Đã là Phi Lang của Lang Quân, Trương Vũ Trạch nên bày tỏ suy nghĩ của mình! Thế là, nói với Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, đường chủ của các đường một khi rời khỏi Yên Kinh, tôi sợ trời cao hoàng đế ở xa! Có người sẽ không nghe theo lệnh của tổng bộ!”
“Điều này anh không cần lo lắng, một khi xảy ra việc như vậy! Dạ Ảnh, các anh em của Hình Đường các cô có thể động thủ. Bất kể là ai, dám không làm theo lệnh của tổng bộ, trên trận tuyến gây ra sai sót! Giết không tha”.
Một câu “giết không tha” của Đông Phương Hạ, bao gồm tất cả mọi người! Cho dù là anh em tốt, Đông Phương Hạ cũng sẽ giết, quy mô của Lang Quân lớn, không có ràng buộc, thì không thể hoạt động được!
Các tướng lĩnh trong Lang Quân đại đa số là thân tín của Đông Phương Hạ! Không có ai dám làm trái lời của Đông Phương Hạ! Lúc này, Tây Môn Kiếm đứng lên, khí thế mạnh mẽ nhìn đến mọi người. Nói:
“Mọi người nghe đây, bất kể là đường nào, mọi người rời khỏi Yên Kinh! Trong lòng nghĩ rằng Huyết Lang bận rộn công việc, không có nhiều thời gian quản lý mọi người, nếu mọi người có suy nghĩ như vậy, thì đã nhầm rồi! Sau khi phạm lỗi, cũng đừng trách các anh em Thiên Lang Đường tôi không nể tình!”
Thực lực của Thiên Lang Đường như nào, anh em của các đường đều biết rõ! So sánh với các anh em của Thiên Lang Đường, trong bốn chiến đường lớn, không có đường nào có thực lực như vậy! Mà khi Trình Thành, Dạ Ảnh, Dạ Phong tức giận cũng sẽ phóng ra sát khí, sắc mặt của các anh em đều tái nhợt.
“Huyết Lang, không có anh cũng không có anh em chúng tôi ngày hôm nay, anh yên tâm đi!”, ở đây địa vị của A Phi không bằng Tây Môn Kiếm bọn họ, nhưng nếu bảo anh ta phản bội Đông Phương Hạ, anh ta không thể làm được.
Đông Phương Hạ gật đầu với A Phi, dùng ánh mắt nói với A Phi “tôi tin các anh”. Sau đó mới nói: “Mọi người còn có vấn đề gì nữa không?”
“Huyết Lang, Thanh Long Đường của tôi vẫn còn thiếu một phó đường chủ!”, Hồ Ngạn Hạo nói.
Lục Phong từ lâu đã muốn bảo Đông Phương Hạ cho mình một trợ thủ, nhưng Đông Phương Hạ bận rộn suốt thời gian qua, Lục Phong liền không mở lời nữa! Lúc này nghe thấy câu đó, nếu không phải nghĩ đến đây là phòng họp, nói không chừng anh ta đã chạy tới ôm lấy bả vai của Đông Phương Hạ!
“Được rồi, bây giờ sẽ luận công ban thưởng! Phàm là người có công, mặc dù chưa đến cuối năm, nhưng vẫn sẽ thưởng cho mọi người một chút!”
Nghe thấy vậy, Lục Phong vội vàng đưa những tấm séc đã chuẩn bị từ trước cho Đông Phương Hạ, sau khi Đông Phương Hạ điền xong, đưa cho Bạch Vỹ đầu tiên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT