Chương 173
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Tâm tình Ngôn Cảnh Tắc thật sự không tốt.
Hắn tâm tình không tốt, tính tình liền sẽ táo bạo, một khi hắn tính tình táo bạo, lúc đánh sâu xuống tay sẽ khá tàn nhẫn.
Trước đó mấy con sâu đánh các quân đoàn trưởng đến bỏ chạy, hiện tại bị hắn đuổi theo đánh.
Nhóm quân đoàn trưởng: “……”
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc tuy làm trò trước mặt bọn họ đánh ngã Cossack, nhưng bọn họ cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc nhiều nhất cũng chỉ cao hơn bọn họ một cấp, đại khái là cấp SSS, nhưng hiện tại xem ra…
Vị này tuyệt đối không chỉ là cấp SSS!
Bọn họ lúc này thấy may mắn cực kỳ, may mắn mình còn tính là thành thật.
Những cường giả trẻ tuổi như Cô Lang: “……”
Bọn họ vẫn luôn cảm thấy mình rất lợi hại, nhưng hôm nay bị chèn tỉnh.
Người bên cạnh không chênh lệch tuổi với bọn họ là bao, mặc trang phục người hầu, thực lực không hề kém bọn họ thì thôi, thế mà còn có yêu nghiệt như Ngôn Cảnh Tắc!
Phù Phỉ càng sắc mặt đại biến. Gã ban nãy còn thấy tiếc cho Hạ Tử Tu, cảm thấy Hạ Tử Tu tìm đối tượng so ra kém mình, kết quả thì sao? Đối tượng định khế của Hạ Tử Tu thế nhưng là nguyên soái!
Nguyên soái còn thích Hạ Tử Tu, có thể thấy được Hạ Tử Tu xuất sắc, nhưng gã lại ném Hạ Tử Tu đi…
Biệt thự.
Ban nãy, người trong biệt thự cảm xúc đều vô cùng không tốt, đều cảm thấy bọn họ sẽ bị sâu ăn luôn —— ở các tinh cầu xa xôi trên Liên Minh Ngân Hà, những bá tánh tầng chót có lẽ sẽ vì vội vàng kiếm tiền sinh sống, căn bản không hiểu biết Trùng tộc, nhưng bọn họ đều rất hiểu biết Trùng tộc.
Hơn một trăm Trùng tộc mà mỗi con có thể ngăn cản chiến sĩ cấp SS công kích, muốn hủy diệt một tinh cầu cũng không khó!
Bên trong bọn họ kỳ thật có rất nhiều người đã viết di thư trên tài khoản cá nhân của mình.
Kết quả chỉ chớp mắt, thế cục vậy mà liền thay đổi!
Còn viết di thư cái gì a! Lập tức phất cờ hò reo cho nguyên soái đại nhân đi!
“Nguyên soái đại nhân quá lợi hại!”
“Hóa ra Ngôn Cảnh Tắc là nguyên soái! Trách không được hôm nay các quân đoàn trưởng đều tới!”
“Trách không được những người hầu đó đều là cường giả, cả người nướng thịt cũng có được thực lực cấp SS!”
"Vòng phòng hộ biệt thự chúng ta, tôi mới vừa nghiên cứu một chút, tuyệt đối không kém vòng phòng hộ của quân bộ!”
“Nguyên soái không hổ là nguyên soái!”
“Chiến Thần quá đẹp trai!”
……
Người trong biệt thự sôi nổi khích lệ Ngôn Cảnh Tắc, người xem phát sóng trực tiếp trên mạng một đám cũng kích động không nhịn được: “Khản gia em yêu anh! Anh không chỉ cho bọn em thấy được quân đoàn trưởng, anh còn để bọn em thấy được nguyên soái đại nhân!”
“Nguyên soái a a a a!”
"Tui mới lật về phía trước xem lại nè, còn chụp hình, nguyên soái đẹp trai quá! Người bên cạnh anh ấy là phụ sư của anh ấy phải không? Cũng đẹp trai nữa!"
……
Mọi người một đám kích động cực kỳ, cũng chỉ có Hạ Thích Thất mặt đầy hoảng hốt: “Các người nói anh ta là nguyên soái? Sao có thể!”
“Cậu ấy chắc chắn nguyên soái! Nếu cậu ta không phải nguyên soái, sao có thể có được Chiến Thần?”
“Hôm Ngôn Cảnh Tắc tới Thủ Đô Tinh, nguyên soái không phải cũng đi quân bộ sao? Thời gian vừa vặn khớp nhau!”
“Trách không được Cossack sẽ như vậy…… Ông ta chọc giận nguyên soái!”
……
Hạ Thích Thất lẩm bẩm tự nói: “Chuyện này không có khả năng, chuyện này không có khả năng……” Nguyên soái không phải là Cossack sao? Vì sao lại là Ngôn Cảnh Tắc?
Nàng rất muốn hỏi người khác như vậy, đột nhiên ý thức được hỏi như vậy không tốt, mới nhịn xuống không hỏi.
Nàng bắt đầu hồi tưởng lại nội dung trong sách.
Sách viết từ góc độ của Hạ Tử Tu, ngẫu nhiên cũng viết từ góc độ Phù Phỉ, bên trong nói nguyên soái lợi hại cỡ nào, có được bao nhiêu thứ, nhưng là… Các quân đoàn trưởng khác kỳ thật đều không chịu phục Cossack cho lắm.
Ở trong sách, Cossack là dùng quân phí mấy thứ linh tinh, giáo huấn những quân đoàn trưởng đó, mới làm những quân đoàn trưởng đó “nghe lời”.
Nếu nguyên soái thật sự cường đại như vậy, kỳ thật không nên như vậy?
Nàng đang nghĩ như vậy, liền nhìn thấy bảy quân đoàn trưởng cách đó không xa đều sùng bái mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.
Hiện tại những người này đừng nói phản đối Ngôn Cảnh Tắc, một đám đều nâng niu Ngôn Cảnh Tắc!
Hạ Thích Thất phảng phất như bị rót một thùng nước lạnh vào đầu, cả người đột nhiên tỉnh táo lại.
Những thứ trong sách không nhất định là chính xác, còn có rất nhiều thứ có khả năng trong sách không viết.
Tỷ như Cossack có thể lên làm nguyên soái, có lẽ là có ẩn tình khác.
Cho nên… Hiện tại Cossack thật sự đã là một phế nhân, không bao giờ là quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám nữa?
Vầng sáng biến mất, lúc Hạ Thích Thất nhìn lại Phù Phỉ, đột nhiên liền cảm thấy… Phù Phỉ có rất nhiều vấn đề.
Hạ Thích Thất trước khi xuyên qua chưa từng chịu qua suy sụp gì, rất đơn thuần, lại thích ảo tưởng, liền sẽ cảm thấy một thiên chi kiêu tử như Phù Phỉ thích Hạ Tử Tu, Hạ Tử Tu cố tình còn chết sống không đồng ý rất làm ra vẻ.
Nhưng khi nàng tỉnh táo lại, lại nghĩ đến chuyện trước đó vài ngày đã phát sinh…
Phù Phỉ kỳ thật vẫn luôn thương tổn Hạ Tử Tu.
Hiện tại thay đổi thành Ngôn Cảnh Tắc, sở hữu hết thảy đều thay đổi.
Hạ Duy Thừa được cứu, một đội tội phạm thật lớn bị giết sạch, thậm chí quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám đều bị đánh thành trọng thương.
Ngôn Cảnh Tắc làm nhiều như vậy, Phù Phỉ thì sao? Trong sách, Phù Phỉ lộng chết một trung tướng liền để sự tình toàn bộ trôi qua, bảo Hạ Tử Tu không cần tiếp tục truy cứu!
Ngôn Cảnh Tắc đối với Hạ Tử Tu thật sự rất tốt, hắn hoàn toàn không ngại hết thảy mọi thứ trước kia của Hạ Tử Tu không nói, trước đó trong yến hội, món Hạ Tử Tu ăn không vô, hắn cũng có thể một chút cũng không ngại mà lấy tới ăn luôn.
Chỉ là, vì sao cốt truyện lại biến thành như vậy?
Bởi vì Hạ Tử Tu là vai chính, có vầng sáng của vai chính sao? Cho nên không có Phù Phỉ, y có thể sống càng tốt hơn?
Hạ Thích Thất cả người đều có điểm hoảng hốt.
Người xung quanh thấy thế, không tự giác mà cách xa nàng một chút.
Hạ Thích Thất trước kia liền không thích gặp Hạ Tử Tu, trước đó còn đi tìm Ngôn Cảnh Tắc phiền toái…… Bọn họ không muốn nhấc lên quan hệ với nàng.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết ý tưởng của người khác, hắn còn đang đánh sâu.
Nói thật, mấy con sâu này không dễ đánh.
Bọn chúng số lượng quá nhiều, cũng rất mạnh, làm hắn đối phó một con hai con thực nhẹ nhàng, nhưng làm hắn đối phó một đám liền tốn thời gian cố sức.
Quan trọng nhất chính là, Hạ Tử Tu vẫn luôn không đáp lại hắn, làm trong lòng hắn có điểm thấp thỏm……
Đều do đám sâu này!
Hắn vốn dĩ có thể yên ổn giải thích với Hạ Tử Tu mà!
Chọn một buổi tối, hai người nùng tình mật ý nói rõ ràng thân phận mình, sau đó đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, thật tốt!
Ngôn Cảnh Tắc lại lộng chết một con sâu.
Bộ dáng hung tàn kia của hắn làm rất nhiều người không tự giác mà sợ hãi, cũng làm những con sâu đó sợ hãi, thậm chí bắt đầu xin tha.
“Xin tha? Chậm rồi!” Ngôn Cảnh Tắc giật mình, liền nói: “Ta phí công phu lớn như vậy lừa bọn ngươi ra, tất nhiên là muốn giết sạch các ngươi!” bọn sâu này hình như hiểu lầm đây là cái bẫy, vậy để bọn nó tiếp tục hiểu lầm đi.
“Đáng chết, đáng chết……” bọn sâu cực kỳ phẫn nộ: “Cossack gạt chúng ta!” Bọn chúng hiện tại đã nhận định đây là cái bẫy.
Vốn dĩ nói tốt, chỉ là bảo bọn chúng tới Thủ Đô Tinh quấy rối, tốt nhất có thể lộng chết một hai tên quân đoàn trưởng, kết quả thì sao?
Nơi này có vòng phòng hộ cường đại, có vô số cường giả ngụy trang, thậm chí còn có tên sát tinh như vậy!
Cossack lừa bọn chúng!
“Cossack?” Ngôn Cảnh Tắc bỗng nhiên nghe được cái tên này, có chút giật mình.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám này, không đơn giản a……
Lại nói tiếp, ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, nếu không phải nguyên chủ quá dứt khoát, trực tiếp giết chết Hạ Thích Thất, còn không quan tâm đồng quy vu tận với Phù Phỉ và Cossack, nói không chừng hắn cũng sẽ bị Cossack lộng chết!
Âm thanh của bọn sâu rất lớn, Ngôn Cảnh Tắc nghe được, đồng thời, những người khác cũng nghe được.
Phù Phỉ sắc mặt trắng bệch, mà bảy quân đoàn trưởng không chút do dự phát ra một vài mệnh lệnh.
Lúc Cossack ở nhà xem phát sóng trực tiếp nhìn Ngôn Cảnh Tắc động thủ, đè nặng đánh bọn sâu, cũng đã có cảm giác "không ổn", hiện tại càng cảm thấy đại thế đã mất.
Tinh thần lực ông ta lại lần nữa bạo động, làm ông ta căn bản không có biện pháp chạy trốn, này còn chưa tính, không bao lâu, liền có người phá cửa mà vào……
Trong sân yến hội.
Nếu bọn sâu đã “chiêu” ra người hợp mưu với chúng, liền có thể thống thống khoái khoái đi tìm chết…… Ngôn Cảnh Tắc giết chết một con sâu cuối cùng.
Giết xong, hắn ném đi con sâu trên tay, liền bắt đầu gặp phải một vấn đề dị thường nghiêm túc —— hắn phải làm sao giải thích với Hạ Tử Tu đây?
Ngôn Cảnh Tắc còn chưa từ cơ giáp ra tới, tinh thần lực cũng đã mang theo dày đặc xin lỗi bao bọc lấy Hạ Tử Tu.
Hạ Tử Tu theo bản năng mà muốn vươn tinh thần lực của y ra, nhưng y nhịn xuống.
Lúc Ngôn Cảnh Tắc chiến đấu y vẫn luôn lo lắng, cũng không có thời gian nghĩ nhiều, hiện tại cẩn thận tưởng tượng, y mới ý thức được mình đối với Ngôn Cảnh Tắc một chút cũng không hiểu biết.
Càng quan trọng là, mặc kệ Ngôn Cảnh Tắc lộng một cái thân phận giả như vậy là muốn làm gì, người này lúc trước là muốn cùng Hạ Thích Thất kết hôn đi?
Y là bị đưa đi thay thế Hạ Thích Thất!
Mà bọn họ bởi vì Phù Phỉ mà kết hôn, sau đó Ngôn Cảnh Tắc muốn ly hôn, khi đó có phải hắn còn muốn cưới Hạ Thích Thất không?
Hạ Tử Tu biết là Ngôn Cảnh Tắc thích mình, tinh thần lực làm giả không được, càng đừng nói Ngôn Cảnh Tắc còn định khế cùng y…… Nhưng nghĩ vậy nhưng y vẫn thực không cao hứng.
Còn có, trước đó Ngôn Cảnh Tắc đã làm một ít chuyện làm y cảm động, tỷ như đem “tài sản cá nhân” đánh vào tài khoản chung, hiện tại nhìn lại…… Kia căn bản là không phải tài sản cá nhân của Ngôn Cảnh Tắc đúng không?!
Bọn họ đã kết hôn, định khế, cũng cùng một cái ổ chăn, Ngôn Cảnh Tắc thế mà còn gạt y!
Này rốt cuộc là tại sao?
Hạ Tử Tu gắt gao giữ chặt râu tinh thần lực của mình bởi vì cảm giác được tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc liền muốn ngoi đầu đi cọ, trừng mắt nhìn cơ giáp Chiến Thần cách đó không xa.
Ngôn Cảnh Tắc đã mở cơ giáp ra.
Hắn vốn định soái khí lên sân khấu, nhưng vẫn luôn không được Hạ Tử Tu đáp lại, hắn có điểm hoảng hốt.
Hắn thậm chí có loại cảm giác xong đời.
Nếu Hạ Tử Tu không muốn dùng tinh thần lực đáp lại hắn, không muốn bị hắn ôm ấp hôn hít thì làm sao bây giờ?
Hắn và Hạ Tử Tu biết nhau không được mấy ngày, hắn mới vui vẻ không được mấy ngày, chẳng sợ Hạ Tử Tu một ngày không để ý tới hắn, hắn cũng chịu không nổi a!
Ngôn Cảnh Tắc trong lòng sốt ruột, cũng hoàn toàn quên mất chuyện muốn “soái khí lên sân khấu”.
Hắn từ cơ giáp nhảy ra, chạy như bay thẳng đến Hạ Tử Tu: “Tử Tu, em nghe anh giải thích! Anh thật sự không phải cố ý gạt em…”
Biểu cảm hắn vội vã giải thích kia nháy mắt bị vô số người chụp hình lại.
Người nguyên bản muốn nhìn nguyên soái soái khí: “……”
Hết chương 173.
__________∆∆∆∆∆∆∆∆∆__________
Chương 174
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Trùng tộc đã đánh xong, lúc này mọi người đều nhìn cơ giáp Chiến Thần, cũng nhìn Ngôn Cảnh Tắc từ cơ giáp ra tới.
Trong tưởng tượng của bọn họ, nguyên soái đại nhân sẽ soái khí mà từ cơ giáp nhảy ra, sau đó hưởng thụ mọi người hoan nghênh!
Rất nhiều người thậm chí đã làm tốt chuẩn bị hoan hô!
Nhưng mà hiện tại…… Người nào đó mới hoan hô ra miệng, liền lại đột nhiên ngậm lại miệng mình.
