Cô nhân viên phục vụ ngạc nhiên, nhưng dù sao Đông Phương Hạ cũng là khách! Huống hồ vừa nãy lúc ở đại sảnh cô ta đã nhìn thấy Đông Phương Hạ lái chiếc siêu, một trong những chiếc xe đắt nhất thế giới đến, nên đâu dám đắc tội! Hơn nữa khách hàng là thượng đế.
“Tùy cô, đừng giống cô ta là được!”, Đông Phương Hạ nhìn Tần Thư Tiệp một cái, anh đang tức giận cô.
Cô nhân viên phục vụ thông minh nghe xong liền nghe ra ẩn ý trong lời nói, nhưng vẫn mỉm cười đáp lại rồi rời đi.
“Đông Phương Hạ, anh đến muộn?”, Tần Thư Tiệp không vui nói.
“Tôi biết, xin lỗi nhé! Tôi… cố ý đấy”, nụ cười của Đông Phương Hạ càng rạng rỡ.
“Anh… hôm nay tôi hẹn anh đến là có chuyện nói với anh!”, Tần Thư Tiệp kiềm chế “núi lửa” sắp phun trào.
Đông Phương Hạ ngoáy tai: “Nói đi, tôi đang nghe đây”.
Tần Thư Tiệp rất ngứa mắt với dáng vẻ bất cần này của Đông Phương Hạ, chỉ muốn mau chóng nói xong chuyện chính, sau đó bỏ đi! Thế nên cô nói: “Chắc anh hiểu ý tôi hẹn anh hôm nay?”
“Tôi không hiểu, tối qua không phải cô nói đồ nhà quê, rác rưởi như tôi không có tư cách sao!”
“Vậy thì tôi nói cho anh! Hai chúng ta không hợp, tôi đã có người yêu rồi! Tôi muốn hủy bỏ hôn ước với anh, chỉ đơn giản như vậy!”
Đông Phương Hạ nghe xong, giả bộ dáng vẻ như đã hiểu ra! Lúc này, cô nhân viên phục vụ đưa đồ uống của Đông Phương Hạ vào, sau khi cô ta lui ra ngoài, Đông Phương Hạ mới nói: “Tôi còn tưởng cô Tần hẹn tôi ra là chuyện gì cơ! Thì ra là chuyện này, yên tâm… tôi….”
“Anh đồng ý?”
Tần Thư Tiệp nhìn nụ cười của Đông Phương Hạ, không đợi Đông Phương Hạ nói xong, kích động hỏi.
Đông Phương Hạ gác hai tay lên sau đầu, cười ha ha nói: “Cô quỳ xuống cầu xin tôi… tôi cũng không đồng ý!”
“Đông Phương Hạ, anh đừng quá đáng!”
Tần Thư Tiệp “soạt” một tiếng đứng lên, tức giận nhìn Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ thấy vậy, thu lại nụ cười chói mắt, chống người ngồi lên, cười lạnh lùng nói: “Tôi quá đáng? Mẹ kiếp, cô cũng không phải loại tốt đẹp gì! Tần Thư Tiệp, cô nghe kỹ cho tôi, tôi không những không đồng ý hủy bỏ hôn ước, ngược lại còn tuyên bố với bên ngoài lần nữa cô là người phụ nữ của tôi, ai dám làm bừa! Không nói đến Đông Phương Hạ tôi gây rắc rối cho anh ta, vì thể diện của nhà họ Tần, ông nội cô cũng sẽ ra tay trước mặt tôi! Cô tự suy nghĩ cân nhắc đi. Hừ, cô yên tâm, tôi sẽ không động vào cô, tôi muốn thanh xuân của cô héo mòn, đợi cô trở thành đàn bà luống tuổi hết thời, tôi sẽ đá cô đi”.
Chiêu này của Đông Phương Hạ quá độc! Đối với một người phụ nữ, đúng là đòn đả kích chí mạng.
Tối qua từ chỗ ông nội, Tần Thư Tiệp đã biết Đông Phương Hạ chạy đi lăn lộn xã hội đen, bá chủ thế giới ngầm phía Bắc hiện tại! Nhưng vẫn không ngờ lòng dạ của một cậu ấm lại độc như vậy. Nếu thực sự giống như Đông Phương Hạ nói, vậy thì cả đời này của mình hết rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT