Chương 166
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Tiền ở Liên Minh Ngân Hà mọi người dùng là điểm tín dụng.
Ở Thủ Đô Tinh, ăn một phần thức ăn nhanh có sắc có vị chỉ cần mười điểm tín dụng, ở tinh hệ xa xôi, giá hàng còn càng tiện nghi hơn.
Một trăm triệu điểm tín dụng đối với một thiếu tướng như Hạ Duy Thừa mà nói là một số tiền khổng lồ, ông tuy dùng phi thuyền vũ trụ trên giá trị trên chục tỉ, nhưng tài sản cá nhân của ông xa không đến một trăm triệu.
Hiện tại, có người cho ông một trăm triệu để ông phát tiền tiêu vặt cho con trai.
Hạ Duy Thừa: “……”
Bảy quân đoàn trưởng: “……”
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất xoa xoa hai mắt của mình, hoài nghi mình nhìn lầm mất rồi.
Ông ta cho rằng nguyên soái đại nhân ở loại này thời điểm gửi tin nhắn cho Hạ Duy Thừa kỳ thật là có chỉ thị gì đó cho bọn họ.
Kết quả…… Thế mà là một tin như vậy?
Còn có, đây thật là nguyên soái đại nhân sao? Vì sao lại kêu Hạ Duy Thừa là “Ba”?
Các quân đoàn trưởng khác cũng nghi hoặc như quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất, bọn họ còn cùng nhau nhìn về phía Hạ Duy Thừa.
Đồng thời cũng cùng nhau nhớ tới một sự kiện —— con trai lớn của Hạ Duy Thừa lớn lên đặc biệt xuất chúng, còn… vừa mới kết hôn?
Người kết hôn với con Hạ Duy Thừa không phải chính là nguyên nhân đại nhân đó chứ?
Tuy bảy quân đoàn trưởng đã thu liễm lại tinh thần lực của mình, nhưng vẫn mang đến cho người ta áp lực thật lớn.
Ở dưới áp lực như vậy…… Tinh thần lực Hạ Duy Thừa đột nhiên đột phá.
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc tặng “Nâng cao tinh thần hoàn”, Hạ Duy Thừa vào ban đêm liền ăn, còn dụ dỗ vợ mình nói đây là thuốc dưỡng thân thể, bảo vợ ông cũng ăn.
Vật như vậy, vẫn là ăn đến trong bụng mình rồi mới có thể an tâm.
Loại thuốc viên này thực ôn hòa, sẽ chậm rãi tăng lên tinh thần lực của một người, dựa theo Hạ Duy Thừa phỏng đoán, hẳn là ông sẽ thăng cấp sau vài ngày.
Nhưng lúc này chịu áp lực quá lớn, ông trực tiếp thăng cấp luôn.
Bảy quân đoàn trưởng hai mặt nhìn nhau, vội vàng giúp đỡ Hạ Duy Thừa ổn định tinh thần lực.
Người bình thường từ A+ thăng cấp đến S yêu cầu một đoạn thời gian rất dài, nhưng Hạ Duy Thừa có bảy cường giả cấp SS hỗ trợ, chỉ tốn không đến mười phút liền an toàn thăng cấp.
Hạ Duy Thừa cảm giác được trạng thái của mình tốt xưa nay chưa từng có, ông muốn duỗi tinh thần lực mình ra ngoài, thoải mái dễ chịu cảm thụ một chút thế giới này, nhưng mà ý niệm này vừa mới dâng lên liền cảm giác được chung quanh có bảy cỗ tinh thần lực cường đại.
Hạ Duy Thừa yên lặng mà đem một đầu tinh thần lực mới vừa thò ra của mình thu lại.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất hướng tới Hạ Duy Thừa lộ ra một nụ cười cứng đờ: “Cậu mau cho chuyển tiền tiêu vặt cho con trai cậu đi!”
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ hai hướng tới Hạ Duy Thừa lộ ra một nụ cười hòa ái: “Người gửi tin nhắn cho cậu chính là nguyên soái đại nhân đúng không? Chúc mừng a…… Ha ha.”
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ ba: “Để con trai anh tiêu tiền cho nguyên soái đại nhân nữa.”
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tư: “Về sau nguyên soái đại nhân có yêu cầu gì, cậu không thể hoàn thành thì cứ tới tìm ta.”
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ năm: “Tinh thần lực của cậu tăng lên, nếu có chỗ nào cảm giác không quen có thể tìm ta học tập phương pháp sử dụng tinh thần lực.”
……
Hạ Duy Thừa có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Mấy quân đoàn trưởng đều không hỏi nhiều Hạ Duy Thừa chuyện gì, chỉ là sau khi Hạ Duy Thừa đi rồi lại điều tra lên, điều tra Hạ Tử Tu.
Mà này vừa tra…… Bọn họ thực mau liền thấy được ảnh chụp Hạ Tử Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc dạo trung tâm thương mại trung ương.
Tuy rằng đen hơn một ít, làn da thô ráp hơn một ít, nhưng người cùng con trai mỹ nhân của Hạ Duy Thừa kia ở bên nhau, xác thật chính là nguyên soái đại nhân…
Bảy quân đoàn trưởng: “……”
Nguyên soái đại nhân bọn họ đây là muốn làm gì?
Thời điểm nhóm quân đoàn trưởng nghi hoặc, Hạ Duy Thừa đã nói những chuyện mình gặp phải cho Ngôn Cảnh Tắc, thuận tiện chuyển một trăm vạn điểm tín dụng cho con trai.
Trực tiếp chuyển một trăm triệu vẫn là thôi… Ông còn bị dọa đến đây này, càng đừng nói con ông.
Nhưng mà cho dù là một trăm vạn cũng làm Hạ Tử Tu hoảng sợ.
Tinh thần lực y nguyên bản quấn lấy tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc, lập tức liền banh thẳng.
“Làm sao vậy?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Ba em đột nhiên cho em một trăm vạn, nói là tiền tiêu vặt.” Hạ Tử Tu mặt đầy không thể tưởng tượng: “Có phải ba đánh nhầm nhiều hơn hai số không hay không?”
Cha y vẫn là rất thương yêu y, Thủ Đô Tinh giá hàng cũng không tiện nghi, trước khi cha y mất tích, tiền phí sinh hoạt cho y chính là một vạn.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Hắn chỉ có ký ức nguyên chủ, đối với nguyên chủ mà nói, một trăm vạn thật sự rất ít……
"Để lần sau em hỏi ba một chút, trả lại tiền cho ba. Kỳ thật hiện tại em có thu vào, không cần ba cho em tiền nữa.” Hạ Tử Tu nói, còn nhìn Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên: “Hơn nữa em còn kết hôn rồi nè.”
Y đã kết hôn, có gia đình của mình, không nên lại đi lấy tiền của cha, y cảm thấy mình có thể nuôi gia đình.
Ngôn Cảnh Tắc: “!!” Đúng, hắn thế mà đã quên chuyện hắn và Hạ Tử Tu đã kết hôn!
Người kết hôn là có thể có một tài khoản chung, để vào tài sản cùng sở hữu!
Ngôn Cảnh Tắc cầm máy liên lạc, tiếp tục thao tác.
Hắn đem toàn bộ tài sản từ nguyên chủ mua về bỏ vào tài khoản chung này.
Sau đó Hạ Tử Tu liền nhận được tin nhắn: “Xin chào ngài, bạn lữ ngài chuyển vào tài khoản chung ba quặng mỏ, một trang viên tinh cầu Camille, bất động sản…… Chuyển nhập điểm tín dụng 796518497.”
Hạ Tử Tu: “……”
Hạ Tử Tu vẫn luôn biết Ngôn Cảnh Tắc hẳn là rất có tiền, nhưng cũng không nghĩ tới Ngôn Cảnh Tắc lại có tiền đến như vậy.
Này đó tài sản thêm lên, khoảng vài tỷ đi?!
Mấu chốt là…… Nhiều tiền như vậy, Ngôn Cảnh Tắc thế nhưng toàn bộ bỏ vào tài khoản chung, Ngôn Cảnh Tắc không sợ y tiêu sạch hết tiền sao?
“Của anh chính là của em.” Ngôn Cảnh Tắc cảm giác được ý tưởng của Hạ Tử Tu, lập tức liền nói.
Hạ Tử Tu cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc có hơi ngốc, nhưng Ngôn Cảnh Tắc tin tưởng y như vậy, y cũng cảm thấy cao hứng.
Hạ Tử Tu cũng đem tài sản sở hữu của mình chuyển vào tài khoản chung rồi nói: "Bây giờ tiền của em có hơi ít, nhưng em sẽ nỗ lực kiếm tiền!”
“Anh cũng vậy.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Hai người anh nhìn em, em nhìn anh, tinh thần lực lại không tự chủ được mà triền ở bên nhau.
Bọn họ kỳ thật hôm qua mới biết nhau, đến bây giờ mới chỉ ở chung một ngày, nhưng Ngôn Cảnh Tắc chung quy cảm thấy bọn họ đã ở bên nhau thật lâu thật lâu, lại hận không thể vĩnh viễn không xa rời nhau.
Bạn học biết Hạ Tử Tu đang dạo trung tâm thương mại, còn riêng lại đây, muốn nhìn xem Hạ Tử Tu có phải thật sự định khế rồi hay không: “……”
Tinh thần lực của bọn họ thật sự là khó xá khó phân.
Thanh danh Hạ Tử Tu trước đó vô cùng không xong, đột nhiên liền trở nên tốt hơn. Những chiến sĩ trước đó ồn ào nói mình đã ngủ với Hạ Tử Tu còn bị người ta mắng —— loại người bịa đặt hãm hại người khác này thật sự làm người chán ghét.
Trong nhà Cossack.
Phù Phỉ cường ngạnh mà mang Hạ Thích Thất về nhà, bảo Hạ Thích Thất khai thông tinh thần lực cho Cossack.
Cossack là chiến sĩ cấp SS, sau khi tinh thần lực ông ta bị Ngôn Cảnh Tắc đánh bị thương liền bắt đầu bạo động, lấy tình huống hiện tại của ông, càng sớm tiến hành khai thông càng có thể khôi phục tốt hơn.
Chỉ là bạn lữ ông không muốn khai thông tinh thần lực cho ông, còn những người khác……
Những phụ sư cường đại của Thủ Đô Tinh trên trên cơ bản đều có chủ, một đám địa vị cũng cao, Phù Phỉ trong lúc nhất thời tìm không thấy người hỗ trợ.
Ông chỉ có thể xin giúp đỡ từ Hạ Thích Thất.
Hạ Thích Thất nhìn đến Cossack nằm trên giường, toàn bộ bị một cỗ tinh thần lực cuồng bạo bao lấy, lại có điểm ngốc ra.
Hạ Thích Thất cùng Phù Phỉ đã bàn chuyện cưới hỏi, trước kia đã gặp qua Cossack, lúc ấy Cossack đối với nàng thực hữu hảo, Hạ Thích Thất cũng bởi vì gặp được Cossack - nguyên soái đại nhân này mà cảm thấy hưng phấn, hai người ở chung còn khá tốt.
Nhưng hiện tại, Cossack thế nhưng hấp hối.
Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Cossack chính là nguyên soái cường đại nhất Liên Minh Ngân Hà a! Ông ấy sao lại thành cái dạng này?
Ở trong sách, có mấy quân đoàn trưởng không chịu nghe ông, ông thậm chí có thể trực tiếp không cấp quân phí cho mấy quân đoàn kia, buộc bọn họ chịu thua.
Người như ông ây, sao lại thành bộ dáng như vậy?
Hạ Thích Thất vẫn cảm thấy đây là một lần thử.
Trong sách Hạ Tử Tu vẫn luôn không biết thân phận thật sự của Cossack, ngay cả Phù Phỉ, thời điểm mới vừa biết được Cossack là nguyên soái đều bị chấn kinh rồi…… Cho nên, Cossack như bây giờ là muốn nhìn một chút bản lĩnh của nàng sao?
Hạ Thích Thất rối rắm lên.
Nàng muốn làm Cossack có hảo cảm với nàng, nhất định phải khai thông tinh thần lực cho Cossack, nhưng nàng làm như vậy…… Phù Phỉ về sau có thể nhớ tới chuyện này, liền cảm thấy có khoảng cách với nàng không?
“Thích Thất, làm ơn, giúp cha anh khai thông tinh thần lực đi.” Phù Phỉ nói.
Hạ Thích Thất còn có điểm chần chờ.
Phù Phỉ nói: “Trước đó anh sai rồi! Ý nghĩ của anh là không đúng! Thích Thất, em nhất định phải giúp cha anh.”
