Đông Phương Hạ nhìn chằm chằm vào Vương Thiến Thiến, nếu để anh phát hiện ra Vương Thiến Thiến đang nói dối, Đông Phương Hạ sẽ không chút do dự giết chết Vương Thiến Thiến, việc man rợ không còn chút tính người như vậy, Đông Phương Hạ sẽ không khoan nhượng!  

Sau khi suy nghĩ một lát, Đông Phương Hạ nói với Bạch Vỹ và Trương Vũ Trạch: “Bạch Vỹ nói với Trình Thành, đem bố con Tư Mã Lâm giao cho Hác Hiên, còn Trụy Huyết anh bí mật đưa đi, đừng để người khác nhìn thấy! Vũ Trạch, truyền lệnh của tôi, bảo toàn bộ các anh em rút lui! Việc ở đây chúng ta không cần phải nhúng tay vào nữa”.  

“Vâng. Huyết Lang!”  

Bạch Vỹ và Trương Vũ Trạch đáp lại một tiếng, ngay lập tức rời đi, đem mệnh lệnh của Đông Phương Hạ truyền đi!  

“Cô Vương, tất cả những việc cô làm tôi đều sẽ ghi nhớ trong lòng! Cùng Bạch Vỹ bọn họ rời đi đi, đừng để người của chú hai tôi nhìn thấy cô”.  

Việc lần trước Đông Phương Hạ bị thương nặng cấp cứu, Đông Phương Hùng căm thù đám người Tào Bang đến tận xương tủy, nếu Vương Thiến Thiến bị ông ấy nhìn thấy, cho dù thân thủ của Vương Thiến Thiến có mạnh như nào, cũng không thể đấu lại được với những binh lính tinh nhuệ dưới quyền Đông Phương Hùng!  

“Cảm ơn Huyết Lang quan tâm, Thiến Thiến xin đi trước!”  

Vương Thiến Thiến đương nhiên có thể hiểu được ý của Đông Phương Hạ, nhìn đến Nam Cung Diệc Phi đang im lặng, xoay người biến mất trong màn đêm.  

Đêm nay, các anh em Lang Quân đã tiêu diệt được Tào Bang bang phái đã từng hô mưa gọi gió ở phía Bắc nước Z. Sau đó phá hủy căn cứ này của nhà họ Tư Mã! Mặc dù hy sinh mất mười anh em tử sĩ, nhưng cũng xem như chiến thắng trọn vẹn!  

Với chiến tích này, Đông Phương Hạ hẳn là rất vui mừng! Bởi vì mối thù của người anh em Mễ Ngạn đã được báo, cuộc sống lang bạc kỳ hồ trong sáu năm này của mình cũng đã được hả giận.  

Đối với nhà họ Tư Mã, chưa nói đến những chứng cứ khác Đông Phương Hạ nắm trong tay, chỉ riêng những thi thể trong nhà kho, cũng đủ khiến nhà họ Tư Mã diệt vong!  

Thù đã báo! Tức giận đã được xả! Nhưng việc vẫn còn chưa kết thúc, chỉ có thể nói, việc của Yên kinh sắp kết thúc!  

“Anh gọi điện cho Lăng Vy, bảo cô ấy đợi chúng ta ở cổng lớn rồi mình cùng về nhà”, Đông Phương Hạ nói xong, hôn lên trán Diệc Phi một cái.  

“Vâng”.  

Đông Phương Hạ lấy điện thoại ra, gọi điện cho Thư Lăng Vy, sau đó kéo Diệc Phi đi về phía cổng lớn.  

Sau khi Đông Phương Hạ hạ lệnh rút lui, đám Trình Thành lập tức chấp hành! Các anh em lần lượt rời khỏi căn cứ một cách có trật tự, trở về khu đô thị. Thư Lăng Vy không nhìn thấy Đông Phương Hạ nên không muốn ra về trước, sau khi nhận được điện thoại của Đông Phương Hạ, cô mới yên tâm! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play