Không biết chuyện gì xảy ra, Đông Phương Hạ cũng cảm thấy bất an, chỉ có điều hiện tại anh vẫn chưa biết nguồn gốc của nỗi bất an đó. Cao thủ ở đại học Yên Kinh vừa rồi là ai? Có phải người được cử tới trước khi biết tin từ đám Trình Thành không?  

      Trông thì có vẻ như mọi chuyện rất phức tạp, nhưng thực ra trong đó có một điểm mấu chốt, chỉ có điều trước mắt vẫn chưa biết điểm mấu chốt ấy nằm ở đâu, có phải là nhà họ Tư Mã hay không.  

      Mặt ngoài thì gió êm sóng lặng, bên dưới lại cuồn cuộn sóng ngầm, chắc hẳn cơn giông bão này sẽ không tới quá muộn.  

      “Nếu bây giờ mà ở nhà họ Bek thì tôi chẳng cần lo lắng gì cả, bởi vì ở đó có rất nhiều cao thủ. Nhưng hiện tại tôi đang ở Yên Kinh, mặc dù có rất nhiều người sợ tôi, nhưng đó là bởi vì tôi là người của nhà họ Đông Phương. Diệc Phi, có thể nói là bây giờ tôi phải bắt đầu lại từ đầu, với thực lực của Lang Quân hiện tại, đối đầu với tổ chức Phong Ba thực sự là lấy trứng chọi đá. Tổ chức ấy có hàng ngàn người, toàn là những kẻ điên, không thể liều được. Điều quan trọng nhất là chúng ta vẫn chưa tìm ra điểm yếu của đối phương, bao gồm cả điểm yếu của nhà họ Tư Mã. Tục ngữ nói, đánh rắn phải đánh bảy tấc, một phát ăn ngay, tuyệt đối không để kẻ địch có cơ hội. Nếu không, chắc không cần tôi nói thì mọi người cũng hiểu thứ chờ đợi chúng ta sẽ là gì”.  

      Giờ khắc này, trên người Đông Phương Hạ ngập tràn khí thế vương giả, ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng tột độ, khiến người ta không dám nhìn thẳng vào.  

      Nam Cung Diệc Phi chưa từng gặp Đông Phương Hạ như thế, cô có thể cảm nhận được áp lực của người mình thương, nhưng không ngờ Đông Phương Hạ lại biến áp lực thành động lực, chỉ có thử thách mới có thể rèn luyện bản thân, hơn nữa, Đông Phương Hạ muốn lợi dụng những thử thách ấy để mình mạnh lên. Chỉ có như thế, gặp phải người phụ nữ kia một lần nữa, anh mới có thêm phần thắng.  

      Đặt chiếc ly trong tay xuống, Nam Cung Diệc Phi dịu dàng đặt bàn tay của mình nên mu bàn tay trắng nõn của Đông Phương Hạ, trịnh trọng nói: “Hay là thế này đi, anh chuyên tâm đối phó với nhà họ Tư Mã, tôi sẽ giúp anh quản lý tập đoàn Thiên Lang, dù sao tôi đến đại học Yên Kinh cũng chỉ để trải nghiệm thôi”, nhìn thấy ánh mắt của Đông Phương Hạ, Diệc Phi mỉm cười, bổ sung thêm: “Anh đừng coi nhẹ tôi, tôi là sinh viên xuất sắc của Harvard đấy!”  

      “Diệc Phi, tôi làm được thật mà! Mọi người thích làm gì thì cứ làm điều đó, chỉ cần mọi người vui là tôi cũng vui!”  

      “Được, cứ quyết định thế đi! Mấy ngày tới tôi sẽ từ chức ở trường học, tới làm việc cho anh, hoặc là chạy xô hai bên cũng được”.  

      “Chuyện này…”, Đông Phương Hạ vẫn không muốn vợ chưa cưới phải vất vả vì mình.  

      Nam Cung Diệc Phi thật lòng muốn san sẻ với Đông Phương Hạ, hiện tại có cơ hội tốt như thế, làm sao cô lại bỏ qua cho được, bèn nói: “Sao thế? Sợ tôi thêm phiền cho anh à? Hay là không tin tưởng tôi?”  

      “Sao lại thế được, tôi tin cô tuyệt đối!”  

      “Thế là được rồi, thôi đừng lằng nhằng nữa, nếu đau lòng thay cho tôi thì lo mà làm tốt chuyện của anh, giữ mạng trở về đây. Tôi không có yêu cầu gì cả, đừng để giống như sáu năm trước, dì không chịu nổi cú sốc như thế nữa đâu”.  

      “Được rồi!”  

      …  

      Đông Phương Hạ đưa Nam Cung Diệc Phi tới cửa nhà mình, thấy cô an toàn vào trong mới vào nhà xe, đi tới quán bar Gone with the Wind.  

      Sau khi bóng người ở nhà xe biến mất, Nam Cung Diệc Phi bỗng đi ra, đứng trước cổng nhìn về phía mà Đông Phương Hạ vừa đi. Bất chợt, đôi mắt của Diệc Phi phủ một lớp sương mỏng, tầm nhìn đằng trước cũng nhòe đi.  

      Đông Phương Hạ bận rộn như thế, muốn lo cả chuyện của mảng sáng và mảng tối, hôm nay lại buông bỏ mọi chuyện để ở bên cô, không để cô cảm thấy anh quá bận rộn nên không quan tâm tới cô. Đông Phương Hạ thật ngốc, anh có tâm là đủ rồi, sao lại khiến người ta cảm động như thế, không hổ là người giỏi tán gái.  

      Vốn dĩ Nam Cung Diệc Phi đang muốn khóc, nhưng nghĩ một hồi thì lại bật cười. Lúc ở bên Đông Phương Hạ, cô thật sự rất vui vẻ. Mặc dù anh luôn tỏ ra cợt nhả, hay chọc ghẹo cô, nhìn bộ ngực của cô đắm đuối, nhưng chuyện công sự thì không lơ là chút nào, như biến thành một người khác. Một Đông Phương Hạ như thế mới là người mà cô muốn nhìn thấy.  

      Hiện tại, Gone with the Wind là trụ sở chính của Lang Quân. Trong khoảng thời gian này, Hồ Ngạn Hạo đã tìm người tu sửa lại. Theo lời Đông Phương Hạ, cho dù chỉ là trụ sở tạm thời thì cũng phải làm cho ra dáng, Lang Quân không thiếu số tiền đó.  

      Ngay từ hôm qua, đám Hoàng Vỹ Kỳ và A Phi đã tới đây rồi, các thành viên của Lang Quân cũng được Hồ Ngạn Hạo sắp xếp đâu ra đấy, và hôm nay chính là buổi họp lần thứ nhất của Lang Quân.  

      

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play