Hạ Thích Thất nói: “Phù Phỉ, em đáp ứng rồi. Nhưng đây là anh bảo em hỗ trợ, về sau anh không thể trách em!”
Phù Phỉ nghe được lời này của Hạ Thích Thất, lại bị nghẹn họng, nói không ra lời, cũng lần đầu tiên nghi hoặc —— trước kia, có phải gã đã sai rồi hay không?
Kỳ thật lúc đầu gã cũng cảm thấy quý tộc chiếm đoạt phụ sư không đúng, nhưng từ khi gã thích Hạ Tử Tu liền không hy vọng Hạ Tử Tu lại cùng người khác có cái gì, chờ khi gã trở thành quý tộc, càng cảm thấy phụ sư của mình nên độc thuộc về chính mình.
Quý tộc xung quanh đều nghĩ như vậy, không phải sao?
Nhưng hiện tại……
Phù Phỉ dùng tay xoa xoa huyệt Thái Dương của mình.
Hạ Thích Thất thật cẩn thận mà đi khai thông tinh thần lực cho Cossack, Phù Phỉ lúc này mới rảnh chú ý các loại tin tức trên máy liên lạc của mình.
Lúc xem tin tức, gã tự nhiên cũng thấy được lịch sử trò chuyện của diễn đàn trường học, mà vừa thấy những cái đó, Phù Phỉ chính là sửng sốt.
Trong diễn đàn có người hối hận lúc trước không theo đuổi Hạ Tử Tu, gã cũng hối hận.
Kỳ thật cùng Hạ Thích Thất ở chung lâu như vậy, Phù Phỉ đối với Hạ Thích Thất cũng là thích.
Nhưng Hạ Tử Tu là mối tình đầu của gã, là người gã cầu mà không được người, gã còn phát hiện chính mình hiểu lầm Hạ Tử Tu, Hạ Thích Thất thì sao? Hạ Thích Thất là chủ động tiếp xúc gã……
Người có đôi khi chính là phạm tiện như vậy, không chiếm được mới là tốt.
Phù Phỉ đang khó chịu, đột nhiên nhìn đến trên máy liên lạc lại nhảy ra một tin tức mới.
Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám Cossack lạm dụng chức quyền, bị miễn trừ chức vị quân đoàn trưởng!
Nhìn đến tin tức này, sắc mặt Phù Phỉ đại biến.
Gã tinh tường biết, cha gã là quân đoàn trưởng có thể cho mang đến chỗ tốt gì cho gã.
Nếu cha gã không phải quân đoàn trưởng……
Phù Phỉ lập tức liên hệ cấp dưới của cha mình, muốn hiểu biết tình huống, nhưng mà những người đó căn bản không tiếp nhận thông tin gã, sắc mặt của gã càng ngày càng khó coi, cũng càng ngày càng sốt ruột……
“Phù Phỉ, em muốn đi nghỉ ngơi trước một chút.” Hạ Thích Thất làm khai thông một đoạn thời gian, nói với Phù Phỉ.
Phù Phỉ đột nhiên nhìn về phía Hạ Thích Thất: “Thích Thất, cha anh thế nào?”
“Anh yên tâm, ngài ấy sẽ không có việc gì.” Hạ Thích Thất thực tự tin. Cha Phù Phỉ là nguyên soái, sao có thể xảy ra chuyện? Hiện tại bộ dáng này của ông ấy hơn phân nửa là giả vờ.
Nghe Hạ Thích Thất nói như vậy, Phù Phỉ còn tưởng rằng cha mình có thể khỏi hẳn, cuối cùng yên tâm một chút.
Mà lúc này, tin tức quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám bị miễn chức Ngôn Cảnh Tắc và Hạ Tử Tu cũng đã biết, hai người còn thấy được rất nhiều bình luận trên mạng.
“Trước đó nguyên soái đại nhân đột nhiên xuất hiện, chính là vì miễn chức vị của Cossack đúng không?”
"Trước kia tui nghe người ta nói, quân đoàn thứ tám có hơi loạn……”
"Tin mới gần đây ấy, chuyện Hạ thiếu tướng không mất tích không ai đi tìm, còn không phải quân đoàn thứ tám à?"
……
Mọi người đang nói, sự kiện Hạ Duy Thừa đã được công khai từ đầu đến cuối.
