Hot search? Con đường cũ? Muốn bán?

Giản Yên nhìn chằm chằm ba chữ này, nàng vô cùng chắc chắn rằng trên hot search lúc trước không có bài viết nào về nàng, bởi vì trước đó, nàng còn không biết xấu hổ tự lên đấy tìm tên của chính mình, nhưng tất cả bài viết đều là những bài viết từ rất lâu về trước. Vì lẽ đó người này nói đứng trên hot search, khẳng định chính là đang nói hiện tại, Giản Yên mở hot search lên, quả nhiên nhìn thấy tên của chính mình đứng trên đấy, ngoại trừ tên của chính mình ra còn có thêm hai chữ kim chủ, nàng ấn vào xem thử, thứ nàng nhìn thấy chính là một dòng chữ ở đầu trang: Giản Yên phục xuất, lần này lại nịnh bợ kim chủ nào đây?

Phía dưới có đủ mọi thể loại lời bình luận:

—— Giản Yên là ai?

—— Không quen biết, người này làm sao lại leo lên hot search vậy?

—— Giản Yên, có phải là cái người đóng vai Thành Hậu trước kia hay không? Nghe nói nàng bị bao nuôi tận ba năm.

—— Đúng đúng đúng là người kia, các ngươi không thấy đoàn phim của [ Nhất Mộng Bán Sinh Trường ] công bố diễn viên sao, Giản Yên phục xuất rồi.

—— ĐM là người đóng Thành Hậu trước kia sao? Ta còn rất yêu thích nàng a? Tình huống như thế nào? Nàng là bị bao nuôi thật sao?

—— Lúc trước nàng đóng được vai Thành Hậu chính là do giao dịch cùng với đạo diễn, bằng không sao có thể dễ dàng đóng phim điện ảnh như vậy được? Suy nghĩ lại một chút đi, phía trước nàng còn có rất nhiều tiền bối, như vậy thì làm sao đến phiên nàng đóng được?

Giản Yên đem bình luận này đọc đi đọc lại, vẫn cảm thấy buồn cười, bộ này là khi nàng vừa mới xuất đạo thì đúng lúc trở thành một đề tài bàn tán sôi nổi, làm sao qua nhiều năm như vậy rồi, còn bị người ta lôi ra để bàn tán nữa đây? Lúc trước chuyện bị bao nuôi kia nổi lên vẫn là làm sao lại vượt qua được?

Nàng đặc biệt phiền muộn nhìn qua tất cả bình luận, người qua đường càng ngày càng lôi ra nhiều sự việc liên quan tới nàng:

—— Ta rốt cuộc đã nhớ đến Giản Yên là ai rồi! Không phải là cái người hồi đó được Tô Tử Kỳ dẫn dắt hay sao?

—— Tô Tử Kỳ? Ngươi là đang nói đến Giản Yên, là cái người khiến Tô Tử Kỳ vì nàng mà từ bỏ Vu Duyệt đúng không?

—— Ô ô ô ta cũng nghĩ tới chuyện đấy! Đúng thật là! Lúc trước việc này không phải náo động rất là lớn hay sao? Hiện tại tình huống như thế nào rồi? Người muốn phục xuất sao?

—— Hoa tàn ít bướm, đừng phục xuất, lùi bước đi.

Giản Yên nhìn thấy bình luận này thì nghiến răng nghiến lợi, có ngươi mới là hoa tàn ít bướm đấy! Nàng trong sạch lại trẻ tuổi, lại càng xinh đẹp nha!

Tuy rằng nàng tức giận đến sôi ùng ục, nhưng vẫn không có trả lời bất kì một câu nói nào, chỉ là đem những thứ này chụp lại gửi qua Weibo của Tô Tử Kỳ, hỏi nên làm sao bây giờ. Tô Tử Kỳ cũng vừa nhìn thấy cái hot search này, rõ ràng phía dưới phần bình luận người thảo luận cũng không nhiều, cũng không biết làm sao lại leo lên đến hot search, thậm chí leo lên đến vị trí top đầu, thật sự rất kỳ quái. Những chuyện này căn bản đều là những đề tài bàn tán lúc Giản Yên mới xuất đạo, cũng đã ngăn chặn lại rồi, lúc trước đều đã đăng lên văn bản của luật sư tận hai lần, khi đó Giản Yên đang có danh tiếng, vì lẽ đó những người bình luận kia đều thu hồi lại câu bình luận của mình, cũng chưa hề dám đem tên của Giản Yên ra để bàn tán. Bây giờ thì hay rồi, trực tiếp gọi tên ra, thật sự là không biết sợ chết.

Trợ lý nhìn mặt mày khó coi của Tô Tử Kỳ thì xoắn xuýt hỏi: "Tô tỷ, làm sao vậy?"

Tô Tử Kỳ tức giận nói ra: "Không có chuyện gì, giúp ta liên hệ người bên Weibo, trước tiên phải đẩy lui cái bài viết đã."

"Là cái bài viết đứng đầu hot search kia sao?" Trợ lý hỏi: "Có muốn đăng lên văn bản của luật sư hay không?"

Loại này là một loại trực tiếp sỉ nhục lên thân phận nghệ sĩ, xâm phạm nghiêm trọng hình tượng của một nghệ sĩ, đăng lên văn bản của luật sư cũng không phải không đúng, nhưng Tô Tử Kỳ lắc đầu: "Trước tiên cứ đem bài viết đẩy lùi đi."

Giản Yên vừa mới phục xuất trở lại, bất cứ cái gì cũng đều không có, nếu đăng lên một tờ giấy của luật sư, sẽ không có ấn tượng tốt trong mắt người khác. Những người qua đường kia không cần biết là ai đúng ai sai, bọn họ chỉ muốn xem trò vui, chuyện càng lớn bọn họ càng hài lòng, vì lẽ đó hiện tại đăng lên văn bản của luật sư không phải là cách tốt nhất, trợ lý nghe vậy gật đầu: "Ta lập tức đi liên hệ."

Tô Tử Kỳ thấy nàng chuẩn bị đi ra ngoài thì nói rằng: "Đợi một chút."

"Thuận tiện đi hỏi thăm một chút, xem ai tung cái bài viết này."

Trợ lý đáp lại: "Vâng!"

Tô Tử Kỳ nhìn chằm chằm đề tài treo ở hot search hiện lên trên màn hình máy tính thì trầm mặc, loại này không giống như chỉ là nhất thời nảy sinh lòng tham, rõ ràng là đã có chuẩn bị từ trước. Giản Yên đã mấy năm không ở trong giới, ai lại có thể chán ghét nàng, làm cho danh tiếng mới vừa phục của nàng mất hết?

Tô Tử Kỳ nghĩ mãi cũng không ra được, nàng nghĩ đến vẫn nên gọi điện đi vài nơi.

Giản Yên vẫn ở trong phòng nghỉ ngơi chờ đợi tin tức, nàng nhận được tin nhắn từ Tô Tử Kỳ bảo nàng không nên làm một số chuyện, không nên đăng nhập vào Weibo, càng lướt càng tức giận. Những người kia lại giống như antifan, lời nói đều khó nghe cực kì, còn có người nói nàng là xe công cộng, còn liên lụy đến Vu Duyệt. Mấy năm qua, fan của Vu Duyệt hàng ngày đều tăng lên, chỉ đơn giản với lượng fan khổng lồ đó thì cũng có thể nhấn chìm nàng, chứ đừng nói chi là những người qua đường khác, quả nhiên tin tức về bài viết này đều được làm lớn ra, fan Vu Duyệt cũng bắt đầu lên tiếng.

—— Đừng dính líu tới Vu Duyệt của chúng ta, muốn dựa hơi thì nên đi tìm người khác đi, cảm ơn.

—— Duyệt Duyệt của chúng ta không liên quan, con mắt ngươi mù rồi hay sao mới nói Duyệt Duyệt chúng ta là người trả thù? Còn Giản Yên, nàng xứng để trả thù sao?

—— Thật xấu hổ, Duyệt Duyệt rất bận, không rảnh để ý những loại gà vịt như này.

Những fan này không những muốn rũ sạch quan hệ mà còn không quên giẫm nàng một cái, Giản Yên nhìn bình luận mới nhất chính là nghi ngờ có phải Vu Duyệt tung tin này không, còn có người suy luận nàng lúc trước chính là vì Vu Duyệt nên bị phong sát, bây giờ lại phục xuất, Vu Duyệt lại bắt đầu trả thù, nàng nhìn lời nói của người này rõ ràng là muốn gây chiến thì muốn cười.

Là Vu Duyệt sao?

Chắc chắn không phải là người này, Vu Duyệt sẽ không làm những chuyện giống như thế này.

Lúc trước Giản Yên với Vu Duyệt cùng là người của Tô Tử Kỳ, tuy hai người từng có thời gian tiếp xúc khá ngắn ngủi, nhưng Giản Yên tin tưởng Vu Duyệt sẽ không làm ra những loại chuyện xấu xa này. Hơn nữa, các nàng đều đã qua ba, bốn năm không có gặp mặt nhau, không đến nỗi có thù hận lớn như vậy. Khiến cho Vu Duyệt dùng cách này để "Hoan nghênh" nàng trở lại, nhưng Giản Yên suy đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra được đến cùng là ai tung ra loại bài viết này, lúc nào thì nhân duyên của nàng lại kém đến mức này?

Không quá mười phút, bài viết này bị đẩy xuống không còn ở trên hot search, Giản Yên biết, hẳn là Tô Tử Kỳ làm, nàng không có hứng thú để tiếp tục lướt Weibo, mới vừa để điện thoại xuống thì nghe có người gọi mình, nàng ngẩng đầu, Lâm Mộc đứng ở cửa: "Giản tiểu thư, đã bắt đầu họp, mời đi tới bên này."

Giản Yên đứng dậy đi theo sau Lâm Mộc, hỏi: "Đều đã đến đầy đủ rồi sao?"

Lâm Mộc nhìn Giản Yên, tựa hồ có chút do dự không biết có nên nói hay không, cuối cùng hắn cúi đầu: "Còn có một người đang có việc bận, không đến kịp."

Giản Yên đẩy cửa phòng họp ra, bên trong phòng đã có ba người đang ngồi, một nam hai nữ, đều rất quen mặt, Giản Yên lúc xem ti vi đều không chỉ nhìn thấy các nàng duy nhất một lần trên đấy, xem ra tổ quản lý chương trình lần này là muốn dốc hết vốn liếng để quay, nàng có thể tham gia được cái chương trình này, thật sự khó mà tin nổi.

Triệu Thanh Thanh nghe được tiếng mở cửa quay đầu lại nhìn, nhìn thấy Giản Yên thì đứng lên cười: "Xin chào."

Nàng chủ động đưa tay ra chào hỏi, rất giống với những gì trên mạng nói về nàng, tính cách ôn hòa, dễ tính, Giản Yên cũng đưa tay ra cùng bắt tay với nàng: "Xin chào, ta tên Giản Yên."

"Ta biết." Triệu Thanh Thanh nói: "Trước đây ta có xem qua ngươi đóng phim."

Nụ cười Giản Yên càng sâu thêm, hai người cùng tán gẫu, những người khác cũng tự mình đứng lên giới thiệu.

Nam tên là Tiền Thành, năm trước vừa mới xuất đạo, tướng mạo tuấn tú, quay được hai bộ phim thần tượng cũng không tệ lắm, nhưng vẫn chưa từng tham gia qua gameshow thực tế, lần này là lần đầu mà hắn tham gia.

Một người khác tên là Tưởng Ức Nhu, đã xuất đạo được mấy năm, khi mới xuất đạo thì đóng phim truyền hình, sau đó được tham gia một chương trình gameshow nổi tiếng nhất lúc bấy giờ, sau lần tham gia đó thì công ty liền đem nàng chuyển thành người chuyên chơi gameshow.

Giản Yên trước đây đã từng cùng Tưởng Ức Nhu tham gia một cái chương trình, nhưng mà đó là chuyện của mấy năm trước. Tưởng Ức Nhu nhìn Giản Yên cười: "Ta chắc không cần phải giới thiệu, Giản tiểu thư không phải đã quên ta rồi chứ?"

Giản Yên gật đầu: "Đương nhiên vẫn còn nhớ, không có quên."

"Ngươi vẫn nên gọi ta là Yên Yên đi."

Hai người bởi vì lúc trước đã từng gặp nhau, quan hệ trong nháy mắt được rút ngắn đi không ít, Triệu Thanh Thanh khá hiền hòa, tính tình không lạnh không nóng, đối với người nào cũng đều hòa khí, Tiền Thành bởi vì là lần đầu tiên hắn tham gia chương trình như thế này, có rất nhiều chỗ không hiểu, đang lôi kéo Tưởng Ức Nhu để nàng giới thiệu cho mình.

Kỷ Hàm đến phòng họp liền thấy các nàng đã trò chuyện thật vui vẻ với nhau, mắt nàng nhìn sang Giản Yên, tựa như có lời muốn nói, khóe môi giật giật, Lâm Mộc ở phía sau nói: "Lão Đại, bắt đầu họp thôi."

Nàng gật đầu: "Ngồi xuống trước đi."

Tiểu Lâm lần lượt đưa cho từng người trong các nàng một phần tư liệu, Giản Yên cúi đầu xem, là lịch trình cặn kẽ rõ ràng của chương trình, còn có một cái kịch bản, Tiền Thành mới vừa ngồi xuống liền hỏi: "Kỷ tổng giám đốc, làm sao để bắt cặp với nhau vậy?"

Kỷ Hàm giải thích: "Lần này chúng ta có mời năm vị khách mời là người thường, cùng những vị đang ngồi ở đây, tổng cộng là mười người. Còn chuyện bắt cặp với nhau thì phải xem duyên phận của mỗi người như thế nào, vào thời điểm đấy chúng ta sẽ đánh số phòng cho các ngươi chọn, số phòng giống nhau thì các ngươi chính là người yêu của nhau."

Da mặt Tiền Thành cùng Triệu Thanh Thanh khá mỏng, nghe được những chữ người yêu của nhau có mấy phần xấu hổ, Tưởng Ức Nhu tò mò hỏi: "Người thường đã chọn được chưa, có thể đưa cho chúng ta nhìn thử tư liệu của bọn họ được không?"

