*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hội trường gần ngàn mét vuông, chứa hơn năm trăm anh em Lang Quân, núi người biển người, vô cùng náo nhiệt!  

Sơn hào hải vị, rượu xịn thuốc ngon được đưa lên! Các anh em đều là người hào sảng, thẳng tính, Đông Phương Hạ cũng để kệ bọn họ, những ngày nay, các anh em đã rất căng thẳng thần kinh, tối nay cần được xả hơi thả lỏng!  

Nhưng Đông Phương Hạ để kệ bọn họ, không có nghĩa là các anh em không quan tâm đến anh! Đúng lúc Đông Phương Hạ và Nam Cung Diệc Phi cùng Thư Lăng Vy thưởng thức rượu ngon trò chuyện tâm tình ở một bên, Trình Thành và A Phi dẫn một nhóm anh em đi đến.  

“Cậu chủ, tôi nhớ cậu từng nói trên bàn rượu không có tôn ti trật tự, bất kể là làm cậu chủ hay là làm thuộc hạ, đều bình đẳng như nhau!”  

Trình Thành đứng trước mặt Đông Phương Hạ, mỉm cười thoải mái hỏi Đông Phương Hạ! Đông Phương Hạ nhìn nụ cười của Trình Thành, liền biết tên nhóc này không có lòng tốt, lại nhìn thấy ánh mắt A Phi không ngừng liếc nhìn cô nhân viên phục vụ, thế là anh đứng lên nói: “Tôi từng nói như vậy, làm sao, muốn thách đấu à?”  

“Ha ha ha… các anh em, các anh em đã nghe rõ chưa! Huyết Lang muốn thách đấu”, Trình Thành hưng phấn sắp nhảy cả lên.  

“Nghe thấy rồi, Huyết Lang muốn thách đấu với anh em chúng ta!”  

A Phi đưa theo mười mấy anh em vội vàng cầm chai rượu mạnh đã chuẩn bị từ trước đặt lên bàn ăn của mấy người Đông Phương Hạ, cười nói: “Huyết Lang, thách đấu cái này! Một mình anh đấu với cả đám anh em chúng tôi”.  

Đông Phương Hạ nhìn mười mấy thùng rượu xái có độ cồn cao trước mắt, lại nghe thấy lời của các anh em, Đông Phương Hạ kích động muốn thổ huyết! Đặc biệt là mười mấy đôi mắt nhìn chằm chằm mình, Đông Phương Hạ liền biết hôm nay không uống không được!  

“Nếu các anh em đã muốn chơi, tôi cũng không làm mất hứng của mọi người! Thế này nhé, chúng ta chơi một trò chơi?”  

“Trò chơi gì?”  

Đông Phương Hạ cười âm hiểm, sờ mũi mình theo thói quen, nói: “Các anh em liên thủ đối phó tôi trong vòng ba phút! Hết thời gian, những người ngã xuống phải uống hai chai, những người còn đứng được uống một chai! Trong lúc giao đấu, bất kể các anh đánh đơn hay đánh theo nhóm, chỉ cần có thể khiến tôi lùi lại, tôi uống gấp đôi các anh! Thế nào?”  

“Không phải chứ! Thân thủ của anh tốt như vậy, đây còn là chủ ý của anh, anh sẽ không rút lui chứ!”  

“Ai nói tôi muốn rút lui! Anh đợi đấy, tôi nghĩ cách cho cậu chủ gục tại đây”, Trình Thành nói xong bắt đầu trầm tư.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play