Chương 169
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Mấy ngày nay trên Tinh Võng* vẫn luôn rất náo nhiệt.
(*mạng internet tinh tế)
Người nào đó của quân đoàn thứ tám bị lột da, những dân chúng bình thường sinh sống cuộc sống an nhàn của Thủ Đô Tinh lần đầu tiên biết trên thế giới này hóa ra cũng tràn ngập hắc ám.
Đồng thời, mọi người cũng bắt đầu chú ý một người —— Hạ Duy Thừa.
Lý lịch của Hạ Duy Thừa đều bị người tung ra đặt trên mạng.
Hạ Duy Thừa được xưng là tuổi trẻ tài cao, ông xuất thân quý tộc, lại dựa vào thực lực nói chuyện, vào được quân bộ.
Quân bộ cường giả như mây, ông một chiến sĩ cấp A muốn lên làm thiếu tướng kỳ thật rất không dễ dàng, nhưng ông vẫn lên làm được!
Ông đã tiêu diệt tinh tặc, dẫn người đi cứu viện, treo cổ sinh vật vũ trụ nguy hiểm… Nếu cấp bậc tinh thần lực của ông là S, có lẽ đã sớm lên làm trung tướng.
Không chỉ như thế, đời sống tình cảm của ông cũng phi thường sạch sẽ.
Quý tộc nào đó khi phụ sư mình làm khai thông tinh thần lực cho người khác đều không đồng ý, nhưng lại có phụ sư dưới tình huống cùng người khác pha trộn… Hạ Duy Thừa thì không giống vậy!
Hạ Duy Thừa cùng vợ ông quen biết trong quân đội, hai người nâng đỡ lẫn nhau đi đến hiện tại, cảm tình vẫn luôn rất tốt, Hạ Duy Thừa thậm chí vì vợ mà từ trong nhà dọn ra ngoài.
Đây là một người đàn ông tốt! Ông còn đẹp trai nữa!
Hiện giờ, Hạ Duy Thừa có rất nhiều fan.
Cũng bởi vì như vậy, Hạ gia muốn tổ chức yến hội cũng có rất nhiều người chú ý.
Yến hội còn chưa bắt đầu, bên ngoài Hạ gia cũng đã có người ngồi canh, còn có người ở trên mạng mở phát sóng trực tiếp.
Người mở phát sóng trực tiếp là một tài khoản rất có tiếng trên mạng tên là Khản gia, anh ta đổi tên phòng live thành "Mang bạn đi xem yến hội Hạ gia", từ sớm đã đến phụ cận Hạ gia.
Nhìn thời gian không sai biệt lắm, anh ta khai thông phát sóng trực tiếp, liền nói với người xem: “Chào mọi người! Hôm nay tui mang mọi người tới Hạ gia, không phải Hạ gia quý tộc kia đâu nha, là nhà Hạ Duy Thừa ấy!”
“Hạ Duy Thừa lên chức thành trung tướng, Hạ gia muốn tổ chức yến hội chúc mừng, tui chính là mang mọi người tới xem yến hội này nè!”
“Đương nhiên, chúng ta không vào được, chỉ có thể ở bên ngoài xem thôi!”
Khản gia nói xong, liền có rất nhiều người phát làn đạn bình luận, cổ vũ Khản gia xông vào.
“Mấy bạn điên rồi, cho dù nơi đó thoạt nhìn thực bình thường cũng là nhà trung tướng, xông vào? Tui không muốn sống nữa hay gì?” Khản gia nói: “Đúng rồi, chúng ta tới xa xa mà nhìn một cái nhà Hạ trung tướng đi, nhà ông ấy thật sự rất bình thường, vị trí cũng bình thường, so với biệt thự cao cấp trong tưởng tượng hoàn toàn không giống… Nhưng sân ông ấy tổ chức yến hội rất lớn, bởi vì ông ấy thuê luôn công viên trước nhà!"
Làn đạn có người “Ha ha ha”, cũng có người nói Hạ Duy Thừa biết sinh sống.
“Đáng tiếc sân yến hội dùng vòng bảo hộ, thấy không rõ tình huống bên trong, nhưng tui nói cho các bạn nghe, ở chỗ này, chúng ta có thể nhìn được người tới tham gia yến hội!” Khản gia lại nói.
