Tô Thần đến cạnh Thiết Đao, vỗ vỗ vai anh ta: "Đổi người, anh nghỉ ngơi đi."
Thiết Đao suy ngẫm một chút cũng đồng ý. Tuy Phụ Trợ có kĩ năng thêm máu, nhưng phó bản này MP rất quý giá, không thể chỉ dùng để thêm máu được. Hai tank thay phiên, người còn lại ở cạnh tranh thủ thời gian hồi phục sẽ càng thích hợp hơn.
Thiết Đao lùi sang một bên, tranh thủ nghỉ ngơi, cũng chuẩn bị sẵn sàng phải lên thay bất kì lúc nào. Anh ta không cảm thấy Tinh Thiên mạnh lắm.
Tô Thần nhân cơ hội đi đến cạnh Vân Nhàn, dùng âm thanh cực nhỏ nói: "Tôi vừa phát hiện ra một chuyện."
"Hửm?"
"Tên có thể đổi, trang bị có thể giấu, nhưng điểm thuộc tính và kĩ năng không đổi được. Càng miễn bàn có cặp nhẫn Tình Cảm Chân Thành thứ hàng nát này, lúc nào cũng công khai nhắc nhở người khác chúng ta là đồng bọn." Tô Thần buồn bực tổng kết: "Thực lực quá xuất sắc, căn bản không thể nào giấu được."
"Tôi cũng đã nghĩ đến nên mới không định giấu." Vân Nhàn chậm rãi nói: "Phát huy năng lực, cố gắng đoạt quái đi. Độ khó phó bản rất cao, phải đề cao cảnh giác, cẩn thận lật thuyền."
"Ừm." Tô Thần ứng tiếng, đi lên tuyến đầu. Chỉ trong giây lát, bầy sói chạy như bay đến trước mặt anh. Tô Thần tự thêm cho mình Thạch Da sau đó vọt vào giữa bầy sói, lập tức có bốn con sói quay quanh anh cắn xé.
"Điên rồi à!" Trường Phong gầm nhẹ theo bản năng. Trong những tình huống bình thường main tank đều chỉ chắn đường, cố gắng giảm bớt số lượng quái phải tiếp xúc. Còn như người chơi không biết sợ hãi giống Tinh Thiên anh chưa từng gặp qua.
Vân Nhàn vừa thêm khiên chắn cho Tô Thần vừa bình tĩnh nhắc nhở: "Duy trì nhịp độ."
Trường Phong đờ đẫn khua pháp trượng, trơ mắt nhìn Tinh Thiên tóm gáy một con sói, dùng nó như ám khí quăng ra ngoài, còn đập đầu ba con sói khác khiến chúng nó choáng đầu hoa mắt. Khiên chắn bị sói cắn nát Tinh Thiên cũng không thèm để ý, bắt sói như bắt gà con, sau đó ném văng trúng một đám.
Trường Phong hoảng hốt, nhịn không được thầm nghĩ người này rốt cuộc khỏe đến mức nào chứ?
Phá Không nhịn không nổi nữa, vỗ tiểu đồng bọn một cái: "Đại ca, quái tụ một đám tốt quá kìa, nhanh dùng cầu lửa khổng lồ tận diệt bọn nó đi!"
"A, ừ." Trường Phong lúc này mới hơi giật mình phản ứng lại.
Cầu lửa khồng lồ từ trên trời giáng xuống, tiếp đó là một cơn mưa tên. Nhưng ngay lúc bầy sói yếu máu sắp chết lại có cơn mưa đá từ đâu xuất hiện, tiếp theo là ánh sáng trắng trị liệu lan tỏa. Chỉ ngắn ngủn vài giây mà cả bầy sói đã bị tận diệt, thanh máu của Tô Thần vẫn mang màu xanh lục khỏe mạnh như cũ.
Trường Phong: "..."
Phá Không: "..."
"Cậu có cướp được quái không?" Trường Phong hỏi.
"Em đoán anh cũng không cướp được." Phá không lên tiếng gần như cùng lúc, chữ "Cũng" kia trực tiếp vạch trần sự chua xót trong lòng.
