*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này, không khí có chút cứng ngắc.  

“Này, Tần Ninh đâu?”  

Địch Minh nhìn mấy người lên tiếng: “Nhanh gọi nhóc đó ra đây, giết người của cương quốc Hỏa Hầu chúng ta, hôm nay Địch Minh ta không giết hắn, chỉ cần hắn giao ra lệnh bài nòng cốt của hai tông môn lớn đền tội là được!”  

“Nếu không, hê hê…”  

“Ngươi làm được gì?”, Diệp Viên Viên lạnh lùng nói.  

“Giết không tha!”  

Địch Minh cười hê hê, bước lên trước ngay lập tức.  

Hơi thở cảnh giới Địa Võ mạnh mẽ, không cần gắng sức thể hiện nhưng ai cũng biết.  

20 tuổi, đạt tới cảnh giới Địa Võ, điều này đã vượt qua quốc chủ của rất nhiều thượng quốc, đế quốc.  

Chỉ một điểm này thôi thì đã đủ để Địch Minh xứng với biệt danh yêu quái.  

“Ngươi cho rằng, chỉ có ngươi là cảnh giới Địa Võ sao?”  

Diệp Viên Viên lạnh lùng lên tiếng, phi người bay lên, phiêu du trong không trung.  

“Cảnh giới Địa Võ!”  

Lúc này, mọi người đều sửng sốt.  

Một cô gái trông chắc chắn chưa tới 20 tuổi, thế mà đã đạt tới cảnh giới Địa Võ.  

Trong đế quốc Bắc Minh, từ lúc nào lại xuất hiện một cô gái tuyệt thế thiên tài như vậy?  

“Cảnh giới Địa Võ tầng 1”.  

Địch Minh toét miệng cười: “Chẳng trách mà cao ngạo như vậy, đáng tiếc, ngươi vẫn chưa đủ tư cách cuồng ngôn trước mặt ta đâu!”  

Lúc này, một luồng hơi thở cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống.  

Phía sau Địch Minh, dường như có một hơi thở ngàn đời bất biến đang lao tới.  

“Mở Tinh Môn!”  

Một tiếng gằn vang lên, hơi thở toàn thân Địch Minh bỗng chốc trở nên mãnh liệt.  

Gã này chính là một võ giả Tinh Mệnh.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play