*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đông Phương Hạ chỉ vào tấm bản đồ của căn cứ, trầm tư một lát, nói tiếp: “Sau khi bên phía Trình Thành phát động tấn công, Vũ Trạch và Vương Á Hổ cũng hành động! Lúc này, cửa sau của căn cứ cũng chính là hướng Bắc, chắc chắn sẽ trống không! Bạch Vỹ, anh dẫn theo anh em tử sĩ xuất phát ngay bây giờ, vòng về phía cửa sau, đợi sau khi bên phía Trình Thành và Vũ Trạch giao đấu, anh đưa các anh em tử sĩ xông ra giết từ phía sau, cắt đứt đường lui của đám người trong căn cứ!”  

“Vâng, Huyết Lang!”, Bạch Vỹ cung kính nhận lệnh đi ngay.  

“Lăng Vy, cục trưởng Phương, phía Đông giao cho hai người và chiến sĩ cảnh sát vũ trang! Lăng Vy, sau khi cô vào được căn cứ, tất cả nghe theo sự sắp xếp của cục trưởng Phương, có thể giết người, nhưng không được hành động theo cảm hứng!”  

Đông Phương Hạ thực sư lo lắng tính khí xấu của Thư Lăng Vy, dù sao nhà họ Tư Mã đã từng hãm hại Thư Lăng Vy! Mối thù này, Đông Phương Hạ không quên, nhưng trong căn cứ có những thứ không được tiêu hủy, Đông Phương Hạ cũng lo lắng sau khi căn cứ hoàn toàn bị khống chế, Thư Lăng Vy sẽ thiêu đốt toàn bộ trong lúc tức giận! Lúc đó sự việc sẽ rắc rối.  

“Lăng Vỹ, nhớ kỹ lời của Đông Phương Hạ, không được giở tính xấu, nghe theo sự sắp xếp của cục trưởng Phương!”, Diệc Phi dặn dò Thư Lăng Vy, cô còn lo lắng nhiều hơn Đông Phương Hạ!  

“Được được được… tôi nghe theo lệnh của cục trưởng Phương còn không được sao! Nhìn dáng vẻ lo lắng của vợ chồng hai người kìa, người không biết còn tưởng Thư Lăng Vy tôi là người ngoài đấy”.  

Nếu là bình thường, cục trưởng Phương đâu có gan ra lệnh cho cô chủ lớn như Thư Lăng Vy, huống hồ cô ấy còn là cảnh sát hình sự quốc tế! Nhưng bây giờ, cậu Đông Phương đã hạ lệnh, cô Nam Cung cũng dặn dò, cô Thư cũng không phản đối, nên ông ta đáp một tiếng.  

Đông Phương Hạ xem thời gian: “Bây giờ là mười hai rưỡi đêm, mọi người mau chóng phân chia vũ khí xong, ai vào vị trí người nấy, đúng một giờ phía Trình Thành sẽ hành động”.  

“Vâng”.  

Mọi người cung kính khom lưng, sau đó dưới sự chỉ đạo của cục trưởng Phương, các nhân vật dẫn quân đi đến bên khác của rừng cây, cạy mở toàn bộ mấy hòm lớn đó, các anh em phân chia vũ khí của Hác Hiên bí mật vận chuyển đến!  

Khi đám Trương Vũ Trạch nhìn thấy những vũ khí này đều phải hít khí lạnh! Lòng nghĩ Huyết Lang đúng là Huyết Lang, ra tay đúng là khác! Không nói đến những thứ như AK47, súng trường, súng bắn tỉa, chỉ riêng pháo phản lực tầm xa đã có mấy cái, còn có trên ngàn viên đạn, hai hòm lớn lựu đạn, súng máy đã khiến bọn họ kinh hãi rồi.  

Nhưng đây đều là suy nghĩ của đám người Trương Vũ Trạch, so với Trình Thành và các cao thủ bảo vệ khuôn viên nhà họ Bek, những thứ này không có gì đáng kinh ngạc! Trước đây bọn họ còn dùng đến máy bay ném bom và đạn tự hành cơ.  

“Vãi, cậu chủ cũng thật keo kiệt quá rồi đấy! Sớm biết ở đây chỉ có mấy thứ đồ chơi này, tôi đã mang mấy viên đạn tự hành đến, tránh rắc rối!”  

Trước đó, sau khi Tiểu Lâm bí mật đột nhập vào căn cứ, chính vì chạm vào bức tường mới khiến thiết bị cảnh cáo vang lên! Vương Thiến Thiến về đến căn cứ, tắt hết thiết bị nổ bãi mìn và thiết bị giám sát ở đó, nhưng ít nhiều Đông Phương Hạ vẫn lo lắng, vì Đông Phương Hạ vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Vương Thiến Thiến.   

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play