Kỷ Hàm lắc đầu: "Vẫn chưa chọn xong, thế nhưng ta báo cho các ngươi một tin vui, vừa rồi bên chúng ta đã kí được hợp đồng với La biên kịch."

Triệu Thanh Thanh ngẩng đầu hỏi: "La biên kịch? Là ——— La thần sao?"

La thần chính là cách gọi mà fan của La ba ngày đặt cho nàng, sau đó cũng trở thành biệt danh mà các nghệ sĩ dùng để gọi nàng, hiện tại đã trở thành tên danh hiệu của nàng, La Thần cũng là La ba ngày. Kỷ Hàm cười khẽ: "Đúng, không sai, chính là La thần."

Triệu Thanh Thanh mơ tưởng vài giây, Tiền Thành theo bản năng chửi thề lên một câu, Tưởng Ức Nhu không có phản ứng lớn giống như hai người kia, nhưng vẻ mặt cũng mơ hồ mang theo điểm vui sướng, tham gia cái chương trình này hoàn toàn mang theo vài phần mạo hiểm, dù sao cũng chỉ là kì đầu tiên, hiệu quả như thế nào, tỉ lệ người xem chương trình này ra sao cũng không đoán trước được. Nhưng nếu có La ba ngày thì sẽ khác, nếu như La ba ngày tham gia cái chương trình này, thì các nàng tham gia chương trình này chính là miếng lời to, tâm trạng các nàng dần dần bình tĩnh trở lại, Kỷ Hàm nói: "Còn có vấn đề gì hay không? Nếu không có thì chúng ta liền bắt đầu họp?"

"Có vấn đề." Tiền Thành nói rằng: "Ta muốn chọn La thần!"

Kỷ Hàm đánh cho hắn một cái liếc mắt: "Ngươi nghĩ hay lắm!"

Mấy người khác cũng cười cười, bầu không khí trở nên hòa hợp, Kỷ Hàm thấy thế cúi đầu nói: "Bắt đầu họp đi."

Giản Yên đang nghiêm túc lắng nghe Kỷ Hàm giải thích thì điện thoại rung lên một tiếng, nàng đưa mắt nhìn điện thoại đặt ở bên người, là La Tinh gửi cho nàng một cái tin nhắn: Hợp đồng kí xong rồi, lần đầu tiên tham gia chương trình, mong Giản tiểu thư chiếu cố nhiều một chút.

Nàng nhìn dòng tin nhắn này, nghĩ đến khi nãy cùng nói chuyện với La Tinh ở trên sân thượng kia, lại nghĩ đến những việc La Tinh đã làm với nàng. Tin nhắn gửi đi chưa hề được trả lời lại, La Tinh cũng không để ý lắm, lại hỏi: Buổi tối có rảnh không? Cùng nhau đi ăn một bữa cơm được không?

Giản Yên cắn cắn môi, trả lời nàng: Xin lỗi, buổi tối có việc.

La Tinh đang ngồi ở bên ngoài phòng họp nhận được tin nhắn của Giản Yên, nàng suy nghĩ rồi đứng lên, nhắn lại cho Giản Yên: Được rồi, vậy thì hẹn lần sau.

Giản Yên tỉ mỉ nhìn tin nhắn này vài giây, không biết có phải là ảo giác của nàng không, hay vẫn là do nàng thật sự suy nghĩ quá nhiều, từ sâu trong thâm tâm của nàng, nàng luôn có một cảm giác, lần này La Tinh tham gia chương trình, là vì nàng.

"Giản tiểu thư?" Kỷ Hàm hô: "Ngươi cũng không có vấn đề gì chứ?"

Giản Yên hoàn hồn, thấy những người khác đều nhìn mình, nàng hỏi ngược lại: "Chuyện gì?"

Kỷ Hàm cười: "Ta vừa mới nói lại một lần nữa những điểm mà chúng ta cần phải lưu ý trong chương trình, ngươi thấy sao, không thành vấn đề gì chứ?"

Giản Yên gật đầu: "Không thành vấn đề."

"Không có vấn đề gì thì chúng ta tiếp tục nói tiếp." Kỷ Hàm từ trong văn kiện lấy ra một tờ giấy, Giản Yên vỗ vỗ đầu óc, đuổi đi hết những suy nghĩ lung tung trong đầu, bắt đầu nghiêm túc lắng nghe Kỷ Hàm nói.

Cuộc họp đã mở ra được gần hai tiếng đồng hồ, Kỷ Hàm nói đến miệng lưỡi đều khô khốc, nàng uống vào hai hớp nước, đứng lên nói: "Trước tiên cứ như vậy đi, nếu có vấn đề gì thì bất cứ lúc nào các ngươi cũng có thể liên hệ cho ta, hoặc là cũng có thể liên hệ cho trợ lý của ta."

Những người khác đều đứng lên, bọn họ vẫn còn đang thảo luận về đề tài vừa rồi, Giản Yên cũng đứng lên theo, nàng nghe được Kỷ Hàm nói: "Giản tiểu thư, đợt một chút, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Tưởng Ức Nhu hướng về Giản Yên phất phất tay: "Ta đi trước."

Giản Yên gật đầu: "Gặp lại."

Sau đó Tiền Thành với Triệu Thanh Thanh cũng chào tạm biệt Giản Yên, trợ ký Kỷ Hàm đưa các nàng ra ngoài, trong phòng họp chỉ còn hai người là Kỷ Hàm cùng Giản Yên. Kỷ Hàm cầm văn kiện trên tay, có chút khó nói: "Chị dâu —— Giản tiểu thư, nếu được thì đi qua phòng làm việc của ta nói được không?"

Giản Yên nghĩ vài giây: "Được."

Hai người cùng nhau đi vào thang máy, Kỷ Hàm ấn nút thang máy đi lên, Giản Yên nhận được cuộc gọi của Tô Tử Kỳ, hỏi nàng đang ở chỗ nào, nàng nói cho Tô Tử Kỳ là nàng đang đi lên lầu, hai người hẹn nhau thời gian gặp mặt sau đó Giản Yên cúp điện thoại, thang máy keng lên một tiếng đã đến nơi, Kỷ Hàm bước ra ngoài trước, Giản Yên đi cùng nàng ở sau lưng.

Khay trà của văn phòng có đặt hai ly cà phê ở trên, Kỷ Hàm nhìn Giản Yên nói: "Ngồi đi."

Giản Yên giơ tay: "Có chuyện gì?"

Kỷ Hàm đem văn kiện đặt lên bàn, hai tay hợp lại với nhau, có chút do dự nói: "Ta muốn nói cho ngươi biết một tin, có lẽ tin này đối với ngươi sẽ không quá vui vẻ."

Con mắt tròn vo của nàng nhìn chằm chằm Giản Yên, căn bản sau khi mua về bản quyền của tuần trăng mật ba mươi ngày thì tổ quản lý chương trình cũng đã soạn ra một loạt danh sách những nghệ sĩ muốn mời, cũng đã liên hệ với các nghệ sĩ, trong danh sách lúc đó không có tên của Giản Yên, vì lẽ đó Kỷ Hàm liền phê chuẩn đồng ý, hiện tại có thêm Giản Yên...

Giản Yên hỏi: "Tin tức gì mà không quá vui vẻ? Là ta không thể tham gia chương trình sao?"

Kỷ Hàm vội vàng lắc đầu: "Không phải không phải, không phải cái này, là nghệ sĩ mà chúng ta mời đến, ngày hôm nay ngươi cũng thấy đấy, còn có một người không tới."

"Nàng cùng ngươi có một chút quan hệ với nhau."

Giản Yên nghĩ vài giây: "Là ai?"

Kỷ Hàm thở dài: "Là Vu Duyệt."

Liên hệ với nghệ sĩ là công việc của trợ lý nàng, lúc trước lịch trình Vu Duyệt rất bận rộn, đều từ chối nói không thể tham gia được.

Ai mà biết, ngày hôm qua lại gọi điện tới nói muốn tham gia, Kỷ Hàm thở phào một hơi nhưng rồi tim lại muốn đau. Vu Duyệt là đối tượng quan trọng nhất ở kỳ đâu của các nàng, trước kia đối phương nói lời từ chối, nàng cùng trợ lý đều đi tìm kiếm một cái tên khác có thể thay thế vào, nhưng lại không tìm được một cái tên nào phù hợp.

Sau đó liền nhận được điện thoại Vu Duyệt, nói muốn tham gia, toàn bộ tổ quản lý chương trình đều vui mừng như điên, bên nghệ sĩ thì có Vu Duyệt, bên khách mời thì có La ba ngày, hai người đều là nhân vật nổi tiếng, nếu ghép các nàng thành một đôi, thì thật sự không còn gì bằng, nhưng dù sao Giản Yên cũng là chị dâu của nàng, vì lẽ đó Kỷ Hàm rất do dự.

Giản Yên thấy thế hỏi: "Vu Duyệt có biết ta sẽ tham gia chương trình này không?"

Kỷ Hàm gật đầu: "Biết."

Nàng không dám giấu diếm Vu Duyệt, đã sớm đem danh sách nghệ sĩ đưa cho Vu Duyệt nhìn xem, nhưng điều làm nàng cảm thấy kì quái chính là, trước đây Vu Duyệt cũng từng có xích mích với chị dâu nàng, sau khi xem qua danh sách vẫn đồng ý tham gia.

Giản Yên cười: "Vậy thì có vấn đề gì đâu?"

"Không phải." Kỷ Hàm không hiểu: "Không phải ngươi với nàng có xung đột lẫn nhau hay sao?"

Giản Yên lắc đầu: "Ta không có xung đột với nàng, đừng có suy nghĩ bậy, cứ làm theo như kế hoạch của các ngươi đi, nếu Vu Duyệt cũng đồng ý, ta càng không có ý kiến gì cả."

Kỷ Hàm căn bản không có nghĩ tới trường hợp nàng nói chuyện với cả hai người đều sẽ rất thuận lợi giống như thế này. Nàng đã chuẩn bị thật tốt tâm lý để nghe hai bên mắng chửi, kết quả là một bên nhẹ nhàng nói được a không có vấn đề gì, còn một bên khác thì cười híp mắt nói ta càng không có ý kiến gì cả. Là sao, nhìn các nàng đều không có chút nào giống như là kẻ thù với nhau, nhìn giống như bạn bè đã rất lâu rồi không gặp mặt?

Kỷ Hàm có chút ngơ ngác, Giản Yên mang theo túi xách nói: "Kỷ tổng giám đốc, nếu không có vấn đề gì, ta đi trước, Tô tỷ còn đang đợi ta."

"Ồ." Kỷ Hàm gật đầu: "Được."

"Ta đưa ngươi đi ra ngoài."

Giản Yên từ chối: "Không cần."

Hai người đi tới cửa, trợ lý cũng vừa vặn gõ cửa, Giản Yên nói: "Ngươi đi làm việc đi, ta đi trước."

Kỷ Hàm nhìn thấy trợ lý như có việc muốn nói, nàng gật đầu: "Vậy ngươi đi cẩn thận."

Giản Yên hướng về nàng phất tay rồi đi về phía thang máy, văn phòng Kỷ Hàm nằm ở tầng hai mươi, thang máy ngừng lại ở tầng trên cùng, hiện tại trục tầng của thang máy đang giảm xuống. Kỳ thực lời nói vừa rồi của Kỷ Hàm vẫn làm cho Giản Yên có một chút kinh ngạc, nàng còn nghĩ rằng Vu Duyệt sẽ không muốn nhìn thấy nàng, không ngờ nàng sai rồi, so với tưởng tượng của nàng thì Vu Duyệt càng rộng lượng hơn, thang máy rất nhanh đã đến tầng hai mươi, cửa thang máy mở ra, bên trong đã có ba, bốn người đang đứng.

Là Kỷ Vân Hân cùng các trợ lý, thư ký của nàng, một thư ký đang đứng ở phía trước đang còn nói chuyện: "Kỷ tổng, Lư tổng đã đem tài liệu gửi qua đây, chờ xong xuôi mọi việc sau đó ta đưa cho ngài xem."

Kỷ Vân Hân đứng nghiêm, vẻ mặt hững hờ, nàng gật đầu: "Được."

Giản Yên bước lên trên nhìn, trùng hợp nhìn thẳng vào hai mắt Kỷ Vân Hân, con ngươi đen như mực, thâm thúy, cùng với cái người trước đây nàng luôn tìm kiếm điểm để yêu thích trên người có chỗ không giống nhau. Cuối cùng phát hiện ra chính mình chỉ là tưởng tượng, xưa nay Kỷ Vân Hân ở trước mặt nàng đều sẽ lạnh như băng, nàng không có bước vào trong thang máy, thư ký vừa mới nói chuyện lại mở miệng nói: "Xin lỗi, tiểu thư, mời dùng thang máy khác."

Một câu nói để Giản Yên hoàn hồn, nàng lui về phía sau một bước, tòa nhà này có ba cái thang máy, một cái là dành riêng cho Kỷ Vân Hân, hiện tại đang phải bảo trì. Còn có hai cái khác, một cái là cái thang máy mà Kỷ Vân Hân đang đứng ở trong, còn một cái đang dừng ở lầu một, nàng trầm mặt xuống, cửa thang máy vừa muốn đóng lại, Kỷ Vân Hân nói: "Cứ vào đi."

Cửa thang máy lại một lần nữa mở ra, hai người thư ký cùng một người trợ lý đứng bên trong đều dùng ánh mắt đánh giá nhìn Giản Yên, mặt mày Giản Yên không gợn sóng, trên mặt vẫn mang vẻ nhàn nhạt nhưng ánh mắt lại trong trẻo nhìn ngược trở về phía bọn họ, tư thái ôn hòa nói: "Kỷ tổng, không cần, ta sang cái thang máy khác là được rồi."

Giọng nói không hề có chút nhiệt độ nào, thậm chí còn có chút lạnh lẽo, Kỷ Vân Hân nhìn chằm chằm nàng vài giây, rốt cuộc im lặng, không nói lời nào. Lần này thư ký cũng không dám nói nhiều, cửa thang máy chậm chạp mở ra, sau mấy giây, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Kỷ Vân Hân xuyên qua khe hở nhìn Giản Yên, nhìn ngắm được dáng vẻ lạnh lẽo của nàng.

