“Vậy sao! Mẹ em cũng thích một mình suy nghĩ lúc không có ai à!”, Đông Phương Hạ véo yêu đôi má trắng nõn của Tiểu Đồng Đồng, bật cười! Đối với mẹ của Tiểu Đồng Đồng, trực giác nói với Đông Phương Hạ người phụ nữ đó không đơn giản.
“Vâng, anh trai! Em mời anh ăn kẹo hồ lô, anh đừng suy nghĩ, vứt Đồng Đồng sang một bên! Có được không”.
Đông Phương Hạ nhìn ánh mắt kỳ vọng của Tiểu Đồng Đồng, anh hơi ngẩn người! Cô bé này, sao lại ăn nói hiểu chuyện như vậy, không giống những đứa trẻ trạc tuổi khác. Vậy nên anh cười nói: “Được, Đồng Đồng mời anh ăn kẹo hồ lồ, anh cũng mời em ăn đồ ngon, được không!”
“Được…”
Đông Phương Hạ bế Tiểu Đồng Đồng quay người đi vào đại sảnh, khi nhìn thấy Dương Quang Chiếu bận rộn ở một bên, lập tức vẫy tay gọi: “Tiểu Dương! Lại đây”.
“Huyết Lang, cậu gọi tôi?”
Đây là tổng bộ của Lang Quân, tuy Dương Quang Chiếu nhìn thấy Tiểu Đồng Đồng, nhưng lại không dám ăn nói bừa bãi, thậm chí còn chơi đùa với Tiểu Đồng Đồng, rất nhiều đôi mắt của các anh em đều nhìn chằm chằm, Dương Quang Chiếu dám to gan vô lễ, cho dù Đông Phương Hạ không nói gì, anh em phía dưới cũng sẽ cho anh ta một trận.
“Chú Dương…”, Tiểu Đồng Đồng ngoan ngoãn gọi một tiếng.
“Tiểu Dương, đi nói với chị chủ đối diện một tiếng, nói là Tiểu Đồng Đồng chạy đến chỗ tôi, bảo chị ấy đừng lo lắng!”
“Vâng, thuộc hạ đi ngay”.
Dương Quang Chiếu quay người vội vàng đi sang quán cơm đối diện! Đông Phương Hạ bế Tiểu Đồng Đồng lên đại sảnh tầng hai. Tiểu Đồng Đồng nhìn thấy ở đây có nhiều người lực lưỡng mặc áo đen, cô bé ôm chặt Đông Phương Hạ, hơi sợ hãi!
“Anh ơi, anh không phải là sói, tại sao chú Dương phải gọi anh là Huyết Lang?”
Ngoài miệng Trình Thành đáp lời, nhưng trong lòng âm thầm dò xét khuôn mặt của Đông Phương Hạ và Tiểu Đồng Đồng, anh ta muốn xem xem cô bé trước mặt này có giống với cậu chủ không, có phải là con gái của cậu chủ không!
Cũng may, Trình Thành chỉ nghĩ trong lòng, nếu thực sự nói ra miệng, Đông Phương Hạ sẽ không hề do dự mà đá anh ta từ đây xuống tầng dưới.
Anh ta tìm được anh em hậu cần, lấy một ít điểm tâm cao cấp, lúc bê lên tầng hai, Trình Thành vừa hay nhìn thấy cậu chủ nhà mình chơi trò chơi với Tiểu Đồng Đồng, bất kể Tiểu Đồng Đồng yêu cầu gì, cậu chủ đều đồng ý, hai con mắt của Trình Thành đảo một vòng, đặt điểm tâm lên bàn trà, lại gần bên tai Đông Phương Hạ, hỏi nhỏ:
“Cậu chủ, Tiểu Đồng Đồng này chắc không phải là tiểu công chúa của chúng tôi chứ?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT