võ tầng 2, đứng thứ tư trong năm đại đệ tử, thế mà trong mắt Tần Ninh lại thành không đủ đánh.  

Tần Ninh này, thật sự quá ngông cuồng.  

“Không biết trời cao đất dày, Phù Hoán ta phải dạy cho ngươi một bài học!”  

Phù Hoán bị sỉ nhục như thế thì sao có thể chịu được, hắn ta sải bước ra, hai nắm đấm thay nhau đập về phía đầu của Tần Ninh.  

“Cút!”  

Tần Ninh cũng sải bước ra, một chân cứ thế đạp xuống.  

Thậm chí, hắn còn không thi triển Ngọc Lôi thể, mà chỉ dùng Âm Dương Ly Hợp Kim thể. Một đạp này, nặng như đeo chì, đạp thẳng ra. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play