“ Đây là Hạ Viêm , người được mệnh danh là thần đồng . Thật sự là phi thường , có thể chấn động tiểu bá vương này . ”


Phụ Vương mỉm cười . "Vương khen trật rồi "


" Không bằng, để hắn tiến cung giúp chúng ta quản nha đầu kia " Phụ Vương lại nói .


Ta sửng sốt :" Không được , không được, đừng có cái này Hoa Đào Yêu hung hãn tới khống chế ta . " Ta vừa nói một bên hướng hắn nhăn mặt , hắn phong nhãn trừng, ta liền trở nên ngoan ngoãn .


“ Nhưng người không phải là thái tử không thể ở trong cung lâu được . ” Thừa Tướng nói , ta trong lúc lắng nghe nội tâm âm thầm tán thưởng .


Phụ Vương phản ứng rất nhanh :" Vậy ta sẽ nhận nhi tử ngươi là con nuôi,  đổi tên thành Hạ Bạch Viêm . Từ nay về sau , hắn sẽ là ca ca của Vân công chúa, thuận tiện cũng là lão sư vỡ lòng . " Trong lòng của hắn cũng hiện ra bảng cửu chương . Thằng nhóc này cũng khá dễ thương , chính là gầy quá .


Đáng lẽ làm ca ca của nàng thì chơi rất vui , nhưng không ngờ khi nàng lớn lên , hắn đã không thể thỏa mãn dùng thân phận ca ca cùng bên cạnh nàng .


Không đợi Thừa Tướng đáp ứng thì hắn đã tiến lên một bước , " nhi thần lĩnh chỉ"


Bạch Lai cũng gật đầu , nàng cũng có một nhi tử trong tương lai , và điều quan trọng nhất là có thể hạ gục được tiểu gia hỏa nghịch ngợm này a .


Cứ như vậy , ta có một người ca ca từ trên trời rơi xuống , và đè nén cuộc sống bá vương của ta trong cung điện , ô ô ô .


Những ngày sau đó , ta đi theo hắn học tập nhận dạng chữ , học tập pháp thuật cấp thấp và võ thuật , có khi phải viết xong chữ mới có thể ăn được , ngày nào ta cũng cùng hắn đấu trí so dũng khí , làm sao đè đầu cưỡi cổ hắn ta. Ừ thì bỏ mực vào trà , nhưng dường như lần nào hắn cũng biết , cuối cùng thì chính ta là người chịu thiệt .


Nhưng người ca ca này cũng không tệ lắm , hắn sẽ thưởng cho ta mỗi khi ta hoàn thành nhiệm vụ  . Thường xuyên ra ngoài cung điện mua chút ít mứt quả cùng đồ chơi nhỏ mang về. Có một lần còn tặng ta một con thỏ trắng nhỏ . Ta có thể vui mừng cả buổi . Ta dần coi hắn như ca ca của mình , nhưng trái tim hiếu động của ta , ca ca , có thể mặc kệ được không ?


Thời gian trở lại hiện tại , hắn trực tiếp ôm ta trở về tẩm cung của hắn , vừa giải pháp thuật mạng lưới trên người ta . Ta lại bỏ chạy , nhưng bốn phía đã sớm giăng sẵn kết giới , ta không còn cách nào khác là nằm xuống giường của hắn , quấn trong chăn bông , chỉ để lộ ra một khuôn mặt hồ ly và cười toe toét với hắn .


Hắn cũng không giận , chỉ ngồi trên ghế tựa tiếu phi tiếu nhìn ta , thấy ta có chút ít sợ hãi . Ta thấy hắn bức ta từng bước , sẵn sàng nâng chăn bông của ta lên . Ta đương nhiên không chịu rồi , ngay lập tức bắt đầu một trận đấu kéo co với hắn , vì hình dạng con vật nhỏ nhắn của ta, ta liền biến trở lại hình dạng con người .


Khi trở lại thành hình người , ta chỉ mang một thân lụa mỏng , bởi vì cả hai chúng ta đều kéo chăn bông , cơ thể của ta đã có hơn phân nửa bên ngoài ,  khuôn mặt của hắn nhanh chóng đỏ lên , giống như một quả đào chín . Lại tranh thủ thời gian đem ta bọc kín. Xoay người sang chỗ khác, đối với ta nghiêm khắc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play