Mọi người liền hi hi ha ha mà chờ.
Đương nhiên, cũng có người nói: “Hạ trung tướng vừa mới lên làm trung tướng, khách nhân hẳn là cũng không quá có trọng lượng đúng không?”
“Chúng ta ở bên này chờ, rất có thể cuối cùng nhìn thấy một người cũng không quen biết……”
“Không đến mức tới tất cả đều là tiểu trong suốt không quen biết chứ?”
……
Nhưng mà…… Người tới còn chính là tiểu trong suốt bọn họ đều không quen biết.
Tới sớm nhất đều là bạn bè của Hạ Duy Thừa, còn có bạn mẹ Hạ, bọn họ kỳ thật đều là người xuất sắc ở Thủ Đô Tinh, nhưng ở trên mạng không nổi tiếng, tất cả mọi người đều không quen biết.
Nhìn đến tình huống này, người xem phát sóng trực tiếp liền cảm thấy có điểm nhàm chán.
“Người đến đều không quen biết……”
“Đừng nói người đều không quen biết, còn siêu xe cũng không có một chiếc.”
“Yến hội này có phải cấp bậc có hơi thấp không a?”
“Xem đi, lại có một chiếc xe thường thường vô kỳ tới kìa…”
……
Xác thật, lúc này lại có một chiếc xe phi thường bình thường tới.
Khản gia nhìn thấy người xem phát sóng trực tiếp có điểm nhàm chán, liền nói: “Mọi người đừng tưởng rằng xe bình thường bên trong sẽ không có đại nhân vật ngồi, nói không chừng trên mấy cái xe phổ phổ thông thông có thể có quân đoàn trưởng xuống ấy chứ!”
Khản gia mới vừa nói xong, liền phát hiện làn đạn toàn bộ không có ai.
Đây là có chuyện gì?
Khản gia đang kỳ quái, liền thấy được một cái bình luận: “Khản gia anh tránh ra!”
Vốn dĩ dùng mặt đối với màn hình bên này, Khải gia theo bản năng mà tránh ra, lại hướng phía sau nhìn lại, anh muốn biết người xem rốt cuộc nhìn thấy gì mà không muốn nhìn mặt anh luôn.
Anh vừa nhìn… thấy được quân đoàn trưởng.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất thế mà từ chiếc xe thường thường vô kỳ bước xuống!
Này…… Này……
Cả người Khản gia đều cứng lại rồi.
Anh cứ như vậy trơ mắt mà nhìn quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất đi ngang mặt mình.
Tuy rằng bọn họ khoảng cách có hơi xa, nhưng anh cũng coi như là chính mắt nhìn thấy quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất!
Khản gia sửng sốt một hồi lâu, mới lấy lại tinh thần, quay đầu hỏi người xem: “Tui hẳn là không có nhìn lầm đúng không?”
“Khản gia anh không nhìn lầm đâu!”
“Khản gia có phải anh biết nội tình gì không? Bằng không sao anh vừa nói quân đoàn trưởng, quân đoàn trưởng liền tới vậy?”
“Hạ trung tướng lợi hại! Không nghĩ tới thế mà cả quân đoàn trưởng cũng tới!”
“Có thể còn có quân đoàn trưởng khác tới nữa không?”
“Khẳng định sẽ không! Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất hiện tại cũng quản quân đoàn thứ tám cho nên mới đến, các quân đoàn trưởng khác chắc chắn sẽ không đến!”
“Đúng vậy…… Hạ Duy Thừa rốt cuộc chỉ là một trung tướng.”
……
Khản gia nói: “Đây cũng nói không chừng, có lẽ hôm nay còn có thể gom đủ bảy quân đoàn trưởng á! Ha ha!”
Khản gia mới vừa nói xong, liền nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc tới, đó là thuộc về quân đoàn trưởng quân đoàn thứ bảy, một chiếc xe nữ chiến sĩ ở trên mạng nhân khí rất cao.
Khản gia: “!!!”
Khán giả: “!!!”
Tiếp theo, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ hai, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ ba vân vân, các quân đoàn trưởng khác cũng đều tới.
Người xem phát sóng trực tiếp: “…… Khản gia, có phải anh có tin tức nội bộ gì không?!!”
Khản gia lau một phen mồ hôi trên đầu: “Tui thật không có mà!”