Loại thời điểm này còn hoan hô…… Đây là muốn bị nguyên soái đại nhân đánh sao?
Các quân đoàn trưởng, còn có những người tham gia chiến đấu bên này, người lúc này cùng Hạ Tử Tu đứng chung một chỗ, sau khi chính diện đối diện Ngôn Cảnh Tắc, biểu tình đều cứng đờ.
Người trong biệt thự cũng không có lời nào để chống đỡ.
Người xem phát sóng trực tiếp càng không cần phải nói…… Đây là tình huống gì vậy? Nguyên soái đại nhân sao đột nhiên lại bắt đầu cầu xin tha thứ?
Ellen nhìn bộ dáng này của đại nhân nhà mình, có hơi không nỡ nhìn thẳng.
Đại nhân nhà ông tuyệt đối là luyến ái não tàn, lúc Hạ Tử Tu không ở, hắn lãnh khốc vô tình, một ánh mắt đưa qua là khiến người run bần bật, nhưng chỉ cần Hạ Tử Tu ở, phong cách của hắn luôn không rất hợp!
Ngay cả Hạ Tử Tu, nhìn đến bộ dáng này của Ngôn Cảnh Tắc cũng cảm thấy không giận nổi, tinh thần lực càng ngo ngoe rục rịch.
Y cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc như vậy có điểm đáng yêu!
Hạ Tử Tu vươn một bàn tay đặt trên đầu mình, ý đồ dùng phương pháp như vậy làm tinh thần lực mình đừng chạy ra ngoài.
“Tử Tu, anh đã muốn giải thích, chỉ là không tìm được cơ hội……” Ngôn Cảnh Tắc đã đi tới trước mặt Hạ Tử Tu, sốt ruột mà giải thích.
Sau khi hắn xuyên qua đây… Cuộc sống thật là rộng lớn mạnh mẽ.
Đừng nhìn hắn làm nhiều chuyện như vậy, viết thành tiểu thuyết ít ra cũng có hai mươi chương, nhưng trên thực tế hắn xuyên qua tới còn không đến một tuần! Hắn cùng Hạ Tử Tu biết nhau càng là không được mấy ngày!
Hắn đây không phải mỗi ngày sống đến quá thoải mái, cho nên đã quên hay sao…
Tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc vây quanh toàn bộ Hạ Tử Tu, truyền ra cảm xúc đáng thương vô cùng.
Hạ Tử Tu tiếp tục che lại đầu mình: “Sao anh lại muốn giả làm chủ quặng mỏ ở tinh cầu xa xôi?”
“Kỳ thật anh vẫn luôn ở tại tinh cầu xa xôi mà, anh cũng có rất nhiều quặng…” Ngôn Cảnh Tắc chú ý tới sắc mặt Hạ Tử Tu trở nên khó coi, vội vàng nói: “Anh sai rồi, anh thật sự không phải cố ý…… Tử Tu em che đầu lại là không thoải mái sao?”
Hạ Tử Tu trừng mắt nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái, buông tay ra.
Dùng tay che lại đầu kỳ thật căn bản phòng không được tinh thần lực mình, y vẫn nên là dựa vào nghị lực đi!
Ngôn Cảnh Tắc lại kêu một tiếng: “Tử Tu……”
Ngôn Cảnh Tắc không biết nên giải thích mới ổn, may mắn lúc này, Ellen động thân mà ra: “Hạ thiếu gia, cậu đừng trách thiếu gia nhà tôi, muốn trách thì trách tôi, đều là tôi không tốt.”
Trước đó ông đã nghĩ đến phải đội nồi giùm thiếu gia rồi, hiện tại là thời điểm lên!
Hạ Tử Tu nhìn về phía Ellen.
