Truyện được đăng tại https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits.

Chương 40: Thế giới thứ ba - Minh tinh đang nổi và ảnh đế hết thời

Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: Kaorurits

Đây là một gian phòng khách vô cùng rộng mở, một bên bày sofa bàn trà, bố trí cực kì ấm áp, mộg bên còn lại có đầy các loại thiết bị quay phim chụp ảnh, còn có mười mấy người đang đùa nghịch những thiết bị đó.

Nơi này đang tiến hành quay phim... Không, hiện tại vẫn chưa tiến hành quay phim, quay phim chân chính phải đợi lát nữa mới bắt đầu.

Nguyên nhân vì thế nên năm người đang ngồi ở sofa đều đang làm việc cá nhân.

Trong đó có một cô gái bộ dáng nhỏ xinh đang nhìn ngắm trang điểm trên mặt, buồn bực oán giận: "Ôi em có cái lông mi chưa có chải dính đẹp nữa..."

Một phụ nữ khác rất có phong tình, dáng người phập phồng quyến rũ thì đang bôi kem chống nắng: "Đừng có lăn lộn lông mi em nữa, lát nữa phải ra ngoài quay đó, bôi thêm kem chống nắng đi!"

Ba người khác đều là đàn ông. Ba người này, một người hơn bốn mươi tuổi, nhìn có chút hung dữ, một người nhìn không đến hai mươi tuổi, là kiểu mỹ nam hiện giờ rất được ưa thích, hai người đó đều đang chơi điện thoại, còn người cuối cùng kia...

Đó là một người đàn ông 24-25 tuổi, thân hình cao lớn tướng mạo anh tuấn, cũng là người có danh khí lớn nhất trong năm người, đang rất nổi tiếng, có nhiều fan - Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc là mấy năm nay đột nhiên bạo hồng*.

(*bạo hồng là từ chỉ một hiện tượng, một nhân vật nào đó, một diễn viên nào đó, chỉ nhờ một tác phẩm, hay một vai diễn, trong một bộ phim mà đột nhiên gia tăng độ nổi tiếng, thậm chí có thể nói là đổi đời trong một khoảng thời gian rất ngắn)

Thời điểm hắn bạo hồng đã 23, so với các tiểu thịt tươi khác, tuổi đã hơi lớn, nhưng hắn vẫn nổi, còn nổi đến rối tinh rối mù.

Đó là vì hắn lớn lên xuất chúng, cũng vì hắn đủ nỗ lực, ba năm nay, hắn cơ hồ làm việc liên tục, tham gia không ít chương trình, quay không ít phim truyền hình, liên tiếp lộ mặt trước người xem, còn đắp nặn hình tượng chàng trai ấm áp như Mặt Trời, không ngừng vươn lên, đặc biệt làm cho người ta thích.

Đại khái là do bình thường quá nỗ lực, hành trình thật sít sao, lúc này hắn dựa vào trên sofa, đã ngủ.

"Quý Thừa Tu tới, mọi người chuẩn bị một chút, quay một đoạn ngắn với anh ấy." Lúc này, có người từ ngoài cửa tiến vào, nói với mọi người trong phòng.

Hai cô gái nhanh chóng trang điểm lông mi và kem chống nắng, hai người đàn ông vốn chơi điện thoại cũng cất điện thoại, người nhìn chưa đến hai mươi trong đó còn đẩy đẩy Ngôn Cảnh Tắc: "Ngôn Cảnh Tắc, dậy đi."

Ngôn Cảnh Tắc tỉnh dậy.

Vừa tỉnh tới liền phát hiện mình thành tiêu điểm của vô số người, Ngôn Cảnh Tắc trong lòng cả kinh, nhưng hắn cũng không thất thố, thậm chí giống như đối với chuyện này hết thảy dường như rất quen thuộc, lộ ra một cái tươi cười: "Ngại quá, tôi ngủ quên mất."

Ngôn Cảnh Tắc biểu hiện không chê vào đâu được, kỳ thật trong lòng đang rất bồn chồn.

Hết thảy trước mắt này hoàn toàn xa lạ đối với hắn.

Hắn xuyên qua!

Hắn không biết chính mình rốt cuộc là ai, cũng không có ký ức trước khi xuyên qua, nhưng hắn biết hắn xuyên qua, mà xem bộ dáng hiện tại, hắn hình như xuyên thành một diễn viên, hoặc là nghệ sĩ gì đó?

Hắn phải làm sao bây giờ? Hắn đối vụ này dốt đặc cán mai!

Càng quan trọng hơn là, hắn không có ký ức nguyên chủ!