Này đó quân đoàn trưởng tới đặc biệt đột nhiên, đặc biệt sớm!
Người như bọn họ thường cuối cùng mới đến, nhưng hôm nay…… Yến hội mới vừa bắt đầu đâu, bọn họ đều đến cả!
Không chỉ có Khản gia và người xem phát sóng trực tiếp ngốc ra, những người tính toán tới tham gia yến hội cũng đều ngốc.
Thượng tướng trung tướng vốn dĩ chậm rì rì, tính toán trễ chút mới ra cửa, tất cả đều nhanh chóng ra cửa đuổi tới Hạ gia.
Trong lúc nhất thời, cửa Hạ gia chen đầy các loại xe, mấy xe này còn tuyệt đại đa số đều là siêu xe.
Khản gia đợi trước cửa Hạ gia, nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, người xem cũng không phát làn đạn, cứ như vậy im ắng nhìn một đám lại một đám người hướng Hạ gia chen tới.
Cũng không biết hiện tại bên trong là tình huống như thế nào……
Hạ gia.
Lúc Hạ Duy Thừa và mẹ Hạ mẫu đang nói chuyện với bạn bè mình liền nghênh đón quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất.
Hạ Duy Thừa còn ổn, mẹ Hạ vừa thấy người đến liền ngốc ra, người nói chuyện với mẹ Hạ cũng đồng dạng ngốc.
Bọn họ biết Hạ Duy Thừa phát đạt, nhưng cũng không nghĩ tới thế mà có thể phát đạt đến như vậy… Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất cũng tới?
Này cũng quá lợi hại rồi!
Nhưng mà đây chỉ là một cái bắt đầu mà thôi.
Theo sát, các quân đoàn trưởng khác một đám cũng tới.
Các khách đến sớm: “!!!”
Ngay cả Hạ Duy Thừa cũng cảm thấy áp lực rất lớn, có điểm chịu không nổi.
Nhưng trên thực tế, nhóm quân đoàn trưởng cũng cảm thấy áp lực rất lớn chịu không nổi.
Phụ trách tiếp đãi bọn họ, là quản gia Ellen của nguyên soái.
Phụ trách đăng ký lễ vật bọn họ mang đến là người trước đây đưa quân phí cho quân đoàn bọn họ, bọn họ cũng không dám đắc tội người.
Còn có người hầu lui tới… Nếu bọn họ không nhìn lầm, ít nhất là chiến sĩ cấp A.
Đầu bếp đang nướng thịt kia càng đáng sợ hơn, kia thế mà là một chiến sĩ cấp SS!
Nghe nói nguyên soái bên người có một bảo tiêu cấp SS, bảo tiêu này còn không thích đánh nhau thích nấu cơm, xem ra là sự thật…
Mấy quân đoàn trưởng hiện tại một đám đã không còn lời gì để nói, không biết nên nói cái gì mới tốt.
Đây thật là một hồi yến hội quy cách đặc biệt cao.
Bảy quân đoàn trưởng cùng Hạ Duy Thừa nói nói mấy câu, liền hỏi: “Hạ trung tướng, con trai cậu và đối tượng định khế của con trai cậu đâu?"
“Bọn họ còn ở trên lầu, tôi đi gọi bọn nó xuống……” Hạ Duy Thừa nói, bởi vì hôm nay thuận tiện còn muốn giới thiệu Ngôn Cảnh Tắc cho người khác, Hạ Duy Thừa bảo Ngôn Cảnh Tắc và con trai xuống trễ hơn một chút.
Ông làm như vậy chỉ là không dám để nguyên soái đại nhân giúp ông chiêu đãi khách nhân, nhưng vợ ông hiểu lầm, cuối cùng lần nữa dặn dò con trai, bảo con trai giảng giải một ít quy định trong yến hội cho Ngôn Cảnh Tắc...
Hạ Duy Thừa chỉ coi như không thấy gì.
Ai bảo nguyên soái đại nhân muốn làm bộ là chủ quặng mỏ từ nông thôn đến, cái gì cũng không hiểu chứ?
“Không cần không cần, từ từ lại để bọn họ xuống là được.” quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất vội vàng nói.
Hạ Duy Thừa cũng không đi gọi người, mà lúc này, lục tục lại tới thêm rất nhiều người.