Ellen mặt đầy chân thành, bộ dáng nhìn thực đáng tin cậy thực đáng giá tín nhiệm: “Hạ thiếu gia, thiếu gia nhà tôi tinh thần lực quá cao, trước kia liền không cẩn thận tinh thần lực bạo động, đã hôn mê. Cố tình quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám Cossack lòng muông dạ thú, thế mà còn muốn âm thầm xuống tay hại cậu ấy. Lúc ấy tôi biết được Hạ Thích Thất tinh thần lực là cấp S, liền muốn cô ấy giúp thiếu gia khai thông tinh thần lực, lại bởi vì cô ấy và Phù Phỉ rất gần gũi, chúng tôi không dám trực tiếp tìm tới cửa, liền dùng một thân phận như vậy đi Hạ gia cầu thân…”
Trong lòng Hạ Tử Tu “lộp bộp” một chút.
Quả nhiên như y sở liệu, Ngôn Cảnh Tắc lúc trước là tính toán cùng Hạ Thích Thất kết hôn, đổi thành y liền không muốn kết hôn, sau khi biết được hai người kết hôn, phản ứng đầu tiên cũng là muốn ly hôn.
Lúc ấy Ngôn Cảnh Tắc ăn mặc thành cái bộ dáng như vậy, cũng là vì buộc y đồng ý ly hôn đúng không? Không nghĩ tới cuối cùng thế mà lại nhất kiến chung tình…
Hạ Tử Tu cũng không biết chính mình nên cao hứng hay là nên buồn bực.
“Hạ thiếu gia, thiếu gia nhà tôi lúc ấy vẫn luôn hôn mê! Kia đều là chủ ý của tôi, sau khi tỉnh lại tôi bảo cậu ấy kết hôn với Hạ Thích Thất, cậu ấy cũng vẫn luôn không muốn……” Ellen nói: “Hạ thiếu gia, nơi này còn có ghi hình đây.”
Ellen nói, liền truyền cho Hạ Tử Tu một đoạn ghi hình.
Đó là đoạn ghi hình lúc Ngôn Cảnh Tắc mới vừa xuyên tới, ông khuyên Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Thích Thất kết hôn.
Ngôn Cảnh Tắc lúc ấy rất khí phách: “Tôi không muốn kết hôn với cô ta, tôi không thích cô ta.”
“Tôi cảm thấy tôi không cần phụ sư.”
“Hạ Thích Thất này xinh đẹp chỗ nào, tôi thấy cũng thật bình thường!"
……
Hạ Tử Tu: “……”
Nhóm quân đoàn trưởng thò qua tới trộm xem: “……” Hóa ra nguyên soái đại nhân còn ồn ào không cần phụ sư a……
“Hạ thiếu gia, cậu cũng biết đấy, sau đó các cậu đột nhiên liền đăng ký kết hôn…… Thiếu gia nhà tôi khi đó chưa thấy qua cậu, xác thật là muốn ly hôn, còn riêng làm xấu một chút hình tượng của mình, nhưng cậu ấy vừa thấy cậu liền nhất kiến chung tình……” Ellen lại nói.
Hạ Tử Tu nhìn cái người kia trong video ồn ào không cần kết hôn, Hạ Thích Thất không xinh đẹp, lại nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt, Ngôn Cảnh Tắc vừa thấy y liền giả bộ bất tỉnh…
Cũng làm khó nguyên soái đại nhân.
Y một chút cũng không giận nổi!
Thật muốn nói tiếp, Ngôn Cảnh Tắc cũng không có làm chuyện gì không tốt, bọn họ lúc trước đi Hạ gia cầu hôn cũng chưa nói muốn lập tức kết hôn, là Hạ gia gấp không chờ nổi đưa y đi, Phù Phỉ còn trực tiếp cho làm đăng ký cho bọn họ…
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tử Tu, anh chỉ thích một mình em!” Hắn dùng tinh thần lực gắt gao mà vây quanh Hạ Tử Tu, tình yêu không muốn sống mà ném về người Hạ Tử Tu.
Bị bao bọc lấy, Hạ Tử Tu rốt cuộc nhịn không được, râu tinh thần lực tất cả đều duỗi ra tới, quấn lên Ngôn Cảnh Tắc.
Nhưng y bị giấu diếm vài ngày, trong lòng rốt cuộc có chỗ không thoải mái, liền bắt lấy râu tinh thần lực của Ngôn Cảnh Tắc, đánh “bạch bạch bạch”!
Ngôn Cảnh Tắc… bị đánh mà rất thoải mái.
