CHUYỆN THỨ 67

Nhỏ bạn thân tiểu E cũng đang đọc truyện 101, nó hỏi tui, vì sao gọi Y tiên sinh là Y tiên sinh. Thật ra, Y tiên sinh không phải họ Y, tên cũng chẳng dính dáng gì đến Y. Tui phải giải thích, “Bởi vì ảnh là chồng tao!” Tui gọi là Zcy, ảnh là chồng tui thì phải là Mr. Zcy, gọi tắt là Y tiên sinh.

Tiểu E chửi tui vì sự chiếm hữu quá dữ.

Tui kể cho Y nghe, Y tiên sinh đánh giá tui: “Không tệ, biết cách bày tỏ chủ quyền một cách công khai.”

Ha ha ha, không phải vậy nha.

CHUYỆN THỨ 68

Thời gian trước, tui đang theo dõi phim “Điều tốt đẹp nho nhỏ”, ở đoạn cuối, Cố Vị Dịch giúp Tư Đồ Mạt buộc tóc rất điêu luyện, cả đám mê phim phỏng đoán, chắc chắn Cố Vị Dịch thường buộc tóc cho Tư Đồ Mạt. Sau đó tui nhớ tới trước đây Y tiên sinh cũng thường xuyên bím tóc cho tui.

Năm cấp 2 tui để tóc dài, hằng ngày cột đuôi ngựa, chỉ biết cột tóc lên, tay chân vụng về không biết bím kiểu gì, tóc lại dài, đến hè đổ mồ hôi thì dính lên cổ rất khó chịu. May mắn, nhỏ X ngồi cùng bàn (tui, tiểu E và X là bộ ba không đạt tiêu chuẩn trong ban toán học, bây giờ vẫn là bộ ba thân thiết như cũ) biết bím tóc nên mỗi ngày nó bím tóc cho tui. Lên cấp 3 học khác ban, không thể kêu nó giúp tui bím tóc, tui lấy dây thun quấn đuôi ngựa thành một cục. Y hỏi tui, mỗi ngày tốn nhiều thời gian với tóc như vậy không phiền hay sao, tui nói không còn cách nào khác, không quấn sẽ nóng chết, tui không biết bím kiểu gì nên chỉ có thể như vậy. Ảnh đề nghị sẽ giúp tui bím kiểu tròn. Tui vốn không tin ảnh biết, nửa tin nửa ngờ kêu ảnh thử, không ngờ ảnh bím rất tươm tất, ít nhất là đẹp hơn tui. Từ đó về sau cứ đến mùa hè tui sẽ nhờ ảnh giúp tui bím tóc. Bởi vì điều này, ban của bọn tui có rất nhiều lời đồn, thậm chí các thầy cô cũng chú ý. Nhưng lúc đó tui cảm thấy không có chuyện gì, chỉ bím tóc thôi mà.

Sau này xa ảnh, tui không còn bím tóc nữa, cho dù nóng cỡ nào cũng cột đuôi ngựa cho đến khi gặp lại.

Thật ra trước đây tui tò mò vì sao một nam sinh như Y lại biết bím tóc, tui còn hỏi ảnh, đáp án là, nhờ công lao của mẹ chồng tui. Từ nhỏ Y đã bị giáo dục, đàn ông phải lên được phòng khách, xuống được nhà bếp, biết quét dọn nhà cửa, phải biết cột tóc cho con gái mới tìm được vợ. Kết quả là, Y học đủ kiểu bím tóc, nào là kiểu tròn quấn quanh đầu, kiểu con rết, kiểu bánh quai chèo. Còn tui, mãi cho đến nay chỉ biết cột đuôi ngựa như xưa.

Tiết lộ một chuyện, trong ngày cưới có một quá trình Y tiên sinh bím tóc kiểu công chúa cho tui. Ảnh nói, ảnh không phải hoàng tử, nhưng tui sẽ trở thành công chúa của ảnh.

CHUYỆN THỨ 69

Tuần trước, nhà bọn tui mua máy rửa chén! Đây là một tin tốt! Cuối cùng, tui và Y không cần vì chuyện rửa chén mà ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng.

Tuy nhiên, bọn tui phát hiện một vấn đề lớn khác.

Trước đây hai đứa tui không muốn rửa chén, bây giờ, ngay cả việc dọn chén bỏ vào máy cũng lười.

Khôi phục hiện trường lúc đó.

Tui nằm trên sô pha xem TV, giục Y tiên sinh đi lấy chén bỏ vào máy. Y ngồi vắt chân hỏi tui, “Vì sao em không làm?” Tui trả lời: “Mới ăn no nên không muốn cử động.” Ảnh nói: “Anh cũng mới ăn no, cũng không muốn cử động.” Sau đó hai đứa giằng co nửa tiếng đồng hồ, tìm đủ cớ để đùn đẩy cho nhau. Cuối cùng, phải dùng kéo búa bao để quyết định, ảnh là người cần làm.

Nhìn vẻ mặt buồn rầu đau khổ của ảnh, tui dở khóc dở cười đưa ra gợi ý: “Hay là anh đổi nghề đi, đi nghiên cứu loại robot phục vụ, tự động mua đồ ăn và nấu nướng, nấu xong thì trực tiếp bưng đến miệng, ăn xong thì tự động dọn dẹp rồi bỏ vào máy rửa chén.” Ảnh nhìn tui đầy vẻ khinh bỉ.



Phim “Điều tốt đẹp nho nhỏ” còn có tên là “Gửi thời thanh xuân ngây thơ tươi đẹp”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play