Ellen đơn giản thuê toàn bộ công viên, địa phương phi thường rộng mở, chung quy cũng có thể đủ chỗ.
Mà nhìn đến những người này, mấy quân đoàn trưởng đều rụt rè lên, bọn họ đứng trước quầy thịt nướng, không dễ dàng nhúc nhích, cũng chỉ chậm rì rì mà ăn thịt xiên mà cường giả cấp SS nướng ra tới.
Xe bay của Hạ gia Hạ lão thái gia vốn dĩ cũng chậm rãi mở ra, ông tính toán tuyển chọn một thời gian không sớm cũng không muộn mà đến, nhưng sau lại đột nhiên biết được mấy quân đoàn trưởng tới, ông liền lập tức tăng tốc vọt lại đây…
Hạ lão thái gia đã sắp hai trăm tuổi, tuổi không nhỏ, hơn nữa thiên phú bình thường tố chất thân thể cũng bình thường nốt, một đường xông tới như vậy, cả người ông đều không quá thoải mái.
Nhưng dù vậy, ông vẫn là vừa đến liền cười đi theo nhóm quân đoàn trưởng chào hỏi.
Những quân đoàn trưởng đó nhìn đến ông, biểu tình đều nhàn nhạt.
Hạ lão thái gia không có gì để nói nên tìm lời nói: “Tôi muốn Duy Thừa đi nhà cũ làm yến hội, đáng tiếc nó không đồng ý, yến hội này có điểm đơn sơ, chậm trễ các vị……”
Mấy quân đoàn trưởng cạn lời mà nhìn Hạ lão thái gia.
Đơn sơ?
Yến hội này còn có thể kêu đơn sơ?
Nơi này nướng thịt, dùng gia vị… trên cơ bản đều là bên ngoài muốn mua cũng mua không được!
Nơi này dùng vòng phòng hộ là bọn họ tiêu tiền muốn mua của nguyên soái, nguyên soái còn không bán!
Nơi này dùng đèn a cái bàn a gì đó, tất cả đều là định chế!
Nhưng người bình thường nhìn không ra tới là được……
Mấy quân đoàn trưởng này ăn xong thịt nướng, lại đi lấy điểm tâm ngọt ăn.
Nếu bọn họ không tính sai…… Này đó đều là có chỗ lợi cho tinh thần lực!
Mấy quân đoàn trưởng đều vô cùng biết hàng, nhưng những người khác phổ biến là không biết nhìn hàng.
Bọn họ cảm thấy yến hội này không tính là kém, nhưng cũng cảm thấy… Có điểm không xứng với nhóm quân đoàn trưởng.
Ngay cả mẹ Hạ đều có hơi bất an, sớm biết quân đoàn trưởng đều sẽ tới, bà cho dù phải vay tiền Ngôn Cảnh Tắc cũng muốn làm càng thể diện hơn một chút.
Nhưng hiện tại nói này nọ đã không còn kịp rồi.
Người đã tới không sai biệt lắm nên Hạ Duy Thừa đi lên nói nói mấy câu, lại giới thiệu một chút Ngôn Cảnh Tắc —— chung quy không thể bọn họ vẫn luôn cái gì cũng không làm, để nhóm quân đoàn trưởng chờ nhìn!
Hạ Duy Thừa lên đài bắt đầu đọc diễn văn, cảm tạ quân bộ, nói một ít ý nghĩ của chính mình, rồi nói: “Kế tiếp, tôi còn có một việc phải công bố. Con trai tôi Hạ Tử Tu đã cùng người lập khế ước, bọn họ không lâu sau sẽ kết hôn.”
Hạ Duy Thừa nói xong, liền nhìn về phía một hướng.
Ngôn Cảnh Tắc và Hạ Tử Tu cùng nhau từ nơi đó đi ra.
Hết chương 169.
___________∆∆∆∆∆∆∆___________
Chương 170
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Hôm nay người tới tham gia yến hội chẳng sợ trước kia không thân với Hạ Duy Thừa, trước khi tới cũng đã xem qua tư liệu về Hạ Duy Thừa, tất nhiên là biết Hạ Tử Tu.
Lúc ấy bọn họ xem tư liệu liền cảm thấy Hạ Tử Tu lớn lên thật sự quá mức xuất sắc.