Hắn căn bản không biết kế tiếp nên làm gì!

Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy đầu mình có điểm đau, đang không biết nên làm thế nào cho phải, liền nghe được một người đội mũ lưỡi trai chỉ đạo: "Cứ như vậy, tôi đếm ngược năm giây, chúng ta liền bắt đầu quay, 5, 4, 3, 2, 1...... Bắt đầu!"

Giờ liền bắt đầu quay á? Bọn họ muốn quay cái gì?

Ngôn Cảnh Tắc gấp đến độ muốn nhảy dựng lên, nhưng chẳng sợ trong lòng đều cứ nóng nảy như vậy, hắn vẫn duy trì gương mặt mỉm cười của mình.

"Ngôn ca, em thích nhất là anh diễn tiểu vương gia." người nam không đến hai mươi ngồi bên cạnh cười nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: "Tiểu vương gia quả thực chính là nam thần của em đó!"

Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên: "Cảm ơn đã thích..." Hắn nên nói cái gì? Hắn căn bản không biết tiểu vương gia là cái gì luôn ấy!

Ngôn Cảnh Tắc đang rối rắm, cửa bị mở ra.

Sau đó, xuất hiện một người đàn ông tầm ba mươi tuổi đi đến.

Đây là một người đàn ông tràn ngập nam tính mị lực anh tuấn, mặt y góc cạnh rõ ràng, làn da có hơi đen, làm cho người ta có cảm giác thành thục ổn trọng.

Vừa nhìn thấy người này, tim Ngôn Cảnh Tắc liền "thình thịch thình thịch" mà nhảy dựng lên.

Hắn nhất kiến chung tình.

Hắn đã biết mình vì sao lại xuyên qua, nhất định chính là vì người này!

Trong lúc nhất thời, Ngôn Cảnh Tắc đều đã quên mình khẩn trương như thế nào.

Nhưng mà, đúng lúc này, đầu của hắn choáng váng, theo đó, ký ức nguyên chủ liền dũng mãnh tràn vào đầu hắn.

Ngôn Cảnh Tắc thiếu chút nữa liền duy trì không được nụ cười -- hắn thế mà lại xuyên thành một kẻ cặn bã!

Nguyên chủ thân thể này cũng như hắn, tên là Ngôn Cảnh Tắc, chỉ là... là một kẻ khốn nạn từ đầu đến đuôi.

Nguyên chủ sinh ra trong gia đình bình thường, từ nhỏ cha hắn đã xuất quỹ*, hoàn toàn mặc kệ người trong nhà, phải toàn nhờ mẹ vất vả nuôi hắn.

(*xuất quỹ: thoát khỏi lề thói bình thường, chỉ việc come out của người đồng tính hoặc ngoại tình)

Nhưng hắn không hề đau lòng mẹ mình, ngược lại yêu cầu rất nhiều, còn một lòng cảm thấy mình tương lai sẽ đại phú đại quý.

Bởi vì hắn lớn lên phi thường đẹp trai.

Thời điểm nguyên chủ mười hai mười ba tuổi, liền hạ quyết tâm tương lai phải làm minh tinh, còn tin tưởng vững chắc mình sẽ nổi tiếng.

Sợ sau khi nổi tiếng bị người ta đào được quá khứ đen tối, hắn vô cùng yêu quý lông chim của mình, đối ngoại luôn xây dựng hình tượng vô cùng tốt, nhưng đối với mẹ mình lại chưa bao giờ có sắc mặt tốt.

Nguyên chủ liền trong ngoài không đồng nhất như vậy đến 18 tuổi, thế nhưng thật sự hắn tìm được cơ hội, vào giới giải trí.

Nhưng mà, giới giải trí đâu có dễ sống như vậy?

Trên thế giới này, trước nay không hề thiếu người lớn lên xinh đẹp!

Người đại diện mang nguyên chủ đi khắp nơi phát ảnh chụp, đi khắp nơi để lại tư liệu, vừa nghe có đoàn phim tuyển người, liền lập tức chạy qua... Nhưng căn bản là tìm không thấy tài nguyên.

Tư liệu nguyên chủ, người ta thường đều không xem.

Cứ như vậy lăn lộn hai năm, nguyên chủ gì cũng chưa làm ra được.

Nguyên chủ cơ bản còn muốn yêu quý thanh danh, không khỏi nôn nóng, thậm chỉ nguyện ý đi tìm kim chủ*, nhưng mấu chốt là kim chủ cũng không dễ tìm.