Hết chương 166.
___________∆∆∆∆∆∆∆∆∆___________
Chương 167
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Người nào đó của quân đoàn thứ tám làm chuyện trái pháp luật đều bị quân bộ không chút nào che lấp mà công khai trước mặt đại chúng.
Buôn lậu, buôn bán dân cư, mưu sát đồng liêu……
Chuyện Hạ Duy Thừa mất tích lại trở về hai ngày này ở trên mạng khiến cho nghị luận nhiệt liệt, còn có người nói ra chuyện sau khi thủ hạ Hạ Duy Thừa mất tích, quân đoàn thứ tám không hề làm gì cả.
Nhưng quảng đại dân chúng như thế nào cũng không thể tưởng được, bên trong thế nhưng liên lụy nhiều thứ như vậy.
Hóa ra Hạ Duy Thừa mất tích lại là bởi vì phát hiện đồng liêu làm chuyện trái pháp luật phạm tội, bởi vậy chịu khổ diệt khẩu!
Hạ Duy Thừa và thủ hạ ông 3000 binh lính, cuối cùng chỉ tồn tại trở lại mười mấy người…… Những người đó đều là chiến sĩ tinh anh của Liên Minh!
Trước đó dân chúng bình thường không biết nguyên nhân cụ thể, chỉ cho rằng Hạ Duy Thừa mất tích là bởi vì gặp ngoài ý muốn trong vũ trụ, hiện tại đột nhiên biết một sự kiện như vậy, tất cả đều bùng nổ.
“Những người đó quả thực là súc sinh!”
“Thật là đáng sợ, không nghĩ tới đã niên đại này rồi thế mà còn có chuyện như vậy!”
“Đầu sỏ gây tội nhất định phải chấp hành luật tử hình!”
“Trách không được nguyên soái đại nhân đột nhiên xuất hiện, Cossack bị miễn chức, hóa ra là vì như vậy!”
……
Quân bộ công bố tư liệu là do Ellen từ rất lâu trước kia đã bắt đầu tra, nội dung vô cùng tường tận, cũng bởi vậy đặc biệt làm người phẫn nộ, bất quá, dân chúng tức giận đều là hướng về phía những kẻ phạm tội đó, cũng không hướng về phía những người khác.
Đây cũng là có nguyên nhân.
Đầu tiên, đi cùng tuyên bố tư liệu phạm tội này còn có một phong thư xin lỗi của bảy quân đoàn trưởng liên danh, ngoại trừ Cossack.
Quân đoàn trưởng từ thứ nhất đến thứ bảy đầu đưa tin sám hối, cũng tỏ vẻ khối u ác tính như vậy, bọn họ nhất định sẽ trừ bỏ, cũng lần nữa bảo đảm liên minh quân đội sẽ là quân đoàn sở hữu của người dân.
Kể từ đó, mọi người đối với các quân đoàn ngoài quân đoàn thứ tám cũng không có ác cảm, còn bản thân quân đoàn thứ tám…
Quân đoàn thứ tám là một chỉnh thể, tuy làm chuyện như vậy kỳ thật chỉ là số ít người, nhưng dân chúng không biết, theo lý thực dễ dàng giận chó đánh mèo lên toàn bộ quân đoàn…… Nhưng mà, quân đoàn thứ tám ra một Hạ Duy Thừa.
Hạ Duy Thừa cũng là quân đoàn thứ tám nhưng cũng không hề thông đồng làm bậy, còn suýt nữa bị diệt khẩu, dưới tình huống như thế, dân chúng cũng sẽ không đả đảo hết cả toàn bộ quân đoàn thứ tám.
Thậm chí, bởi vì quân bộ công khai một vài chuyện trải qua của đám người Hạ Duy Thừa trên tinh cầu nguy hiểm kia, Hạ Duy Thừa còn có một đám fans, lại có người cảm thấy liên minh quân bộ vẫn đáng giá tín nhiệm.
Tóm lại, chuyện này trong thời gian ngắn liền thành tin tức lớn nhất Thủ Đô Tinh, vô số người chú ý, cùng lúc đó, những người trong trường trước kia khi dễ Hạ Tử Tu đều đã trợn tròn mắt.