Mà hiện tại nhìn đến người thật……
Đây đâu chỉ là xuất sắc thôi!
Thẩm mỹ mỗi người đều không giống nhau, có vài người thích thanh thuần, có vài người thích mỹ diễm, có vài người thích cốt cảm, có vài người thích thịt thịt.
Nhưng không ai có thể nói Hạ Tử Tu khó coi.
Đôi mắt y thanh triệt sáng ngời, cái mũi kiên nghị thẳng thắn, làn da tinh tế trắng nõn, một đầu tóc ngắn bị vò có hơi loạn, nhưng chính là cùng ngũ quan y hợp không nói nên lời.
Y quả thực giống như là một tiểu yêu tinh có thể câu tâm hồn người, người tới tham gia yến hội cơ hồ đều bị y kinh diễm.
Ở hoàn cảnh mỹ dung nghi được ứng dụng rộng khắp hiện giờ, chỉ cần nguyện ý, tất cả mọi người đều có thể làm soái ca mỹ nữ, nhưng trên người Hạ Tử Tu có một cỗ khí chất độc đáo, thời điểm đôi mắt y nhìn qua khiến cho người ta không hiểu sao mà thích y.
Bảy quân đoàn trưởng kia nhìn thấy Hạ Tử Tu trong nháy mắt liền minh bạch nguyên soái đại nhân vì sao kêu Hạ Duy Thừa là ba.
Bọn họ nếu còn trẻ, nếu còn chưa có phụ sư, chắc chắn cũng sẽ muốn kêu Hạ Duy Thừa là “Ba”.
Bảy quân đoàn trưởng đều cảm khái như vậy, những người khác càng không cần phải nói.
Một nhóm người đứng đầu Thủ Đô Tinh lẫn nhau đều có lui tới, mà con bọn họ học cùng trường Hạ Tử Tu cũng không phải số ít.
Những người bạn cùng lứa nhìn thấy Hạ Tử Tu, đều ngốc ra một đám.
Trước kia lúc Hạ Tử Tu trong trường học thường cũng là người lóa mắt nhất, bọn họ vẫn luôn cảm thấy y đã tỉ mỉ trang điểm qua mới có thể đẹp trai như vậy, nhưng hiện tại xem ra……
Hạ Tử Tu lúc trước ở trong trường học chỉ sợ chưa từng trang điểm!
Bọn họ khi đó sao lại không theo đuổi Hạ Tử Tu?
Một vài chiến sĩ đều hối hận mà dùng tinh thần lực quất quất chính mình.
Hạ Thích Thất và người Hạ gia đứng chung một chỗ, biểu cảm càng phức tạp hơn.
Trước khi Hạ Tử Tu lên sân khấu, người xung quanh cơ hồ đều đang nhìn nàng, nhưng Hạ Tử Tu vừa ra tràng, ánh mắt mọi người đều bị Hạ Tử Tu hấp dẫn.
Hạ Tử Tu là vai chính, là vạn nhân mê trong sách, nàng thật sự so ra kém Hạ Tử Tu hay sao?
Không, nàng là so được với Hạ Tử Tu, Hạ Tử Tu xuất sắc hơn nữa thì thế nào? Y đã định khế, đối tượng định khế là một chủ quặng mỏ đến từ nông thôn!
Mà bạn trai nàng, tương lai sẽ là nguyên soái!
Nghĩ như vậy, Hạ Thích Thất nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc bên cạnh Hạ Tử Tu, mà này vừa nhìn, trong lòng nàng liền lại có điểm không thoải mái —— người này thế mà còn soái hơn Phù Phỉ!
Sao hắn không đen? Dùng mỹ dung nghi?
Ngôn Cảnh Tắc và Hạ Tử Tu là cùng nhau ra tới, lúc bọn họ ra tới, mọi người trước tiên chú ý tới đều là Hạ Tử Tu, nhưng ngay sau đó cũng thấy được Ngôn Cảnh Tắc.
Ngoại trừ mấy quân đoàn trưởng, những người khác được đến tin tức đều là Hạ Tử Tu cùng chủ quặng mỏ chủ từ nông thôn đến định khế, bọn họ phần lớn không để Ngôn Cảnh Tắc trong lòng, nhưng thật sự nhìn đến Ngôn Cảnh Tắc…… Bọn họ đột nhiên liền lý giải, Hạ Tử Tu vì sao nguyện ý cùng người này định khế.
