Huệ Tông nhìn hắn, bỗng nhiên hỏi: "Ngươi vì sao đột nhiên đi tìm Yến Vương phi?"
Yến Vương phi?
Yến Vương phi!
Triệu Nghị thoáng sửng sốt.
Hắn chợt phản ứng lại, đây là đáp án của Huệ Tông.
Ông ta tra hắn, là bởi vì mình đi trêu chọc Yến Vương phi!
Một nữ nhân!
Bởi vì một nữ nhân, hắn làm hỏng toàn bộ ẩn nhẫn của mình?
Triệu Nghị không muốn thừa nhận sự thật này.
Cái đáp án này thậm chí còn khó tiếp thu hơn so với việc hắn thất bại trong kế hoạch mình đã trù tính mấy năm nay.
Triệu Nghị trước nay đều chướng mắt nữ nhân.
Ở trong mắt hắn, mặc kệ là gia thế tôn quý, vẫn là một thân phận hạ đẳng, nữ nhân, bất quá cũng chỉ là người tìm niềm vui cho người khác mà thôi.
Cho nên thời điểm hắn đối mặt với A Chiêu, mới có thể lộ ra trăm ngàn chỗ hở như vậy.
Nữ nhân Tần Chiêu kia, có can đảm đánh mình một trận cũng thôi đi, thế nhưng còn dám đem chuyện này nói ra?
Nàng ta chẳng lẽ không sợ thanh danh của mình bị hủy sao?
Còn có, đường đường là đế vương, vậy mà lại bởi vì một nữ nhân, liền phí nhiều sức lực như vậy đi điều tra mình?
Triệu Nghị ngồi quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ thực sự quá hoang đường!
Không nghĩ tới, từ đầu đến cuối, hoang đường nhất, tất cả chỉ có hắn ta mà thôi.
Nếu bị A Chiêu biết được cái suy nghĩ này của hắn, có khi còn phải hối hận ngày đó một chân kia thật sự là quá nhẹ.
Triệu Nghị bị mang xuống.
Hôm sau.
Thời điểm Huệ Tông thượng triều, lấy tư thái sấm rền gió cuốn, liên tiếp chỉ ra danh sách mấy chục đại thần, toàn bộ bị cách chức mang đi điều tra.
Khiến người người khiếp sợ nhất, là cách xử tội đối với Phúc Vương và Nghĩa Vương.
Nghĩa Vương kết bè kết cánh, mưu đồ gây rối, phế làm thứ dân, sung quân hoàng lăng, vĩnh viễn không được vào Yến Đô.
Phúc Vương, đất phong Tây Nam năm thành, hào là Tây Nam Vương, trấn thủ Tây Nam, ngay trong ngày khởi hành.
Triều dã một mảnh ồn ào.
Nghĩa Vương đã làm cái gì, rất nhiều người đều không rõ, nói tóm lại cái ý chỉ này một chút, hắn đời này xem như đi tong.
Vốn dĩ chỉ là một Vương gia không có cảm giác tồn tại, nghi hoặc trong lòng mọi người dâng lên một trận cũng liền thôi.
Điều khiến mọi người thực sự ngạc nhiên chính là Phúc Vương.
Đạo ý chỉ này, bề ngoài nhìn có vẻ tươi sáng, trên thực tế, là triệt để chặt đứt suy nghĩ của Phúc Vương.
Tây Nam là chỗ nào?
Cằn cỗi, hoang vu, dân phong tại vùng này bưu hãn, rất khó quản lý.
Hoàng tử có hơi chút thánh sủng cũng không bị phong đến địa phương như vậy, huống chi là trưởng tử bệ hạ, còn có một mẫu thân là Quý phi quản lý hậu cung?
Nhưng mà không đợi bọn họ phản ánh lại, Huệ Tông lại lần nữa tung ra đại ý chỉ thứ ba.
Một đạo ý chỉ cuối cùng này mới chân chính làm rung chuyển ngàn tầng lớp!
Lập Tam hoàng tử, nguyên Yến Vương Triệu Dận, làm Thái Tử.
Yến Vương?
Nếu là trước đây, đạo ý chỉ này sẽ không khiến người khác kinh ngạc như vậy.
Nhưng sau khi Yến Vương trải qua chuyện vu cổ kia, lại bị phế truất biếm lãnh cung, mọi người đều cho rằng Yến Vương xong rồi.
Đột nhiên tới một đạo ý chỉ như vậy.
Mọi người khiếp sợ rất nhiều, chỉ có thể ở trong lòng cảm khái, Yến Vương quả thật là thánh quyến nồng hậu.
Hoàn cảnh tuyệt vọng như vậy cũng có thể xoay người được.
Phúc Vương bị đá ra khỏi Yến Đô, Nghĩa Vương bị phế.
Thái Tử không thể nghi ngờ, trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Một đại thần tâm tư nhanh nhạy, trong lòng đã lặng lẽ tìm xem trong nhà có nữ nhi nào có độ tuổi vừa vặn, Thái Tử Phi làm không được, thì làm Trắc Phi cũng tốt.
Còn có một ít người, ánh mắt lặng lẽ nhìn về phía Bắc Định Vương đang đứng ở đầu quần thần.
Lúc trước Yến Vương bị phế, tin tức Yến Vương phi muốn hòa ly với Yến Vương, bọn họ chưa quên đâu.
Cũng không biết Bắc Định Vương giờ phút này trong lòng có hối hận hay không?
~~~~~
Vân: Úi giời, hòa ly được ông lại chả sướng quá!:)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT