“Thực ra, sự việc không phức tạp như vậy, đáp án chỉ trong một suy nghĩ của tôi thôi!”  

Đúng thế, sống chết của Trụy Huyết chỉ trong một suy nghĩ của Đông Phương Hạ! Đông Phương Hạ bảo cô ta chết vào canh ba, cô sẽ không sống được đến canh năm, vì bây giờ Trụy Huyết chính là miếng thịt nằm trên thớt của Đông Phương Hạ.  

“Vậy… cậu chủ, bây giờ Trụy Huyết ở bên ngoài cửa! Cậu… có muốn gặp cô ta không?”  

Dạ Ảnh và Dạ Phong hiểu mình, tự ý quyết định để Trụy Huyết rời khỏi căn phòng u tối ẩm ướt đó, Đông Phương Hạ không thấy kỳ lạ! Nghe thấy bây giờ Trụy Huyết ở bên ngoài cửa, sau khi Đông Phương Hạ trầm ngâm, nhàn nhạt nói: “Cho cô ta vào!”  

Dạ Ảnh gật đầu, quay người đi ra gọi Trụy Huyết! Lát sau, một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt của Đông Phương Hạ! Trụy Huyết mang theo tâm trạng thấp thỏm bất an đứng trước mặt Đông Phương Hạ, Trụy Huyết sau khi tắm rửa, hoàn toàn là một mỹ nhân vô cùng có sức hấp dẫn.  

Vừa nãy, Trụy Huyết suy nghĩ rất nhiều! Cậu ấm đưa em trai rời khỏi đây chắc chắn là Huyết Lang! Nói như vậy, em trai không những là một thành viên của Lang Quân, mà còn là anh em tốt của Huyết Lang, còn nữa, vừa nãy Huyết Lang nhắc đến em dâu, nếu mình đoán không nhầm, tối đó mình còn bắt cóc một cô gái khác, chính là người mà em trai mình yêu nhất, cũng là em dâu của mình!  

Trụy Huyết nghĩ đến những điều này, trong lòng cô ta vô cùng hối hận, còn chưa gặp được người thân duy nhất đã làm ra việc có lỗi với em trai, ngộ nhỡ em trai không tha thứ cho mình, không nhận mình, vậy mình sống còn có ý nghĩa gì! Nhiều năm như vậy, sở dĩ mình có nghị lực sống, chính là vì hy vọng có ngày gặp lại em trai, không ngờ…  

“Huyết Lang, tôi biết mình đã làm ra việc không thể tha thứ, không cầu xin anh cho tôi một con đường sống! Chỉ cần anh cho tôi gặp Nhiên Nhiên, tôi sẽ nói hết tất cả những gì mình biết cho anh, lúc đó, tôi sẽ lấy cái chết để đền tội! Tôi đã bắt cóc em dâu tôi, tôi không còn mặt mũi nào để đối diện với cô ấy! Huyết Lang, xin anh nể tình Nhiên Nhiên, đồng ý với tôi được không!!”  

Trụy Huyết nói xong, khom lưng thật sâu với Đông Phương Hạ!  

“An Nhiên rất khỏe! Tôi đã phái người đưa cậu ta đến Châu Úc rồi, đáng tiếc chỗ tôi không có ảnh của cậu ta! Cô nghe giọng nói trước đi.”  

Đông Phương Hạ nói xong, lấy di động ra, nhìn Trụy Huyết một cái, ấn số điện thoại quen thuộc! Điện thoại nhanh chóng được kết nối!  

“A lô, xin chào! Xin hỏi ai đấy?”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play