Người này lớn lên đồng dạng tuấn mỹ, hơn nữa hắn đứng ở bên cạnh Hạ Tử Tu thế mà hoàn toàn không bị Hạ Tử Tu che lấp khí chất!
Chuyện khác không nói, tướng mạo bọn họ là thật sự xứng đôi!
Hơn nữa, nhìn ra được tới bọn họ cảm tình rất tốt, không chỉ tinh thần lực dây dưa bên nhau, còn tay trong tay……
Người tới tham gia yến hội rất nhiều đều mang theo bạn lữ, thấy một màn như vậy, bọn họ nhịn không được dùng tinh thần lực mình đi thông đồng tinh thần lực bạn lữ, trong lúc nhất thời, toàn bộ hội trường lại là tràn ngập bong bóng phấn hồng.
“Đây là con trai tôi Hạ Tử Tu, nó là một phụ sư, đi học ở đại học Quân Sự Trung Ương Quân Sự hệ chỉ huy, nó là niềm kiêu ngạo của tôi! Nó và bạn lữ Ngôn Cảnh Tắc vào tháng sau sẽ kết hôn.” Hạ Duy Thừa lại nói.
Thời điểm Hạ Duy Thừa nhắc tới Hạ Tử Tu, trạng thái cả người đều không giống nhau, nhắc tới Ngôn Cảnh Tắc liền sơ lược.
Bảy quân đoàn trưởng lý giải ông, đổi lại là bọn họ cũng không biết nên giới thiệu Ngôn Cảnh Tắc như thế nào mới ổn.
Nhưng ý tưởng những người khác thì không giống vậy…… Thấy Hạ Duy Thừa như vậy, đều cảm thấy Hạ Duy Thừa chỉ sợ có ý kiến với Ngôn Cảnh Tắc.
Đổi lại là bọn họ, khẳng định cũng có ý kiến.
Con trai phụ sư xuất sắc như vậy, đối tượng định khế là chủ quặng mỏ từ nông thôn đến, đây cũng quá làm người khó chịu.
Bất quá, mặc kệ người khác là nghĩ như thế nào, Ngôn Cảnh Tắc lúc này thật cao hứng, cực kì cực kì cao hứng.
Quan hệ của hắn và Hạ Tử Tu xem như công khai, hơn nữa hắn tranh thủ, bọn họ tháng sau đã có thể kết hôn!
Đây hết thảy quả thực không thể càng tốt đẹp hơn được!
Sau khi Hạ Duy Thừa giới thiệu qua Hạ Tử Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc liền không nói gì nữa, ông mang hai người đi gặp các quân đoàn trưởng.
Mấy quân đoàn trưởng: “……” Nhìn thấy nguyên soái đại nhân mấy ngày hôm trước áp bọn họ đến quỳ xuống được đưa tới trước mặt bọn họ giới thiệu, bọn họ cảm thấy tim mình muốn ngừng đập luôn.
Bọn họ một đám xương cốt già thật sự có điểm chịu không nổi.
Nhìn thấy nguyên soái đại nhân cười đến ngây ngốc, càng cảm thấy cả người không thích hợp.
Quan trọng nhất chính là…… Người trước mắt đang dùng một bộ phận tinh thần lực cùng Hạ Tử Tu dây dưa, đồng thời, còn dùng một bộ phận tinh thần lực ngăn chặn bọn họ, sau đó rõ ràng mà truyền lại ra một tin tức: “Đừng nói chuyện lung tung!”
Bọn họ không dám nói lung tung, cũng chỉ có thể khích lệ Hạ Tử Tu một phen: “Hạ trung tướng quá làm người hâm mộ, có con trai xuất sắc như vậy!”
“Cháu là Hạ Tử Tu đúng không, ta xem qua thành tích cháu rồi, vô cùng tốt, hoan nghênh tương lai tới quân đoàn thứ sáu.”
“Chúng ta ở quân đoàn thứ bảy cũng vô cùng hoan nghênh nhân tài ưu tú như cháu!”
……
Dưới tình huống bình thường, chiến sĩ và phụ sư là một thể, xem bộ dáng này của nguyên soái bọn họ càng là luyến ái não tàn, cho nên lộng Hạ Tử Tu đến quân đoàn bọn họ, hẳn là là có thể mang thêm được một cái nguyên soái, thật tốt!
