Tiểu Nữu Hộ Lộc thị xuyên không biết mình họ Nữu Hộ Lộc thị đã tưởng mình sẽ là Nữu Hộ Lộc thị trong lịch sử, vậy nhưng lại phát hiện cô chỉ thuộc dòng thứ của họ Nữu Hộ Lộc thị. 

Trên cô có một cô chị là con vợ cả, chị gái đã vào phủ của Dận Chân trước. 

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dám chắc chị ta sẽ là Thái hậu Nữu Hộ Lộc thị, nay mang thai tức Càn Long Đế tương lai đang nằm trong bụng chị ta. 

Cứ nhìn thấy bụng Nữu Hộ Lộc thị là Tiểu Nữu Hộ Lộc thị lại ngứa ngáy ruột gan. Nếu đứa bé đó biến mất vậy chẳng phải Hoằng Lịch sẽ chui ra từ bụng cô à. 

Cô xuyên không mà không làm nên cơm cháo gì sẽ phụ mối duyên tuyệt vời này lắm. 

“Diệu Lăng, Cách cách tìm cô, cô qua ngay đi.” Đồng Ngọc vào gọi Ninh Thư đang làm túi thơm trong phòng. 

“Cô cứ theo tôi là được.” Đồng Ngọc dặn. 

Ninh Thư theo Đồng Ngọc đến phòng của Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị đang ngồi trên ghế. 

“Cách cách cho gọi nô tỳ có việc gì ạ?” Ninh Thư nhún người hỏi Nữu Hộ Lộc thị. 

Nữu Hộ Lộc thị không trả lời, Đồng Ngọc nói: “Đại phu của phủ mới đến bắt mạch cho Cách cách, nói thai của Cách cách hơi lạ nên kê phương thuốc mới.” 

Ninh Thư đã hiểu, cô hỏi: “Cách cách thấy trong người thế nào?” 

Nữu Hộ Lộc thị nhăn mày: “Ta thấy bình thường, con ta hay nghịch ngợm, không có gì khác thường.” 

“Ta gọi ngươi đến để ngươi bắt mạch cho ta.” Nữu Hộ Lộc thị đặt tay lên bàn. 

Ninh Thư bắt mạch cho Nữu Hộ Lộc thị, nghe một lúc rồi lại nghe lại, mãi sau mới khẳng định. 

Nữu Hộ Lộc thị và Đồng Ngọc đang nhìn Ninh Thư. 

“Thế nào? Con ta có vấn đề nào không?” Nữu Hộ Lộc thị hỏi Ninh Thư. 

Ninh Thư thưa: “Nô tỳ chắc chắn Cách cách không có vấn đề gì, thai nhi cũng rất khoẻ mạnh. Cách cách cho nô tỳ xem phương thuốc được không ạ?” 

Đồng Ngọc mang hai bọc thuốc ra, Ninh Thư mở giấy gói kiểm tra thuốc bên trong: “Trong thuốc có một vị hoa nghệ tây hoạt huyết khử ứ, có tác dụng phá thai.” 

Nữu Hộ Lộc thị mím môi, mặt lạnh hẳn đi phất tay với Ninh Thư. Ninh Thư nhún chào rời khỏi phòng. 

“Nhận thưởng đi.” Đồng Ngọc lại cho Ninh Thư ít bạc vụn: “Lần này cảm ơn cô.” 

“Đồng Ngọc tỷ khách sáo quá, đây là việc mà nô tỳ nên làm.” Ninh Thư nhún chân, Đồng Ngọc nhét bạc vào tay Ninh Thư: “Cầm đi, Cách cách cho cô.” 

Ninh Thư nhận bạc, vậy là lại nhận thêm tiền. 

Mỗi lần giúp Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị lại thưởng tiền, cho đến nay cô đã có kha khá bạc. 

Chỗ bạc đó được cũng xem như một món kếch xù với thân nha hoàn. 

Nữu Hộ Lộc thị biết là Tiểu Nữu Hộ Lộc thị lại ra tay với mình. Tiểu Nữu Hộ Lộc thị qua chơi, Nữu Hộ Lộc thị nói cảm thấy không khoẻ, không muốn gặp Tiểu Nữu Hộ Lộc thị. 

Nữu Hộ Lộc thị đang nhịn, không có gì quan trọng hơn con. 

Cô sẽ tính dần món nợ này. 

Khi Nữu Hộ Lộc thị và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị mang thai được bảy tháng, Lý thị và Cảnh thị đã sinh con, cả hai cùng sinh con trai. 

Cũng tức muốn nói sau Ô Lạp Na Lạp thị đã có thêm hai bé trai chào đời. Con của Nữu Hộ Lộc thị và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị ai ra trước sẽ là con trai thứ tư, được đặt tên Hoằng Lịch. 

Nữu Hộ Lộc thị không biết lịch sử nhưng Tiểu Nữu Hộ Lộc thị biết. 

Ninh Thư vào bắt mạch cho Nữu Hộ Lộc thị, một nha hoàn tiến vào thưa với Nữu Hộ Lộc thị: “Bẩm Cách cách, Thẩm Tâm Viên Cách cách chuyển dạ ạ.” 

Nữu Hộ Lộc thị giật mình: “Mới bảy tháng mà sao cô ta chuyển dạ?” 

“Nô tỳ nghe nói hình như do bị ngã ạ.” Nha hoàn thưa. 

Nữu Hộ Lộc thị lo toan, ôm bụng sợ hãi: “Không biết con của cô ta sẽ ra sao.” 

Ninh Thư an ủi Nữu Hộ Lộc thị: “Cách cách đừng lo, có câu bảy tháng thì sống tám thường tử vong mà?” 

“Ngươi qua sân bên đó nghe ngóng, có gì về báo lại với ta.” Nữu Hộ Lộc thị không muốn sang sân cô ta nên sai Ninh Thư qua xem. 

Ninh Thư nhún chân rồi sang sân Tiểu Nữu Hộ Lộc thị. Dận Chân và Ô Lạp Na Lạp thị đã đợi bên trong, Ninh Thư vào phòng, đập vào tai là tiếng kêu la thảm thiết của Tiểu Nữu Hộ Lộc thị. 

Ninh Thư đợi ngoài, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dễ sinh, chẳng bao lâu đã sinh ra một bé trai. Vì sinh non nên còn hơi yếu. 

Đứa bé đã chào đời nên Ninh Thư quay về báo cáo với Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị nghe mà chỉ mím môi. 

Ninh Thư thì thấy Tiểu Nữu Hộ Lộc thị cố tình bắt con chào đời trước để con cô ta thành con trai thứ tư trong nhà. 

Dận Chân không có ý định đặt tên cho con ngay. Con của Lý thị và Cảnh thị cũng vậy, đợi đầy tháng mới đặt. 

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị ở cữ liên tục nhắc Dận Chân đặt tên cho con nhưng Dận Chân không chịu. Nói đợi con đầy tháng mới thêm vào gia phả. 

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhắc hai lần nhưng Dận Chân không đồng ý, cô ta không dám nhắc nhiều nữa. 

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị buồn lắm, người ta xuyên không làm gì cũng thuận buồm xuôi gió mà còn được đế vương yêu thương. 

Cô đã cố gắng làm Dận Chân yêu mình nhưng Dận Chân là người lạnh nhạt. Cô đã làm vợ Dận Chân rất lâu nhưng hắn không hề yêu cô. 

Còn cô đã yêu Dận Chân mất rồi. 

Trong chuyện giường chiếu, phụ nữ thường là người dễ luỵ hơn. 

Con người dễ bị môi trường đồng hoá, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị cũng dần trở thành phụ nữ cổ đại coi chồng là trời, coi con là trụ cột cho vinh hoa phú quý. 

Bằng không cô ta sẽ không mạo hiểm bắt con mình chào đời sớm. 

Thái độ của Dận Chân làm Tiểu Nữu Hộ Lộc thị xót xa. Tiểu Nữu Hộ Lộc thị muốn con mình tên Hoằng Lịch, Ái Tân Giác La Hoằng Lịch nhưng hắn không chịu đặt tên cho con. 

Sau lại có một sự kiện làm Tiểu Nữu Hộ Lộc thị hoảng hốt, đó là con của Cảnh thị chưa đầy tháng đã chết yểu. 

Đứa con chết non chưa được đặt tên nên không được ghi lại trong gia phả. Nói cách khác đứa con sinh non của Tiểu Nữu Hộ Lộc thị thành con trai thứ ba chứ không phải thứ tư nữa. 

Ninh Thư biết tin chỉ chẹp miệng, cảm thán vận mệnh thật khó lường. Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dày công ủ mưu nhưng rồi nhận lại kết quả đó. 

Không lẽ Tiểu Nữu Hộ Lộc thị chỉ biết Hoằng Lịch là con trai thứ tư? Cô ta không biết gia phả ghi chép Cảnh thị chỉ có một người con trai, cũng chính là hoàng tử thứ năm Hoằng Trú thích “Làm giả tang sự, ăn tế phẩm” trong lịch sử à? 

Cái này gọi là người tính không bằng trời tính đấy, có những chuyện không phải cứ ủ mưu là sẽ thay đổi được lịch sử.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play