*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau đó, bàn tay của Thẩm Văn Hiên vung lên, mở vung lò luyện đan, một hương thơm thấm vào ruột gan lan ra khắp nơi.  

“Đây mới là Thanh Phách đan thực thụ, ngửi cũng thấy khác biệt!”  

“Phải chờ Khương đại sư kiểm định xong mới có thể xác định”.  

“Đúng vậy, nghe nói, lần này Khương đại sư cũng tới. Lão ta kiểm định thì không ai dám nói gì”.  

Mà ở bên kia, Thiên Sa Mạc cũng không vội vàng, bàn tay nhẹ nhàng mở nắp lò luyện đan, ước chừng trong mấy chục hơi thở, bàn tay hắn ta khẽ giơ lên.  

“Được rồi!”  

Nắp lò luyện đan mở ra, hơi thở khiến người ta say mê ào ạt dâng lên.  

“Không hổ là thiên chi kiêu tử!”  

Mọi người đều thầm xuýt xoa không thôi.  

Thiên Sa Mạc vung bàn tay, đan dược kia lại lần nữa xuất hiện trong tay.  

Hai người cùng luyện chế một viên Thanh Phách đan, linh đan tứ phẩm hạ đẳng.  

Mà lúc này, ở một phía khác của đấu trường, một bóng người chậm rãi đi lên.  

Nhìn thấy người này, Tần Ninh khẽ cười.  

Khương Vinh!  

Trước đây, ở đế quốc Bắc Minh, hai người cũng coi là có tiếp xúc.  

“Lão hủ lại được phân xử lần này rồi!”  

Khương Vinh đi lên trên đấu trường, nhận lấy linh đan trong tay hai người, kiểm định thật kỹ càng.  

Hai viên Thanh Phách đan bên trái và phải. Xét về màu sắc thì linh đan của Thiên Sa Mạc tốt hơn một bậc.  

Hơn nữa, theo kết luận của Khương Vinh, phần viền của Thanh Phách đan mà Thiên Sa Mạc luyện chế lúc này lại có một đường đan văn dần nổi lên.  

“Nhanh xem, nhanh xem, xuất hiện đan văn kia!”  

“Thật đấy, đó là đan văn…”  

“Đan thuật của Thiên Sa Mạc đã đợt tới trình độ nào rồi? Thế mà luyện chế ra đan văn!”  

Lúc này, mọi người đều xuýt xoa không thôi.  

Bây giờ, hình như không cần so sánh nữa.  

Kết quả đã rất rõ ràng rồi.  

Khương Vinh cũng kinh ngạc và vui vẻ thấy rõ.  

Đan văn là thứ được mệnh danh là vô cùng kỳ diệu.  

Linh đan có thể xuất hiện đan văn thì đủ để chứng minh sức mạnh của linh đan sư.  

Nhưng nghiệm đan thì vẫn phải làm hết trách nhiệm.  

Thẩm Văn Hiên lúc này chắp tay cười nói: “Đan thuật của Thiên huynh quả là thần kỳ, tại hạ bái phục!”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play