(*Kim chủ là một người có năng lực về tài chính (người giàu có, tỷ phú). Kim chủ thường chỉ những người đứng sau chi tiền hoặc quan hệ (cho các minh tinh, ngôi sao). Những người này không những chi tiền không đâu mà họ còn có thể ngủ với người được họ chi tiền (hay được gọi là bao nuôi).)

Đàn ông đẹp trai phải ra đời tre già măng mọc rất nhiều, nguyện ý cưng chiều quý bà cũng không ít.

Nếu hắn có chút danh khí, người ta muốn ngủ với tiểu minh tinh, có lẽ còn nguyện ý cho ra một cái giá không tồi, nhưng mấu chốt là hắn một chút danh khí cũng không có!

Cố tình hắn yêu cầu còn cao, loại ngủ một giấc liền đưa chút tiền này, hắn không vui, hắn muốn người ta cho hắn tài nguyên.

Thường xuyên qua lại, hắn đã 22, hợp đồng với công ty 5 năm cũng sắp hết, cũng vẫn chưa có thành tựu gì, lúc này, công ty hắn còn bị thu mua...

Hắn ký hợp đồng là một công ty vô cùng nhỏ, bên bờ vực phá sản, bị một công ty thương hiệu lâu đời thu mua lại.

Cũng chính là lúc này, nguyên chủ trong công ty nhận thức Quý Thừa Tu.

Quý Thừa Tu là vai chính nhất của công ty lâu đời kia, cha mẹ y đều là diễn viên danh giá nhiều năm trước, chính y cũng đã bắt đầu diễn xuất từ sớm, bởi vì kĩ thuật diễn thật sự xuất chúng, thậm chí tuổi còn trẻ đã lấy được cúp ảnh đế.

Chỉ là... Bởi vì y quá điệu thấp, cũng không tham gia các chương trình văn nghệ linh tinh, tuy rằng có tác phẩm, người ta cũng quen mặt y, nhưng nhiệt độ nổi tiếng không cao.

Mấy năm nay các loại minh tinh theo lưu lượng từng đợt mà ra, sau khi một đám người nổi tiếng lên, cũng chẳng mấy ai chú ý đến y.

Nhưng dù vậy, Quý Thừa Tu gia học sâu xa, còn ở trong giới lăn lộn nhiều năm như vậy, rất có nhân mạch.

Nguyên chủ thật ghen ghét Quý Thừa Tu, cảm thấy Quý Thừa Tu quá ngu, rõ ràng có nhiều tài nguyên như vậy, còn không biết lợi dụng cho tốt vào...

Sau khi ghen ghét, hắn thậm chí còn hận Quý Thừa Tu, hận bản thân không có gia thế như Quý Thừa Tu, vậy nên rõ ràng chỗ nào cũng xuất sắc hơn Quý Thừa Tu, nhưng lại không có nhiều tài nguyên như y.

Nhưng hắn bề ngoài, lại mở miệng ra là một câu "tiền bối" lôi kéo làm quen Quý Thừa Tu.

Nguyên chủ vì có thể lấy tài nguyên, ở trong công ty biểu hiện rất nỗ lực, cũng không biết có phải như vậy được lấy được hảo cảm của Quý Thừa Tu hay không, Quý Thừa Tu cho nguyên chủ một vài cơ hội.

Nguyên chủ đều nắm bắt được, nhưng những cái gọi là cơ hội đó, đều là diễn vai nhỏ vai phụ gì đó, đối với nguyên chủ mà nói căn bản không đủ... Nguyên chủ không hề cảm kích, thật ra lại càng hận Quý Thừa Tu, cảm thấy Quý Thừa Tu là đang bố thí cho mình.

Hắn một lòng muốn vượt qua Quý Thừa Tu.

Nhưng mà khi nguyên chủ đang nghĩ như vậy, hắn bị người ta đưa cho một thẻ chìa khóa phòng, bảo hắn đi "hầu hạ" Quý Thừa Tu... Nghe nói là bởi vì Quý Thừa Tu đã nhìn hắn vài lần.

Quý Thừa Tu thế mà lại thích đàn ông? Bởi vì Quý Thừa Tu nhìn hắn vài lần, hắn liền phải bị đưa đến giường Quý Thừa Tu?

Nguyên chủ lúc ấy kỳ thật hoàn toàn có thể không lấy thẻ chìa khóa kia, không đến phòng Quý Thừa Tu, dù có đi... Lúc ấy Quý Thừa Tu kỳ thật uống say, cái gì cũng không làm được, nguyên chủ muốn chạy lúc nào cũng được.