Hạ Tử Tu không nghĩ tới những quân đoàn trưởng này lại vẻ mặt ôn hoà mà nói chuyện với mình như vậy, trong lúc nhất thời thụ sủng nhược kinh.
Người xung quanh lại đều chấn kinh.
Hay là trên tay Hạ Duy Thừa có đồ vật đặc thù gì? Nếu không sao ông ta lại được các đại nhân vật đó nhìn với con mắt khác? Cả con ông ta cũng được tranh đoạt?
Với lại, cả quân đoàn trưởng đều khen con trai Hạ Duy Thừa như vậy, bọn họ nên khen kiểu gì đây?
Những người này nhanh chóng mà suy nghĩ một ít từ ngữ khích lệ, nhưng vẫn vô dụng.
Hạ Duy Thừa bảo Hạ Tử Tu mang Ngôn Cảnh Tắc đi ăn gì đó, không tiếp tục giới thiệu bọn họ nữa.
Ngôn Cảnh Tắc lại không phải thật là chủ quặng mỏ, cần giới thiệu cái gì!
Hạ Tử Tu được cha buông ra, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lực chú ý nhịn không được đã bị đủ loại mỹ thực trong sân yến hội hấp dẫn.
Nãy giờ y vẫn luôn rất bận, cũng chưa ăn qua thứ gì.
“Tử Tu, thịt nướng ăn cực kì ngon, em mau nếm thử xem!” Ngôn Cảnh Tắc dùng một cái đĩa nhỏ cầm thịt nướng đưa cho Hạ Tử Tu.
Hạ Tử Tu ăn xong, đôi mắt đều sáng.
Ngôn Cảnh Tắc thấy thế, vội vàng lại cầm một phần điểm tâm ngọt cho Hạ Tử Tu: “Đây là…… Đây là đặc sản trên tinh cầu của anh, em cũng nếm thử đi.”
Hạ Tử Tu nếm một ngụm, phát hiện quả nhiên vẫn là ăn rất ngon!
Toàn bộ yến hội có rất nhiều mỹ thực, Hạ Tử Tu đối với đồ ăn đang có đều tràn ngập hứng thú, nhưng y ăn xong điểm tâm ngọt trên tay, phỏng chừng ăn không vô món khác……
Ngôn Cảnh Tắc nhìn biểu cảm của Hạ Tử Tu, lại cảm thụ một chút tinh thần lực của y liền đoán được ý niệm của y, tiếp nhận điểm tâm ngọt trên tay y liền ăn: “Chúng ta lại đi nếm thử món khác đi.”
“Ưm!” Hạ Tử Tu nói, tinh thần lực như nước quấn lấy Ngôn Cảnh Tắc, còn ở trên tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc khều khều một chút một chút, cũng may mọi người đều không phát hiện.
Tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc vui sướng muốn nổ tung.
Chiến sĩ và phụ sư xung quanh không cảm nhận được cụ thể tinh thần lực của bọn họ hỗ động ngn, nhưng có thể cảm giác được tinh thần lực bọn họ vẫn luôn dây dưa ở bên nhau.
Những chiến sĩ đó đều thật hâm mộ Ngôn Cảnh Tắc —— có một phụ sư xinh đẹp như vậy thì thôi, phụ sư này còn dính hắn như vậy, thật sự quá hạnh phúc!
Bọn họ lại hối hận, sớm biết Hạ Tử Tu kỳ thật “ngọt” như vậy, bọn họ đã sớm theo đuổi Hạ Tử Tu rồi!
Lại có một vài phụ sư rất hâm mộ Hạ Tử Tu. Rất nhiều chiến sĩ đều có tật xấu, ít nhất đối phụ sư không săn sóc như vậy, chiến sĩ của Hạ Tử Tu thì không giống thế, hắn vẫn luôn chiếu cố Hạ Tử Tu!
Từng cái một lấy thức ăn cho Hạ Tử Tu, Hạ Tử Tu ăn không hết còn hỗ trợ ăn luôn…
Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, tìm một chiến sĩ như vậy cũng khá tốt?
Hai người Hạ Tử Tu và Ngôn Cảnh Tắc ngọt ngọt ngào ngào đang ăn gì đó, Hạ Thích Thất tới.