Giản Yên đang cực lực rũ sạch mọi quan hệ với nàng, nếu là trước đây, Giản Yên nhất định sẽ rất vui vẻ vào trong thang máy, giống như việc dùng chung thang máy với nàng là một loại may mắn chưa từng có. Hiện tại lại không giống như vậy, Giản Yên không muốn có bất kì tiếp xúc gì đối với nàng.

Lúc Giản Yên kí hợp đồng với Kinh Nghi thì Kỷ Vân Hân cũng vài lần suy nghĩ tới sẽ có một khả năng khiến Giản Yên làm như vậy, nhưng sau mấy lần gặp mặt nhau, nàng phát hiện ra chính mình đã nghĩ quá nhiều rồi. Giản Yên từ lúc tìm nàng để kí đơn ly hôn là đã rất khác thường, là do nàng phát hiện điểm khác thường này quá muộn, nên mới có một chút sai lầm trong suy nghĩ.

Thang máy đã đến, Kỷ Vân Hân không nhúc nhích, thư ký đứng bên người cùng trợ ký nhìn lẫn nhau, có một người hô lên: "Kỷ tổng?"

Kỷ Vân Hân hoàn hồn, nghe được hắn nói: "Đã đến rồi."

Nàng gật đầu: "Đi thôi."

Ba, bốn người hướng về phía phòng họp ở lầu bốn đi tới, vừa định mở cửa thì chuông điện thoại Kỷ Vân Hân reo lên, nàng nhìn màn hình rồi nói với người đứng ở bên cạnh: "Ta đi nhận điện thoại, các người vào trước đi."

Thư ký cùng trợ lý gật đầu: "Vâng."

Kỷ Vân Hân bước hai bước đứng về bên cửa sổ, bắt máy lên: "Lê tổng."

Lê Thiếu Dương nghĩ đến khi nãy Lê Vi Khanh vừa khóc vừa nháo, điều chỉnh lại vẻ mặt, cười với Kỷ Vân Hân nói: "Em gái của ta ở bên kia, có mang đến cho Kỷ tổng phiền toái gì không?"

Hôm nay Kỷ Vân Hân cũng đã đi xem thử vai, suy đoán Lê Thiếu Dương chắc chắn sẽ biết được chút gì đó, nên mới gọi tới cú điện thoại này, nàng nói: "Không có mang tới phiền toái gì, bất quá hôm nay nàng đi thử vai, đã thất bại."

"Ta cảm thấy nàng diễn không được." Kỷ Vân Hân chưa bao giờ ngại nói ra sự thật, nàng trầm mắt nói: "Lê tổng sẽ không tức giận chứ?"

"Đương nhiên là không rồi." Lê Thiếu Dương vẫn cười nói: "Cũng nên cho cái nha đầu kia nếm mùi đau khổ một lần, cho nàng biết cái gì là núi cao còn có núi cao hơn, người tài còn có người tài hơn, bằng không với cái tính tình kia của nàng, đều sẽ kiêu ngạo hơn so với người khác."

Hắn nói xong đối với Kỷ Vân Hân nói: "Chính là cực khổ cho Kỷ tổng, còn phiền phức ngươi quan tâm đến nàng một chút."

Kỷ Vân Hân đứng bên cửa sổ cúi đầu nhìn xuống dưới, giọng nói vẫn như thường: "Đừng khách khí."

Lê Thiếu Dương thấy thế cũng không biết nói cái gì nữa, từ đời trước toàn bộ Lê gia đã di dân sang nước ngoài định cư, tất cả sự nghiệp cũng đều phát triển ở nước ngoài, quốc nội cũng chỉ có một công tỷ nhỏ. Trước kia Kỷ Vân Hân đi ra nước ngoài để đào tạo sâu chuyên môn thì thực tập ở công ty hắn, ngày đó là do trường học chia người đưa đi, nếu không thì khẳng định Kỷ Vân Hân sẽ đi chính công ty của mình để thực tập.

Lúc đầu hắn cũng không quen biết với Kỷ Vân Hân, thế nhưng Lê Vi Khanh lại quen biết, còn giới thiệu hai người bọn họ với nhau, chuyện này thường xuyên xảy ra, liền bắt đầu quen thuộc. Lúc Kỷ Vân Hân đi thực tập thì hắn giúp đỡ nàng rất nhiều, sau khi Kỷ Vân Hân tốt nghiệp cũng xử lý không ít hợp đồng giúp hắn.

Trong việc này, kỳ thực hắn vẫn là người có lợi, lúc trước giúp Kỷ Vân Hân chỉ là rảnh rỗi thì làm một chút, nhưng Kỷ Vân Hân lại mang đến cho hắn rất nhiều lợi ích phong phú, vì lẽ đó giữa bọn họ căn bản đã sớm không còn ai nợ ai. Chỉ là trong lòng Kỷ Vân Hân trước sau vẫn có chút biết ơn hắn, còn nói sau này có chuyện gì đều sẽ giúp đỡ một chút, nếu không phải Lê Vi Khanh về nước, hắn sẽ không mặt dày mà gọi cho Kỷ Vân Hân, nhờ nàng giúp đỡ hỗ trợ một ít.

Lê Thiếu Dương biết rõ con người của Kỷ Vân Hân, vĩnh viễn việc công và việc tư sẽ không lẫn lộn với nhau, việc nào ra việc đó. Nàng nói Lê Vi Khanh không được, tức là không được, cho dù Lê Vi Khanh khóc nháo một trận cũng không thể thay đổi suy nghĩ của nàng. Lê Thiếu Dương lại hiểu rõ tính tình của nàng, hắn gọi đến số điện thoại này cũng chỉ vì Lê Vi Khanh là em gái của hắn, nếu không phải vậy thì hắn cũng sẽ không gọi đến. Kỷ Vân Hân không có chuyện gì để nói cùng hắn, nàng nói vài câu sau đó liền cúp điện thoại, Lê Thiếu Dương gọi cho Lê Vi Khanh: "Ta vừa gọi điện thoại cho nàng."

Lê Vi Khanh ôm điện thoại nói: "Nàng nói thế nào?"

Khẩu khí Lê Thiếu Dương cứng ngắc, không đem lời nói thật ra nói cho Lê Vi Khanh biết, nếu như nói cho nàng biết, không chừng nàng lại nháo khóc một trận. Đứa em gái này của hắn ở trước mặt mọi người đều rất là mạnh mẽ, giống như những lời đồn đại hay những chuyện linh tinh nàng đều không để mắt tới, nhưng lại lén lút ở trong nhà nhìn xem, mẫn cảm, lại cố chấp, Lê Thiếu Dương nói: "Không có nói gì cả, chỉ đơn giản nói sau này có cơ hội sẽ liên hệ với ngươi, Vi Khanh a, bằng không ngươi trở về đi, một mình ngươi hoạt động trong giới, ba mẹ không yên lòng."

"Nhưng mà ta không muốn trở về." Lê Vi Khanh từ chối nói: "Còn chưa phải lúc để trở về."