Tinh thần lực bọn là trói định, Hạ Tử Tu căn bản không thể xúc phạm tới tinh thần lực của hắn!
Kỳ thật mặc kệ Hạ Tử Tu là dùng tinh thần lực tới triền hắn, hay là dùng tinh thần lực tới “đánh” hắn, hoặc là đi lên tinh thần lực hắn nhảy nhót một hồi, với hắn mà nói đều là hai người tinh thần lực giao hòa.
Này thực thoải mái, có thể đánh nhiều thêm vài cái.
Bất quá, bởi vì tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc quá cường đại, người xung quanh đều không phát hiện điểm này, Ellen thấy Hạ Tử Tu không nói lời nào, cho rằng Hạ Tử Tu còn đang sinh khí, lập tức dùng ra ném nồi đại pháp mạnh mẽ nhất: “Hạ thiếu gia, Hạ trung tướng là thiếu gia nhà tôi cứu về tới, ông ấy vẫn luôn biết thân phận của thiếu gia nhà tôi.”
Hạ Duy Thừa: “???” ông yên ổn đợi bên cạnh, sao lại lôi luôn ông vào vậy?
Hạ Tử Tu: “……” Trách không được cha y "vừa lòng" với Ngôn Cảnh Tắc như vậy!
Hạ mẫu: “……” Trách không được ông xã bà mấy ngày nay tinh thần lực rối rắm thành như vậy!
Ngôn Cảnh Tắc: Ellen chú quá tuyệt vời! Chú là nhất á!
Ngôn Cảnh Tắc đều cảm thấy bản thân mình sắp phải đối mặt Tu La tràng, không nghĩ tới Ellen cười tủm tỉm mà trò chuyện, là có thể giải quyết toàn bộ mọi chuyện.
Sau khi nói xong, Ellen hơi hơi mỉm cười, liền thối lui đến bên cạnh không nói gì nữa.
Còn Hạ Tử Tu, y cũng ngượng ngùng “đánh” Ngôn Cảnh Tắc…
Người xung quanh lúc này mới phát hiện, tinh thần lực hai người này lại dây dưa ở cùng nhau.
Bảy đại quân đoàn trưởng: Bọn họ muốn nhìn nguyên soái theo đuổi vợ trong đau khổ! Tại sao lại như vậy! Vì sao cuối cùng nhét cẩu lương cho bọn họ!
Những thượng tướng linh tinh: Bọn họ trước kia đều là tiêu điểm trong đám người, hôm nay hình như một chút cảm giác tồn tại cũng không có.
Còn các cường giả trẻ tuổi như Cô Lang: Đột nhiên có hơi muốn đi tìm phụ sư…
Còn Phù Phỉ, gã đã bị bắt lại.
Cha gã bị nghi ngờ có liên quan cấu kết với Trùng tộc, gã cũng phải bị chộp tới thẩm vấn.
Giờ này khắc này, tâm tình của gã vô cùng phức tạp, thậm chí trong đầu trống rỗng.
Cha gã…… Thế mà là một người như vậy?
Người trong biệt thự: “……”
Tuy cách có hơi xa, nhưng máy liên lạc linh tinh của bọn họ đều có tác dụng kéo gần hình ảnh lại.
Bọn họ hiện tại mới biết được, trước đó Hạ Tử Tu thế mà không biết thân phận của nguyên soái, hơn nữa bọn họ kỳ thật là trời xui đất khiến ở bên nhau.
Có không ít người đồng tình mà nhìn về phía Hạ Thích Thất —— ngay từ đầu nguyên soái đại nhân chuẩn bị tìm là Hạ Thích Thất!
Hạ Thích Thất sắc mặt trắng bệch.
Nàng đột nhiên ý thức được, có thể là mình thay đổi cốt truyện trong sách.
Ellen muốn tìm nàng làm trị liệu cho Ngôn Cảnh Tắc, liền thay đổi thân phận cho Ngôn Cảnh Tắc.
Cossack cấu kết với Trùng tộc vì vậy nên không tìm thấy Ngôn Cảnh Tắc, liền không thể giết chết Ngôn Cảnh Tắc lúc ấy trạng thái không tốt, lên làm nguyên soái.