Trong bọn họ có một số người kỳ thật trong nhà rất bình thường, đi xa lánh bôi đen Hạ Tử Tu chỉ là vì lấy lòng Phù Phỉ.
Nhưng hiện tại, cha Phù Phỉ đã xảy ra chuyện, thật ra cha Hạ Tử Tu thì……
Dựa theo tin tức quân bộ công bố, sau khi cha Hạ Tử Tu trải qua trận trắc trở này, cấp bậc tinh thần lực đã lên tới cấp S, còn được thăng lên làm trung tướng.
Hạ Duy Thừa tuổi còn không lớn, có chuyện lần này ở phía trước, về sau tiền đồ chắc chắn một mảnh quang minh, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành thượng tướng…… Bọn họ đắc tội Hạ Tử Tu, cũng không biết có thể lọt vào trả thù hay không.
Đặc biệt là những người đã từng tuyên bố nói mình đã từng ngủ với Hạ Tử Tu, càng là mặt như màu đất.
Hạ Tử Tu thì không giống thế.
Nhìn đến mấy tin tức này, y đều ngốc ra.
Y vẫn luôn rất sợ Phù Phỉ, kết quả cha Phù Phỉ…… cứ như vậy đã xảy ra chuyện?
Còn có, cha y thành trung tướng rồi?
Này hết thảy thật sự phi thường tốt đẹp! Đương nhiên, ảnh hưởng với y hình như cũng không lớn……
Y cảm thấy mình từ khi quen biết Ngôn Cảnh Tắc liền có hơi ngu người, hiện tại y chỉ nghĩ đến mỗi ngày cùng Ngôn Cảnh Tắc ngọt ngọt ngào ngào ở bên nhau mà thôi.
Ăn cơm xong, Hạ Tử Tu liền mang theo Ngôn Cảnh Tắc ra cửa, bắt đầu giới thiệu Thủ Đô Tinh cho Ngôn Cảnh Tắc.
“Bên kia có một cái công viên giải trí, khi còn nhỏ, ba em thường mang em tới đó chơi!”
"Món ở đây đặc biệt ăn ngon!”
“Bên kia là viện bảo tàng, có đoạn thời gian vừa đến cuối tuần là em liền sẽ đi qua đó chơi……”
Hạ Tử Tu hưng phấn mà cấp giới thiệu đủ thứ cho Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nghiêm túc mà nghe, ngẫu nhiên tinh thần lực đảo qua đám người, còn sẽ liếc qua hướng nào đó có người dung mạo thoạt nhìn như người bình thường.
Đường đường là quân đoàn trưởng, thế mà chạy tới xem hắn hẹn hò!
Quân đoàn trưởng bị liếc: “……” Nguyên soái đại nhân không hổ là nguyên soái đại nhân, ông tự nhận là đã ngụy trang vô cùng hoàn mỹ, không nghĩ tới vẫn là bị liếc mắt một cái xuyên qua.
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu cùng nhau đi dạo phố, trong nhà Cossack.
Hạ Thích Thất giúp Cossack chải vuốt tinh thần lực một đoạn thời gian liền sẽ nghỉ ngơi một chút, lúc nàng lại một lần nghỉ ngơi, chú ý tới sắc mặt Phù Phỉ phi thường khó coi.
“Phù Phỉ, làm sao vậy?” Hạ Thích Thất hỏi.
“Thích Thất, cha anh bị miễn chức……” Phù Phỉ nói, nói liền đưa tin tức trên mạng cho Hạ Thích Thất xem.
Những việc này Hạ Thích Thất sớm hay muộn cũng sẽ biết.
Hạ Thích Thất nhìn vài lần, liền không nhìn nữa, nói với Phù Phỉ: “Phù Phỉ, anh yên tâm, hết thảy đều sẽ quá khứ!” Nàng ẩn ẩn cảm thấy có điểm không đúng, nhưng nghĩ đến giả thiết trong sách, liền lại thả lỏng lại.
Ở trong sách, chức vị nguyên soái này là nhiều thế hệ truyền xuống, cùng với tài sản kếch xù…… Cossack có lẽ là muốn rèn luyện một chút mới có thể đi làm quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám, hiện tại quân đoàn thứ tám xảy ra chuyện, ông không muốn làm quân đoàn trưởng nữa cũng bình thường.
Cho dù hiện giờ trên mạng có rất nhiều người mắng Cossack thì thế nào? Đến lúc đó thân phận được vạch trần…… Hạ Thích Thất ngẫm lại cảnh tượng khi đó, liền cảm thấy kích động.
Nàng lập tức trấn an Phù Phỉ.
Phù Phỉ trong lúc nhất thời có chút áy náy, Hạ Thích Thất thật sự đối với gã thật tốt, gã là hẳn là quý trọng, nhưng trong lòng gã thế nhưng còn có Hạ Tử Tu……
Cửa quân bộ.
Salem còn đang làm đăng ký cho khách đến quân bộ.
Mấy ngày hôm trước gặp được nguyên soái…… Không, xe của nguyên soái đại nhân, chuyện này làm cậu càng có tình cảm công việc mãnh liệt, cho dù hôm nay chuyện quân đoàn thứ tám ra tới, có vô số người tới bái phỏng, cậu cũng tinh thần tràn đầy, đối với mỗi người đều lộ ra gương mặt tươi cười.
Trùng hợp chính là, cậu lại thấy được Thủ tướng đến từ tinh cầu xa xôi kia.
“Xin chào!” Salem cười hướng người này chào hỏi, bọn họ phía trước cùng nhau gặp được xe nguyên soái, cậu cảm thấy bọn họ rất có duyên phận.
“Chào cậu.” Thủ tướng kia nói, thanh âm lại là mang theo nghẹn ngào.
Salem đều ngốc ra: “Ngài làm sao vậy?”
“Trên tinh cầu tôi có rất nhiều người trẻ tuổi đi ra ngoài làm công, sau đó rốt cuộc không trở về, tôi chính là vì chuyện này mà tới, tôi……” Thủ tướng này khóc không thành tiếng.
Ông tới quân bộ chính là hy vọng biết rốt cuộc là chuyện như thế nào, hiện tại xem như đã biết.
“Tội phạm nhất định sẽ bị mang ra trước công lý!” Salem nói, giúp ông điền bảng biểu.
“Đúng vậy.” Thủ tướng dùng khăn tay lau nước mắt —— ít nhất về sau sẽ không còn người bị hại, không phải sao?
Cùng người mình yêu ở bên nhau, thời gian luôn trôi đến vô cùng nhanh, Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu dạo dạo, trời liền tối.
Hạ Tử Tu rốt cuộc nói: “Chúng ta…… hình như cần phải trở về rồi.”
“Ừm.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chúng ta trở về thôi!”
Lúc Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu trở về, thời gian đã không còn sớm nhưng trong nhà vẫn là đèn đuốc sáng trưng.
Người Hạ gia vẫn luôn không đi, còn có những người khác tới. Chắp nối, cầu tình cái gì cũng có, lúc này, thế mà là Ellen đang tiếp đãi bọn họ.
Mà khi Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu tay nắm tay tiến vào……
“Vị này chính là Hạ thiếu gia đúng không? Lớn lên thật xuất chúng!”
“Tử Tu, cháu còn nhớ rõ ta không? Khi cháu còn nhỏ ta còn ôm qua cháu đấy.”
“Hạ thiếu gia, con trai tôi và cậu là bạn học đó……”
……
Những người này đối với Hạ Tử Tu nhiệt tình cực kỳ, đối với Ngôn Cảnh Tắc liền chẳng ra gì.
Bọn họ cũng đều biết, vị này chính là chủ quặng mỏ từ tinh cầu xa xôi đến.
Tuy rằng người này rất có tiền, nhưng Thủ Đô Tinh những người quyền thế, trên tay giá trị mấy trăm triệu phi thuyền tư nhân liền có vài con, so sánh ra, Ngôn Cảnh Tắc lại coi như cái gì?
Bất quá Ngôn Cảnh Tắc đã cùng Hạ Tử Tu định khế, bọn họ cũng sẽ không nói năng lỗ mãng với Ngôn Cảnh Tắc, chỉ là hối hận, hối hận trước đó lúc Hạ Tử Tu lâm vào đáy cốc không đi giúp một phen.
Hạ Tử Tu bị những người này dùng ánh mắt lửa nóng nhìn chằm chằm, đều có điểm không biết nên làm thế nào cho phải.
Đừng nói y, ngay cả Hạ Duy Thừa và mẹ Hạ cũng có chút không biết nên như thế nào ứng đối mới tốt, may mà có Ellen ở đây.
Ellen lại tiếp đãi tất cả mọi người ổn thỏa, còn tỏ vẻ qua hai ngày nữa, Hạ gia muốn tổ chức một yến hội, đến lúc đó lại mời mọi người tới…… Sau đó liền như vậy tiễn người đi.
Nhìn Ellen thành thạo xử lí tốt mọi việc, mẹ Hạ bội phục cực kỳ: “Ellen, chú quá lợi hại!”
“Tôi chỉ là làm một ít chuyện tôi nên làm.” Ellen nói.
"Yến hội này……” mẹ Hạ nhìn về phía Ellen, nàng kỳ thật là xuất thân bình dân, cho nên lúc trước mới không được lòng Hạ gia, mà những năm trước đó, Hạ Duy Thừa tuy là trung tướng nhưng xã giao cũng không nhiều lắm, cho nên nàng đối với những việc này không quá lành nghề.
“Phu nhân, nếu ngài yên tâm thì chuyện này có thể hoàn toàn giao cho tôi tới làm.” Ellen nói.
“Vậy phiền toái chú nhé!” mẹ Hạ nói.
“Không phiền toái, đây vốn dĩ chính là chức trách của quản gia.” Ellen nói.
Hạ Duy Thừa: “……” ông thế mà cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ chiến sĩ cấp S làm quản gia cho mình…
Những người đó cuối cùng đi rồi, Ngôn Cảnh Tắc cuối cùng cũng có thể cùng Hạ Tử Tu về phòng sống thế giới hai người.
Tối qua hai người còn chưa quen thuộc, cho nên chỉ giao lưu về tinh thần, không có thân thể…… Khụ khụ, tối này có phải có thể rồi không?
Ngôn Cảnh Tắc không thể tránh né mà nghĩ tới một chút chuyện ấy.
Mặt Hạ Tử Tu đột nhiên đỏ, y có thể cảm giác được Ngôn Cảnh Tắc muốn làm cái gì đó…… Y có điểm muốn chạy, nhưng lại luyến tiếc, chuyện này… chuyện này…
Được rồi, y thật ra cũng rất muốn cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau.
Đã định khế rồi, còn có cái gì đáng sợ nữa?
Lại nói tiếp, tuyệt đại đa số chiến sĩ cùng phụ sư đều là trước yêu nhau giống người thường rồi mới lại định khế, nhưng bọn họ hoàn toàn đảo lại……
Mặc kệ thế nào, tối này Ngôn Cảnh Tắc trải qua cực kì vui sướng.
Thân thể cùng tinh thần song trọng sung sướng, làm hắn hận không thể vẫn luôn cùng Hạ Tử Tu dây dưa bên nhau, vĩnh viễn không xa rời nhau.
Đáng tiếc sau đó trời đã sáng.
Khi ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở bức màn tiến vào phòng, Hạ Tử Tu đẩy Ngôn Cảnh Tắc ra, thu hồi lại toàn bộ tinh thần lực của mình, còn dùng chăn đem mình toàn bộ bao vây lại, chỉ lộ ra một cái đầu: “Anh không thể lại đụng vào em nữa, cũng không thể lại dùng tinh thần lực chạm vào em! Em muốn đi ngủ!”
Mấy ngày trước, y lo lắng cho tương lai mình nên ngủ không yên, tối hôm trước lại cùng Ngôn Cảnh Tắc hàn huyên cả đêm nên hoàn toàn không ngủ, đêm qua càng không cần phải nói!
Y chịu không nổi!
Nhất định phải đem Ngôn Cảnh Tắc ngăn cách, không thể lại để Ngôn Cảnh Tắc câu dẫn y!
Hạ Tử Tu nghĩ như vậy, lại có điểm muốn chạm vào Ngôn Cảnh Tắc, một cây râu tinh thần lực nho nhỏ liền như vậy từ trong biển tinh thần của y vươn ra, câu lấy tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Không cho anh chạm vào ngươi, còn em lại chạm vào anh kìa...
Hết chương 167.
----+++------
Kinh nghiệm rút ra được từ em gái Hạ Thích Thất: đọc tiểu thuyết xong lỡ xuyên thư thì đừng quá tin zô cốt truyện nghe, kẻo bị quật :((