"Ta thấy ngươi là không tới Hoàng Hà thì không có ý định từ bỏ, ngươi không nhìn ra được hay sao? Kỷ Vân Hân kia đều không có một chút hứng thú nào với ngươi, nếu nàng có một chút xíu ý tứ gì với ngươi, thì nàng sẽ để ngươi tiến thoái lưỡng nan ở trước mặt nhiều người như vậy sao? Trong lòng nàng không có ngươi, hiện tại nàng quan tâm chăm sóc ngươi cũng chỉ đơn giản là nàng nể mặt ta. Vốn dĩ nàng không nợ chúng ta, ngươi nói thử xem nếu như một ngày nào đó nàng cùng ta trở mặt với nhau, nàng không quan tâm ngươi nữa, ta cũng không có lý do gì để phản bác."

Lê Thiếu Dương là một người chính trực, lúc trước hắn quan tâm chú ý Kỷ Vân Hân nhiều hơn bình thường là vì Lê Vi Khanh, nhưng sau đó hắn cũng nhìn ra Kỷ Vân Hân không hề có một chút ý tứ gì đó với Lê Vi Khanh. Vì vậy vào ba năm trước, hắn tìm cách đem Lê Vi Khanh quay về bên kia, ai mà biết chỉ một chút không để ý tới, nàng lại chạy về bên này, thật sự làm cho hắn vừa tức giận vừa mệt mỏi.

Lê Vi Khanh lại nói: "Chỉ là tình cảm của nàng trì độn một chút mà thôi, với lại, hiện tại nàng cũng không có đội tượng nào, dựa vào cái gì ta lại không thể theo đuổi nàng."

Lê Thiếu Dương cười nhạo: "Ngươi dám nói lời này ở trước mặt nàng sao?"

"Ta!" Lê Vi Khanh cắn răng, nói lời này ở trước mặt nàng sao? Khẳng định cũng chỉ có một kết quả, là cuốn gói rời đi, chỉ sợ sau này gặp mặt nhau cũng không được, chứ đừng nói chi làm bạn bè với nhau. Kỷ Vân Hân sẽ không mềm lòng một chút nào đối với người theo đuổi mình, trực tiếp dập tắt hi vọng của người khác, chưa bao giờ cho ai bất cứ một cơ hội nào, ở điểm này, Lê Vi Khanh vô cùng ưa thích, nàng yêu thích Kỷ Vân Hân lãnh khốc vô tình, đối với người khác.

Lê Thiếu Dương nâng điện thoại lên: "Quên đi, chính ngươi tự mình lo liệu."

Điện thoại vang lên tiếng liền cúp máy, khóe mắt Lê Vi Khanh ửng đỏ, Tần Dao vừa vào nhà liền nhìn thấy dáng vẻ nàng khóc, đau lòng nói: "Sao vậy?"

Lê Vi Khanh cầm điện thoại đặt ở trên khay trà, ngẩng đầu lên nói: "Không có chuyện gì, tình huống của người bên kia thế nào rồi?"

"Hot search bị đẩy lùi." Tần Dao nói: "Ta dự định đưa cho nàng thêm hai cái hot search."

Đôi mi thanh tú của Lê Vi Khanh run lên, không hé môi, cảm giác mất mặt xấu hổ lúc sáng ở trước mặt tất cả mọi người vẫn còn đọng lại trên người, làm cho nàng cử động cũng đều cảm thấy khó chịu, giờ khắc này nghe được Tần Dao nói như vậy nàng gật đầu: "Ngươi cứ làm đi, ta muốn nghỉ ngơi."

Chuông điện thoại Tần Dao vang lên, nàng một bên vừa nhận điện thoại vừa nói: "Được, vậy ngươi đi nghỉ ngơi đi, mọi chuyện cứ để ta."

Lê Vi Khanh đứng dậy rồi đi vào phòng, Tần Dao bắt máy: "Vạn ca..."

Gió lạnh đang thổi mạnh bên ngoài cửa sổ, khí thế trên mạng cũng mạnh mẽ giống như vậy, Giản Yên thật sự không biết ngày hôm nay nàng đã đắc tội với ai, bài viết vừa mới được đẩy lùi đi, thì lại có thêm hai cái bài viết khác leo lên hot search. Một cái bài viết liên quan đến việc chọn diễn viên, chủ nhân bài viết này nói nàng với Lê Vi Khanh đều thử vai nhân vật này, cuối cùng lại chọn nàng. Còn đem ảnh đóng phim của nàng lúc trước cùng với ảnh đóng phim của Lê Vi Khanh ở hiện tại ra so sánh với nhau, phía dưới có bình luận vài cái bình luận như: Đại Khanh Khanh của Nhất Thủy ta oan ức! Không có bối cảnh, chính là không thể đánh thắng được người ta! Đại Khanh Khanh của ta không khóc, Đại Khanh Khanh của ta phải đứng lên.

Giản Yên mới vừa phục xuất trở lại, căn bản không có bao nhiêu fan, cãi vã ở phía dưới mấy câu liền bị mắng chửi, bài viết ở hot search này qua đi thì lại có một thứ khác đuổi đến, tiếp tục leo lên hot search. Là một tấm ảnh, tấm ảnh đấy chụp nàng đang đứng bên cạnh một chiếc xe màu đỏ, còn có một nữ nhân đứng bên cạnh nàng, mặt mũi có vẻ mơ hồ không thấy rõ nhưng có thể nhìn ra được động tác của nữ nhân kia, người đấy làm một cái tư thế mời.

Chủ nhân của bài viết này nói gần đây vô tình nhìn thấy Giản Yên có người bao nuôi, người bao nuôi kia còn xuất hiện ở sân khấu thử vai, đồng thời dùng đặc quyền riêng để áp lực đạo diễn phải chọn Giản Yên, Lê Vi Khanh ở đấy bị chèn ép rất đáng thương, Giản Yên quét mắt nhìn xuống phần bình luận bên dưới, quả thực vẫn là không nên nhìn:

—— Đau lòng Khanh Khanh ta, làm cái gì nên tội mới đụng tới cái bình hoa này!

—— ĐM, Khanh Khanh nhà ta mới cầm được người tí hon màu vàng, lại bị người ta chỉnh tới nói không được? Ha ha! Bối cảnh lớn!

—— Đoàn phim [ Nhất Mộng Bán Sinh Trường ] sao vậy?, ta nhìn nàng còn cảm thấy không được, mà sao bọn họ lại ưng ý?

—— Chọn Giản Yên không chọn Khanh Khanh, đại não của mấy cái người trong đoàn phim này chắc đều có vấn đề hết rồi? Giản Yên có cái danh tiếng nào sao? Nàng xứng để diễn kịch bản của La thần ta sao?

—— Kịch bản La thần không thể bị chà đạp như vậy được! Ta đau lòng cho La thần, nàng chắc chắn có nỗi khổ không nói được! Người sau lưng Giản Yên có lai lịch gì a, bị người khác bao nuôi mà còn kiêu căng như vậy? Người bao nuôi nàng là ai vậy?

Giản Yên xem tới đây thì giật giật khóe môi, người bao nuôi là ai sao?

Còn không phải là người mà các ngươi vừa mới đau lòng, La thần.

Nàng ngồi trong phòng làm việc, Tô Tử Kỳ chân trước vừa mới chuẩn bị hẹn cho nàng một vị huấn luyện viên thể hình, thì lập tức chân sau lại xảy ra chuyện như vậy, Giản Yên thấy cửa mở ra thì nhìn Tô Tử Kỳ nói: "Tô tỷ, ngươi có nhìn qua Weibo chưa?"

Tô Tử Kỳ trở lại văn phòng hướng về ghế ngồi xuống, nàng hôm nay giống như đang trải nghiệm cảm giác một ngày lên voi xuống chó là như thế nào. Buổi sáng Giản Yên đi thử vai, cho rằng sẽ không được thành công, ai mà biết, lại được chọn rồi sau đó tham gia bữa tiệc, ở trên bàn ăn còn bị Kỷ tổng dọa một trận, trở về công ty lại phải xử lý hot search, thật vất vả mới nghỉ ngơi được một chút, thì một cái hot search khác lại đuổi tới, như thế nào lại làm gây sự với Giản Yên như vậy, rốt cuộc thì không để yên là không được đúng không?

Nàng để trợ lý đi dò hỏi là ai, nhưng căn bản lại không tra ra được ngươi nào làm, sai người đi khắp nơi hỏi, cũng không nghe được chút thông tin gì. Bây giờ đối phương lại đánh tới, người qua đường bởi vì vừa rồi các nàng đẩy lùi đi cái hot search kia, cho rằng các nàng có tật giật mình nên mới làm vậy, vì lẽ đó ở tại cái hot search này mà hung hăn mắng chửi, lời nói khó nghe nào cũng đều nói ra hết, còn nói Giản Yên đi "bán".

Tô Tử Kỳ nhìn thấy mà nổi trận lôi đình, làm sao chỉ vì một cái hot search không đúng sự thật lại gây khó dễ như vậy, bình thường không phải dễ như ăn cháo đẩy lui một cái liền ổn thỏa. Nhưng hiện tại chuyện này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Giản Yên, đẩy lùi bài viết sao, căn bản không dùng cách này được, làm không chắc chắn sẽ bị bọn người kia gắn cho cái mác có tội nên mới chột da.

Tô Tử Kỳ thấy Giản Yên nhìn mình, nàng giơ tay: "Ta xem rõ tình hình một chút mới biết xử lý như thế nào."

Kỳ thực cũng không có cách xử lý nào tốt cho lắm, đăng lên văn bản luật sư sao? Giản Yên vừa mới phục xuất trở lại, liền gửi đi văn bản của luật sư,

  • còn trong tình thế người đi đường đều đang phẫn nộ, cách này chỉ càng gây thêm bất lợi cho Giản Yên mà thôi.






Trừ cách này ra còn có một cách khác chính là tìm người trong đoàn phim làm sáng tỏ, thế nhưng lúc đoàn phim bên kia dính tới cái bài viết ở trên hot search thì đã đăng lên Weibo một bài để thanh minh, hiện tại nếu tiếp tục đăng nữa, người qua đường sẽ nói sau lưng Giản Yên có bối cảnh hùng hậu, nên mới được đoàn phim mời tới. Vì lẽ đó Tô Tử Kỳ lâm vào tình thế khó xử, nàng đứng lên nói: "Ta đi ra ngoài một chuyến."


  • Giản Yên nhìn Tô Từ Kỳ như ngồi trên đống lửa, vội vàng mở cửa rời đi. Nàng có chút khó chịu bật điện thoại lên, nhìn thấy những bình luận ở trong Weibo đều không có chút văn minh nào, hoàn toàn bị bóp méo:

    —— Người sau lưng Giản Yên có lai lịch gì a? Làm sao lại lớn đến như vậy? Rốt cuộc có mấy người daddy a?

    —— Không chừng là mommy thì sao, ai biết được?

    —— Ba năm nay không biết cuộc sống của nàng trôi qua như thế nào? Nghe nói lúc trước vừa mới xuất đạo liền bị bao nuôi, hiện tại muốn phục xuất trở lại là do người ta không cần nàng nữa sao? Bị chơi chán?

    —— Mặc kệ nói cái gì đi chăng nữa, vẫn là đau lòng cho Đại Khanh Khanh nhà ta, vừa nghĩ tới bị người ta cướp vai như thế nào, liền khó chịu hận không thể khóc thay nàng!

    —— Này cũng không phải là lần đầu tiên, trước kia không phải nàng cũng đã cướp đi quản lý của Vu Duyệt hay sao? Các ngươi đã quên Tô Tử Kỳ rồi sao?

    —— Nha, nếu quên thì ta nói cho các ngươi biết, quản lý hiện tại của Giản Yên vẫn là Tô Tử Kỳ.

    Lại thêm một trận ồn ào náo động nữa, Giản Yên hoàn toàn không nghĩ tới lần này nàng phục xuất vẫn còn chưa có tác phẩm nào được công chiếu, thì tên của nàng cũng đã rải rác ở khắp các trang mạng, nàng thoát ra khỏi Weibo, cảm thấy trong lòng đều khó chịu đến cực độ, văn phòng rất yên tĩnh, chỉ có một mình nàng ngồi ở đây, không khí vô cùng nặng nề.

    So với văn phòng yên lặng mà nàng đang ngồi, thì một cái văn phòng khác náo nhiệt hơn rất nhiều, Tô Tử Kỳ nói rằng: "Trước tiên đè xuống, dùng thủy quân đi, trước tiên đè ép xuống!"

    Trợ lý hỏi: "Nếu không trước tiên nên gỡ xuống?"

    "Gỡ cái rắm!" Đã đuổi đến được hai lần, tính khí nóng giận của Tô Tử Kỳ cũng đuổi tới theo: "Gỡ cũng không xong, trước tiên chỉ có thể đè xuống, tìm nhiều người một chút vào, Quyên tỷ, trên tay ngươi không phải có cái scandal nào không? Có thể tung ra hay không?"

    Quyên tỷ một mặt liền xoắn xuýt cả lên: "Nhưng những thứ đấy ta giữ lại đến tết mới tung a."

    Đến tết mới tung cái quỷ, chính là không nỡ tung ra những scandal như vậy, hiện tại trên tay người nào mà không có mấy cái scandal bí mật. Nếu như nghệ sĩ của chính mình gặp sự cố, liền thả những scandal này ra ngoài mê hoặc người qua đường.

    Tô Tử Kỳ cũng đã hai năm không ở trong giới giải trí, tài nguyên trên tay còn không có, chứ đừng nói chi mấy cái scandal bí mật này, vì lẽ đó bây giờ muốn lấy cái gì ra để trấn áp thì nàng cũng thật sự không có cái gì để lấy, cầu người lại cầu không được, Tô Tử Kỳ tức giận đến đỏ mặt.

    Tức thì tức, nhưng biết làm sao bây giờ, ai bảo nàng vô dụng, không có nắm trong tay vài cái scandal, Tô Tử Kỳ sốt ruột đi cầu một người khác, người kia nói rằng: "Kỳ thực ta nói cho ngươi nghe, Tử Kỳ a, ngươi trước tiên đừng dùng thủy quân đè ép xuống, cái hot search thứ hai của nàng trên Weibo không phải nói người kia chính là bao nuôi nàng sao, khiến cho người kia xuất hiện làm sáng tỏ giúp nàng không phải là tốt hơn sao?" 

    Làm sáng tỏ?