Sau đó Ngôn Cảnh Tắc lại khỏi hẳn, liền cùng Hạ Tử Tu ở bên nhau.
Sau khi nàng xuyên thư luôn muốn sống tốt hơn vai chính Hạ Tử Tu, muốn làm nguyên soái phu nhân, nhưng hiện tại……
Hạ Thích Thất một bộ dáng lung lay sắp đổ.
Người xung quanh càng đồng tình nàng —— nàng khẳng định hối hận!
Còn những người xem phát sóng trực tiếp: “……”
Bọn họ vừa mới xem một bộ phim huyền huyễn chiến đấu, nháy mắt lại xem một bộ phim tình yêu, hôm nay thật sự đáng giá!
Nhưng nguyên soái đại nhân cùng vị Hạ thiếu gia kia không nói lời nào cũng chỉ nhìn đối phương, còn mặt đỏ, đây là có chuyện gì?
Nhìn thấy những người thường đó nghi hoặc, một chiến sĩ đứng ra giải thích: “Bọn họ đã định khế, có thể dùng là tinh thần lực truyền lại cảm xúc và cảm giác, cho nên rất nhiều thời điểm, lúc này vô thanh thắng hữu thanh.”
Sau khi nghe qua giải thích, một người bình thường hỏi: “Cho nên hiện tại Hạ thiếu gia mặt đỏ như vậy, nguyên soái đại nhân rốt cuộc suy nghĩ cái gì?” Chắc chắn suy nghĩ mấy chuyện không thuần khiết đúng không?
Chiến sĩ làm giải thích: “Cái này tôi cũng không biết……” Cậu ta thuần khiết cỡ nào a, còn chưa có phụ sư của mình nữa kìa, nghĩ mấy thứ không hài hòa đều chỉ có thể nghĩ một mình, không thể kiếm người nghĩ chung…
Nếu Ngôn Cảnh Tắc biết ý tưởng của những người này, nhất định sẽ cảm thấy oan uổng.
Hắn thật sự không làm gì hết! Hắn vẫn luôn xin lỗi, vẫn luôn biểu đạt tình yêu mà!
Cho dù thật sự nghĩ mấy chuyện đen đen, hắn cũng sẽ chờ hai người bọn họ vào phòng ngủ lại đi nghĩ…
“Đại nhân, chúng ta có phải nên thu thập hiện trường một chút không?” Ellen hỏi Ngôn Cảnh Tắc, tuy ông không ngại vẫn luôn như vậy, nhưng như vậy rốt cuộc không tốt.
“Ừm.” Ngôn Cảnh Tắc bình tĩnh lại, cũng rốt cuộc nhận thức được thân phận của hắn bại lộ, hiện tại hắn là nguyên soái đại nhân!
Nguyên soái đại nhân, hẳn là phải lãnh khốc một chút!
Ngôn Cảnh Tắc lạnh mặt, phân một bộ phận tinh thần lực tiếp tục ở bên người Hạ Tử Tu cầu thơm thơm cầu ôm một cái cầu vuốt ve, dư lại tinh thần lực liền bắt đầu xây dựng ra khí tràng cường đại cùng với khí chất lãnh khốc cho mình: “Trùng tộc đột nhiên đi vào Thủ Đô Tinh nhất định phải điều tra rõ ràng, người có quan hệ với chuyện này không thể dễ dàng buông tha!”
Hắn lúc này, chẳng sợ nhìn xuyên thấu qua màn hình cũng làm người ta cảm thấy cường đại, làm người muốn cúng bái, người bên cạnh hắn dưới áp bách của tinh thần lực càng theo bản năng thuận theo.
Nhưng là……
Trong đầu bọn họ cũng không thể tránh né mà nhớ lại bộ dáng Ngôn Cảnh Tắc cầu tha thứ trước đó.
Được rồi, kỳ thật bộ dáng “kẻ hai mặt” này của nguyên soái đại nhân cũng rất đáng yêu, đặc biệt bình dân.
Bảy đại quân đoàn trưởng đều cảm thấy, mình không sợ vị nguyên soái đại nhân này như vậy nữa……
Hết chương 174.