Hạ Thích Thất đi vào trước mặt Hạ Tử Tu, liền hỏi: “Ca, anh thật sự muốn cùng người này qua cả đời?”
Hạ Tử Tu nhíu mày.
Hạ Thích Thất nói: “Anh ta chỉ là một chủ quặng mỏ từ tinh cầu xa xôi……”
“Chủ quặng mỏ thì làm sao? Anh ấy rất tốt, với anh mà nói anh ấy là tốt nhất.” Hạ Tử Tu nói. Trên đời này, không có người nào tốt hơn Ngôn Cảnh Tắc.
Hạ Thích Thất nhìn Hạ Tử Tu, chung quy cảm thấy Hạ Tử Tu có điểm ngốc.
Ở trong sách, mặc kệ Phù Phỉ theo đuổi Hạ Tử Tu như thế nào, Hạ Tử Tu cũng không đồng ý cùng Phù Phỉ ở bên nhau, nàng còn tưởng rằng Hạ Tử Tu là người theo chủ nghĩa độc thân, kết quả… Hạ Tử Tu nháy mắt liền cùng một người nàng chướng mắt định khế như vậy.
Hạ Thích Thất đều có điểm đồng tình Hạ Tử Tu, lúc nhìn Hạ Tử Tu, trong mắt mang theo thương hại.
Hạ Thích Thất này rốt cuộc là cái tật xấu gì? Ngôn Cảnh Tắc một chút cũng không muốn người khác đồng tình Hạ Tử Tu, lập tức nói: “Tôi cũng cảm thấy tôi khá tốt, ít nhất cô tuyệt đối tìm không thấy đối tượng tốt hơn tôi!"
Hạ Thích Thất nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói, đều sửng sốt —— người này cũng quá tự đại rồi?! Nàng vừa tức giận vừa buồn cười: “Bạn trai tôi là Phù Phỉ!”
“Còn không phải là Phù Phỉ sao?” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Có cái gì tốt đâu.”
“Anh…” Hạ Thích Thất nhìn Ngôn Cảnh Tắc: “Phù Phỉ là nhất!” Trong quyển sách này, Hạ Tử Tu tuy xuất sắc nhưng Phù Phỉ rõ ràng càng xuất sắc hơn!
“Phù Phỉ là nhất?” Ngôn Cảnh Tắc cạn lời, hắn thừa nhận Phù Phỉ kia thiên phú không tồi, nhưng Thủ Đô Tinh người trẻ tuổi thiên phú không tồi nhiều à nha, chẳng sợ không có hắn, Phù Phỉ cũng không phải là nhất.
“Phù Phỉ là nhất?” Một người khác nói, người nọ đúng là bạn học trước kia nói giúp Hạ Tử Tu trên diễn đàn - “Cô Lang”, anh ta là cháu trai của quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất, thiên phú cũng là cấp S, ở trong trường học đã chiến đấu qua với Phù Phỉ, còn thắng Phù Phỉ.
“Đúng vậy!” Hạ Thích Thất đúng lý hợp tình mà nói.
Nhưng mà, Hạ Thích Thất mới vừa nói xong, Phù Phỉ lại đột nhiên xuất hiện, lôi nàng đi.
Yến hội lần này, Phù Phỉ cũng tới.
Gã là biết được bảy quân đoàn trưởng đều tới cũng tới, muốn làm rõ cha mình đột nhiên bị thương rốt cuộc là chuyện như thế nào, vì cha mình muốn một cách nói.
Kết quả vừa đến liền nhìn đến Hạ Thích Thất đang đắc tội với người ta…
Phù Phỉ lập tức liền lôi nàng đi.
“Phù Phỉ, anh làm gì vậy?” Hạ Thích Thất nói.
“Em đừng nói nữa……”
“Sao không thể nói? Anh so với Ngôn Cảnh Tắc kia xuất sắc hơn một ngàn lần một vạn lần.” Hạ Thích Thất nói.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Phù Phỉ loại người này, tinh thần lực hắn vừa áp xuống có thể lập tức áp chết một mảnh!
Ngôn Cảnh Tắc lại bắt đầu cân nhắc nên thẳng thắn với Hạ Tử Tu như thế nào, nhưng mà còn không đợi hắn làm cái gì, đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo chói tai.
Hết chương 170.