Trường Phong bị năng lực mạnh mẽ của hai người kia thuyết phục, cuối cùng thở dài một hơi: "Thôi vậy, có thể thông quan là tốt rồi."
Thiết Đao đứng cạnh há miệng, nhìn mà choáng váng.
"Thấy tôi làm thế nào?" Sau khi quái thú bị quét sạch, Tô Thần nói chuyện với Vân Nhàn. Tuy là câu hỏi nhưng cứ nhìn cái cách mỉm cười rụt rè hàm súc kia của anh là biết thứ này đã bắt đầu vểnh đuôi lên tận trời rồi.
"Đến đúng lúc lắm," Vân Nhàn vẫy vẫy anh: "Đến đây, có việc tìm anh một chút."
"Chuyện gì?" Tô Thần dò hỏi.
Vân Nhàn nhìn chăm chú tiểu đồng bọn, nghiêm túc hỏi: "Có gì muốn nói với tôi không?"
Tô Thần chớp chớp mắt, quyết đoán: "Không có."
"Thật sao?" Vân Nhàn cười lạnh: "Bây giờ mà không nói, lỡ như trong lúc nào đó tôi phát hiện ra cái gì, đừng trách tôi trở mặt."
Tô Thần vẫn bình tĩnh như cũ, nhỏ giọng oán trách: "Cô đều biết rồi, còn hỏi cái gì nữa mà hỏi."
"Chúng ta thân quen lắm hay sao! Chỉ có quan hệ gặp mặt khi vào phó bản thôi!" Tô Thần bày ra vẻ mặt lạnh nhạt.
Vân Nhàn: "..."
"Một ngày nào đó tôi bị anh bức phát điên, dù có từ bỏ khả năng được sống lại cũng phải kéo theo anh xuống nước." Cô chậm rãi nói.
Tô Thần: "..."
"Đợt quái thứ nhất tôi nhặt được một viên tinh thạch thuộc tính phong, hiệu quả là giúp tốc độ tấn công của tháp mũi tên tăng nhanh. Sau khi nhặt được tôi đã lắp luôn vào tòa tháp thứ hai rồi." Anh nhanh chóng báo cáo rõ ràng hành vi của mình.
Vân Nhàn hơi hòa hoãn lại, chủ động nói tiếp: "Tôi vừa nhặt được một viên tinh thạch thuộc tính lôi, hiệu quả là làm tăng sát thương đơn thể của tháp bắn tên."
"Đúng là trò chơi tháp phòng..." Tô Thần nhịn không được nói thầm.
"Làm cách nào để lắp tinh thạch lên tháp bắn tên?" Vân Nhàn xin người có kinh nghiệm cố vấn.
"Xem trạng thái của tháp bắn tên, cô sẽ phát hiện mỗi tòa tháp đều có một ô trống. Lắp tinh thạch lên đó là được." Vì thể hiện thành ý nên Tô Thần chủ động nhắc nhở: "Cần phải chú ý là lắp lên rồi sẽ không tháo ra được nữa. Ngoài ra không cần phải đến cạnh tháp bắn tên cũng được, có thể thực hiện thao tác từ xa."
"Thảo nào thấy anh chưa từng lại gần tháp bao giờ." Vân Nhàn lườm người nào đó.
Tô Thần cảm thấy bất đắc dĩ, đồng thời cũng hết sức buồn bực: "Sao cô biết tinh thạch của tôi? Lỡ là những người khác làm thì sao?"
"Anh nghĩ rằng tôi mới quen anh ngày đầu tiên đấy à?" Vân Nhàn cười lạnh.
Tô Thần không còn lời gì để nói.
Trong lúc nói chuyện, Vân Nhàn lắp tinh thạch lôi vào tòa tháp bắn tên đầu tiên.
Ngay lúc này lại xuất hiện mười con sói hoang mới, Tô Thần bước lên chặn quái. Trước khi anh đi Vân Nhàn thấp giọng nhắc nhở: "Hai viên tinh thạch cũng đủ để ứng phó tình huống hiện tại rồi. Nếu lấy được nữa trước tiên cứ cất vào kho vật phẩm tùy thân cái đã."