Nhưng hắn không chạy đi, còn càng ghê tởm Quý Thừa Tu, lại cao hứng khi bắt được một nhược điểm của Quý Thừa Tu.

Cuối cùng, nguyên chủ cân nhắc lợi hại, cảm thấy dùng cái nhược điểm này tới uy hiếp Quý Thừa Tu không nhất định hữu dụng, nói không chừng còn sẽ bị Quý Thừa Tu thu thập hết... Hắn cởi sạch quần áo hai người, làm bộ như bị Quý Thừa Tu ngủ qua.

Sau khi Quý Thừa Tu tỉnh lại, vô cùng áy náy, lại nói với nguyên chủ đây không phải ý của y... Nguyên chủ liền thuận lý thành chương muốn chỗ tốt từ Quý Thừa Tu.

Quý Thừa Tu cho, còn tận hết sức lực, thậm chí chủ động thổ lộ với nguyên chủ, muốn cùng nguyên chủ ở bên nhau.

Nguyên chủ đáp ứng rồi cùng Quý Thừa Tu ở bên nhau, Quý Thừa Tu đưa tài nguyên gì hắn cũng nhận, nhưng hắn rất chán ghét Quý Thừa Tu, không muốn cùng Quý Thừa Tu ở chung, liền lấy cớ muốn công tác chạy trốn khắp nơi, tránh đi Quý Thừa Tu.

Hắn còn lấy lý do lần đầu tiên làm quá nghiêm trọng nên bị thương, không muốn cùng Quý Thừa Tu có tiếp xúc thân mật.

Cứ như vậy ba năm trôi qua, nguyên chủ nổi tiếng.

Sau khi nổi tiếng, nguyên chủ liền bắt đầu kế hoạch muốn thoát khỏi Quý Thừa Tu, nhưng hắn lại sợ Quý Thừa Tu gây phiền toái cho hắn...

Nguyên chủ vô cùng hiếm thấy mà hẹn hò với Quý Thừa Tu, lại bảo người ta chụp hình Quý Thừa Tu thân thiết với hắn, hơn nữa chỉ nhìn được Quý Thừa Tu trên ảnh chụp thôi, phát tán trên mạng, còn tìm thủy quân bôi đen Quý Thừa Tu, nói Quý Thừa Tu là đồng tính luyến ái, còn giở quy tắc ngầm với người mới.

Theo sát đó, hắn lại khuyên bảo Quý Thừa Tu tham gia phát sóng trực tiếp để tẩy trắng.

Quý Thừa Tu căn bản là không có cảm hứng văn nghệ, ở trên phát sóng trực tiếp là dùng tính cách chân thật của mình, bởi vì một lòng cảm thấy nguyên chủ là bạn trai y, muốn chiếu cố nguyên chủ, nguyên chủ có việc gì, Quý Thừa Tu đều giành làm.

Nguyên chủ ám chỉ người xem, Quý Thừa Tu là muốn cướp màn ảnh.

Nguyên chủ còn ở phát sóng trực tiếp cùng một nam diễn viên khác làm các loại động tác CP, Quý Thừa Tu nổi giận, hắn lại cố ý làm bộ dáng sợ hãi.

Vì thế trong mắt người xem, Quý Thừa Tu vốn cõng cái danh quy tắc ngầm người mới, ở chương trình trực tiếp giành màn ảnh, lạnh mặt khó chịu với Ngôn Cảnh Tắc, thậm chí còn muốn động thủ đánh Ngôn Cảnh Tắc, trở thành một tra nam triệt triệt để để.

Đã như vậy, nguyên chủ còn không chịu dừng tay, hắn đưa Quý Thừa Tu ăn một vài thứ không nên ăn...

Ngôn Cảnh Tắc không muốn nghĩ tiếp nữa.

Quý Thừa Tu thật sự không có chỗ nào có lỗi với nguyên chủ, còn nguyên chủ... Hắn đối với Quý Thừa Tu cứ như Quý Thừa Tu giết cha giết mẹ hắn vậy!

Đang nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc liền nhìn thấy Quý Thừa Tu nhìn qua đây, ở nơi cameras không quay đến, hướng tới hắn lộ ra một nụ cười ôn hòa.

Hiện tại bọn họ đang tham gia cái chương trình trực tiếp, cuối cùng bôi đen Quý Thừa Tu đến mẹ cũng nhìn không ra.

Hết chương 40.

---
Công nhận tội nghiệp Ngôn Cảnh Tắc, lúc nào xuyên qua thế giới mới cũng đổ vỏ thấy mẹ cho thằng nguyên chủ
~( '•︵•' )~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play