    Tô Tử Kỳ nhìn về phía hot search thứ hai trên Weibo, làm sao có thể làm sáng tỏ, người trong hình là La ba ngày, La ba ngày làm sao lại có khả năng chỉ vì loại ồn ào này mà chủ động đứng ra được? Người nào từng tiếp xúc với La ba ngày đều biết, chuyện này nếu có thì cũng chỉ có thể xảy ra trong mơ!

    "Trong hình là ai vậy a?"

    "Ta nhìn khá quen a?"

    "Là La ba ngày?"

    Tô Tử Kỳ nghe âm thanh của các nàng thì gật đầu, mặt mày bất đắc dĩ, những người khác nhìn thấy nàng gật đầu đều trố mắt nhìn lẫn nhau, không nói năng được gì.

    Nếu là những người khác thì các nàng còn có thể giúp đỡ liên lạc bọn họ có thể giúp làm sáng tỏ được hay không, nhưng người này là La ba ngày a, đừng đùa.

    Xem ra Giản Yên lần này thật sự cần một cái scandal nào đó rồi.

    Mọi người nghĩ tới đây thì an ủi Tô Tử Kỳ: "Trong cái giới này không có nghệ sĩ nào là không có scandal bí mật. Sự việc của Giản Yên cũng không tính là cái gì, nói không chừng một buổi tối nào đấy có một scandal khác lộ ra ngoài, thì sự việc của Giản Yên liền trở thành quá khứ, trước tiên ngươi cứ dùng thủy quân đè xuống, sẽ không có chuyện gì."

    "Đúng vậy, trên tay ta mang một nghệ sĩ mới xuất đạo thì đã bị tung lên là kết hôn ẩn, nhưng không phải đã vượt qua rồi sao."

    Tô Từ Kỳ nghe được các nàng một trận đều bắt đầu bằng đúng vậy cũng không còn tức giận mấy, chuông điện thoại vang lên, nàng không nhìn màn hình mà nhận điện thoại: "Xin chào, ta là Tô Tử Kỳ."

    "Xin chào, ta là La Tinh."

    Tô Tử Kỳ từ trên ghế sa lông nhảy cẫng lên!

    "La biên kịch?" Nàng kinh ngạc nói: "Làm sao ngươi lại gọi điện thoại đến cho ta?"

    Những người khác nghe được ba chữ La biên kịch thì thần kinh đều hốt hoảng, muốn từ trong loa nghe được nàng nói vài ba câu gì đấy. Tô Tử Kỳ cầm điện thoại đi tới cửa phòng làm việc, trước ánh mắt mong chờ của mọi người liền mở cửa đi ra ngoài, trợ lý cũng cứng nhắc bước từng bước đi theo bên người nàng, nghe được nàng nói: "Ừm, ừ, chính là do ta không tốt phiền phức ngài để ý, ta biết, đúng vậy, có thật không?"

    Âm thanh Tô Tử Kỳ phát ra cao hơn một chút: "Được rồi, cảm ơn, cảm ơn ngài rất nhiều!"

    Tay nàng thả điện thoại xuống vẫn còn cảm giác như mình đang ở trong mơ, trợ lý trừng hai mắt lên đứng bên cạnh, Tô Tử Kỳ nói: "Nhéo ta một chút!"

    Trợ lý nhéo cánh tay của nàng, Tô Tử Kỳ bị đau kêu ra một tiếng, sau đó che miệng cười: "Không phải nằm mơ, không phải nằm mơ a."

    Trợ lý nhỏ giọng nói: "Sao vậy?"

    Tô Tử Kỳ mặt mày hốt hoảng nói: "La biên kịch nói muốn tự mình làm sáng tỏ!"

    Tuyệt đối lát nữa tin tức trên Weibo sẽ phun trào! Tô Tử Kỳ lập tức giẫm giày cao gót đi về hướng phòng làm việc của chính mình, đẩy cửa ra liền thấy một Giản Yên mặt mày đều mang vẻ bất lực nằm nhoài trên ghế sa lông, Tô Từ Kỳ nói rằng: "Đã giải quyết."

    Giản Yên kinh ngạc: "Cái gì?"

    Tô Tử Kỳ nâng cằm lên: "Ta nói, đã giải quyết, đợt lát nữa La Tinh sẽ tự mình đích thân làm sáng tỏ mọi chuyện."

    "Nàng..." Giản Yên nhất lời bị nghẹn, không biết nên nói cái gì để đáp lại, La Tinh mặc kệ bao nhiêu người nổi giận vẫn vô cùng chắc chắn bảo vệ việc riêng tư của chính mình, nhưng hiện tại bởi vì nàng dính một cái scandal liền chủ động đứng ra giúp nàng sao? Tô Tử Kỳ không có suy nghĩ nhiều đến như vậy, nàng nói rằng: "Nếu nàng có thể đứng ra, vậy thì không còn cái gì có thể tốt hơn nữa."

    Cái lời đồn kia chính là tự mình sụp đổ.

    Đầu óc Giản Yên hỗn độn, điện thoại của nàng vang lên một tiếng nhỏ, Weibo có một tin tức mới được đưa lên, nàng mở ra xem. Mới vừa nhắc đến tên thì La ba ngày liền xuất hiện, La ba ngày đăng lên một bài viết mới nhất trên Weibo: Mới vừa lên Weibo liền bị các ngươi làm cho hoảng sợ, cái gì là đau lòng kịch bản của ta? Ta đã nhìn qua hot search rồi, thật sự vô cùng xấu hổ nói cho các ngươi biết, cái người kia mời Giản Yên lên xe —— Chính là ta. Ta cùng Giản Yên chính là bạn bè với nhau, còn cái bức ảnh được chụp trộm này thực sự chụp quá xấu rồi, ta cho các ngươi xem thử cái gì được gọi là một bức ảnh không tì vết   [ Hình ảnh ]   [Hình ảnh ]   [ Hình ảnh ].

    Tấm ảnh thứ nhất là được chụp ở bên trong đoàn phim, tất cả mọi người đều có mặt trong đấy, tấm thứ hai là nàng cùng La Tinh chụp chung, tấm cuối cùng chính là La Tinh tự mình chụp, ánh mặt trời trút xuống rơi ở trên người nàng, trên mặt nàng còn cài thêm một bông hoa đào.

    Một bài viết, ba tấm hình, toàn bộ Weibo đều bùng nổ!

    Tác giả có lời muốn nói:

    Cảm tạ theo đuổi càng rới đây các tiểu khả ái, thương các ngươi, cúi chào.

    Ba mươi tùy cơ tiền lì xì sao sao tách.

    Editor muốn trầm cảm:

    Chương này thật sự quá dài ròi, gần 10k chữ aaaa.

    Nói chính xác hơn thì là 8755 chữ, dài gần gấp 3 lần một chương bình thường a.

    Lúc đầu edit hơn một ngày thì mới nhận ra, hình như edit hoài mà không hết, sợ mình nhầm rồi lỡ tay ghép hai chương lại thành một. Mà dò lại mới thấy, mình không có nhầm, thật sự là nguyên một chương trọn vẹn không có tách.

    Hơn 2 ngày mới hoàn thành, nhưng cảm thấy vui vẻ vì đã hoàn thành. Xin lỗi các bạn vì đã chờ đợi lâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play