"Tôi cũng đang muốn làm vậy." Tô Thần nhìn trời.
"Đừng có dùng trí thông minh của anh để tập trung đối phó với tôi." Vân Nhàn mặt không biểu tình, tiện thể sửa lại nội dung dặn dò: "Tâm trạng không tốt tôi cũng sẽ đáp trả đó."
"Biết rồi biết rồi." Tô Thần vẫy vẫy tay, bắt đầu một trận chiến mới.
Có sự trợ giúp của tháp bắn tên, mọi người hoàn thành việc dọn quái càng nhanh hơn. Lần này Vân Nhàn nhận được một viên tinh thạch thuộc tính hỏa, hiệu quả là sau mỗi đòn tấn công của tháp bắn tên quái sẽ bị rớt máu liên tục trong vòng ba giây.
Thời gian nghỉ ngơi nhàn rỗi được mọi người nắm chắc để khôi phục MP. Thiết Đao cũng đã khôi phục trạng thái đầy máu lâu rồi, nhưng anh ta không tìm được cơ hội lên sân khấu vì tiểu đồng bọn thay lượt quá ưu tú, thanh máu từ đầu tới giờ vẫn là màu xanh lá tràn đầy sức sống.
"Tôi đây phải nằm không mà thắng ư?" Thiết Đao lẩm bẩm tự hỏi.
Trường Phong phỉ nhổ: "Không, là ba người chúng ta cùng nhau nằm không mà thắng."
Phá Không bớt chút thời gian nhìn bên trận doanh Thâm Hắc, phát hiện bên đó uổng có sáu người mà đến bây giờ vẫn chưa dọn sạch được bầy quái, âm thầm cảm thấy may mắn: "Muốn nhẹ nhàng thông quan, đối tượng ôm đùi là hết sức quan trọng."
Có hiệu quả cơ sở minh tưởng 2, MP của Vân Nhàn khôi phục cực kì nhanh. Nhưng giờ phút này cô không có tâm tư chú ý đến sự biến hóa của thanh MP mà đang chống cằm trầm tư: "Trong trò chơi sau này liệu tinh thạch có thể trở thành vật tư quan trọng không? Tôi có nên nghĩ cách tích góp nhiều một chút hay không?"
Lần tập kích thứ tư kết thúc rất nhanh, Tô Thần nhận được tinh thạch thuộc tính thủy, hiệu quả là giảm 20% tốc của mục tiêu trong ba giây.
"Hỏa, thủy, lôi, phong." Vân Nhàn đếm đếm: "Hiện tại đã xuất hiện tổng cộng bốn loại thuộc tính."
"Có lẽ sau này sẽ xuất hiện càng nhiều thuộc tính hơn." Tô Thần thuận miệng nói.
Phá Không ở một bên chọc chọc tiểu đồng bọn, cố ý hạ thấp tiếng nói: "Hai người kia hình như có việc giấu chúng ta."
Trường Phong nhìn lại tiểu đồng bọn: "Cậu dám đi hỏi không?"
Phá Không nghẹn.
"Cho nên cứ thành thành thật thật đứng ở một bên đi, đừng làm gì mù quáng." Trường Phong tổng kết.
"Mỗi khi thông quan một phó bản mà không thể tăng cường thực lực thì chính là biến tướng của việc bị suy yếu." Thiết Đao nhắc nhở.
Trường Phong bất đắc dĩ xòe tay: "Biết làm sao giờ? Tôi cũng rất tuyệt vọng á! Đoạt quái không lại hai người đó, chỉ có thể sờ mũi chấp nhận số phận thôi. Giờ chỉ có thể hi vọng lát nữa quái thú nhiều chút, hai người đó không thể cố được thì chúng ta sẽ được chia miếng canh uống."
Phá Không gật đầu phụ họa: "Không phải chúng ta không nỗ lực mà thật sự là không thể đoạt được, không còn cách nào."
Thiết Đao than thở.
- --------------------------------------
Đợt tập kích thứ năm có mười con sói và mười con dơi đồng thời xuất hiện.
"Lại là bầy dơi!" Phá Không bực bội. Anh ta nhanh chóng kéo cung bắn tên về một hướng đại khái chứ không nhắm chuẩn. Vì mười con dơi tụ tập một chỗ nên bắn loạn mà tỉ lệ trúng cũng không tồi, khoảng 60%.
Trải qua một thời gian dài huấn luyện, chương trình học trung cấp cơ sở viễn chiến của Vân Nhàn tuy chưa hoàn thành nhưng hiệu suất đánh trúng tăng khá cao. Lúc này cô vung pháp trượng, dùng đạn băng thu hoạch dơi nhìn vô cùng nhẹ nhàng.
Trên mặt đất, Tô Thần trang bị hoàn mỹ, thuộc tính siêu cao, kĩ năng tràn ngập, đã không còn là gà yếu như hồi mới vào trò chơi nữa, một người ứng phó với mười con sói hoang cũng không có áp lực gì. Lại thêm được Trường Phong hỗ trợ, lúc đám dơi trên không bị tiêu diệt sạch sẽ thì con sói cuối cùng trên mặt đất cũng ngã xuống.
Thiết Đao như người không liên quan đứng cạnh vây xem. Một chốc nhìn tiểu đồng bọn ra sức đánh quái, một chốc quay nhìn đám dơi đã bay đến tòa tháp bắn tên thứ ba thứ tư của người chơi bên trận doanh Thâm Hắc, cuối cùng hết sức cảm khái: "Có so sánh mới có chênh lệch."
Ai dè vừa dứt lời đã có mười lăm con sói hoang và mười lăm con dơi xuất hiện trên bản đồ.
"Cẩn thận! Là chiến thuật biển người!" Trường Phong cao giọng nhắc nhở mọi người.
Sắc mặt Vân Nhàn tối xuống. Cô không lo lắng mười lăm con sói hoang và mười lăm con dơi có thể phá hủy tuyến phòng thủ bên mình, nhưng cô vô cùng nghi ngờ đây chỉ là bắt đầu, về sau số lượng quái sẽ tăng lên càng ngày càng nhiều. Một khi không thể diệt sạch đợt quái thú trước mà đã có nhiều quái thú hơn xông đến, vậy chuyện hàng phòng thủ bị sụp đổ chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Đúng lúc này Trường Phong hét lớn: "Tôi có kĩ năng khống diện rộng, có thể diệt sạch quái rất nhanh. Quái chia tỉ lệ 3:7 tôi sẽ dùng!" Anh ta ôm ý tưởng dùng kĩ năng tấn công đoạt quái nhưng vẫn luôn thất bại, cho nên phải tính toán đổi cách làm.
"Dùng một lần xem hiệu quả trước đã!" Vân Nhàn không chịu thiệt, hét lớn.
Kĩ năng khống diện rộng cô cũng có nhưng tốn quá nhiều MP, không thích hợp đối phó với bầy dơi.
Trường Phong hơi cắn môi, sử dụng kĩ năng Mạng Nhện. Thoáng chốc trên trời dưới đất đột nhiên xuất hiện một cái mạng nhện siêu to khổng lồ, đàn dơi sôi nổi bay tới dính chặt vào mạng nhện không thể động đậy được. Bầy sói trên mặt đất dính vào mạng nhện cũng không thể nào tránh thoát.
Hai mắt Tô Thần sáng lên, quyết đoán: "Bầy dơi thuộc về anh!"
Trường Phong dùng quả cầu lửa khổng lồ ném lên mạng nhện, bầy dơi kêu thảm hóa thành tro tàn. Chỉ tiếc cầu lửa thiêu cháy mạng nhện trên trời khiến mấy con dơi sót lại tiếp tục bay về phía trước. Cung tiễn thủ sử dụng Mũi Tên Truy Kích diệt sạch mấy con còn sót lại.
Mười lăm con sói tập trung một chỗ khiến Vân Nhàn rốt cuộc chịu bỏ kĩ năng Mưa Đá ra dọn quái. Tô Thần cũng liên tục sử dụng Thánh Giới. Chỉ chốc lát sau quái thú bị diệt sạch, mọi người đứng tại chỗ thở hổn hển, giống như còn chưa kịp khôi phục tinh thần lại từ sau trận chiến ác liệt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT