“Bạch Vỹ, có lúc lòng hiếu kỳ sẽ hại chết con người! Nhưng anh đã muốn biết, nói với anh cũng không sao! Nhưng anh phải đồng ý với tôi một điều kiện”.  

“Điều kiện gì?”  

“Bây giờ tôi vẫn chưa nghĩa ra, đợi tôi nghĩ ra rồi nói với anh! Anh yên tâm, tôi sẽ không bảo anh làm bừa đâu”, Tây Môn Kiếm cười âm hiểm.  

Bạch Vỹ nhìn nụ cười không có ý tốt của Tây Môn Kiếm, anh ta biết, Tây Môn Kiếm chắc chắn sẽ chơi mình, nhưng vẫn cắn răng cắn lợi nhả ra một chữ.  

“Được”.  

Khi Bạch Vỹ và Trương Vũ Trạch đang đợi Tây Môn Kiếm giải thích cho họ, Tây Môn Kiếm lại nói: “Đã là anh em, sau này các anh sẽ biết chuyện này. Bạch Vỹ, đừng quên anh đã đồng ý với điều kiện của tôi! Ha ha…”  

Bạch Vỹ nhìn Tây Môn Kiếm cười lớn bỏ đi, nhất thời không phản ứng lại, đợi khi anh ta phản ứng lại, thì đâu còn có bóng dáng của Tây Môn Kiếm, anh ta lập tức gào lên!  

“Tây Môn Kiếm, tôi chưa xong với anh đâu!”  

Trương Vũ Trạch không ngờ Tây Môn Kiếm máu lạnh vô tình còn có lúc hài hước như vậy! Nhưng Tây Môn Kiếm càng không nói, hắn và Bạch Vỹ càng hiếu kỳ.  

…  

Trong võng đạo. Đông Phương Hạ sau khi rời khỏi quán bar Gone with the Wind liền xuất hiện ở đây! Năm mươi anh em được đưa đến Châu Úc huấn luyện hai tháng trước, tối qua được Tây Môn Kiếm đưa đến đây.  

Võng đạo hiện tại đã bị Đông Phương Hạ ra lệnh phong tỏa, không có mệnh lệnh của anh, bất kỳ ai cũng không được xuất hiện ở đây! Năm mươi anh em sát thủ đó nhận được tin từ sớm, đều đã xếp hàng đứng ở giữa võng đạo đợi Đông Phương Hạ đến.  

Lát sau, Đông Phương Hạ đẹp trai anh tuấn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người! Lúc đến gần đây, Đông Phương Hạ đã ngửi thấy một luồng sát khí băng lạnh ngập trời.  

“Huyết Lang!”  

Toàn bộ năm mươi anh chị em đều cung kính chào.  

Vừa nhìn, chỉ vừa nhìn một cái, Đông Phương Hạ liền biết các anh em trước mắt không yếu, sát khí của họ hoàn toàn phát ra từ trong xương cốt, hơn nữa khuôn mặt không hề có chút biểu cảm! Ánh mắt sắc bén, lại nhanh nhạy, lập tức, anh thầm gật đầu, càng thêm cảm kích sư phụ.  

“Ai là tổ trưởng?”  

Đông Phương Hạ mặt vô cảm gật đầu! Lòng nghĩ sư phụ muốn đặt tên cho họ cũng không cần như vậy chứ! Thêm một chữ “Sói” vào phía trước, khi gọi tên cảm giác sao mà khó chịu.  

“330, 331, tôi nghĩ những điều cần nói, ông lão đã nói với hai người khi ở Châu Úc rồi! Ở đây tôi cũng không nói nhiều nữa, 331, tối nay anh đưa ba mươi anh em rời khỏi võng đạo, tiêu diệt toàn bộ mấy tên đứng đầu của các chiến đường Tào Bang, phối hợp hành động với người của chúng ta! Dạ Phong sẽ đưa cho anh danh sách”.  

“Vâng”.  

331 cung kính khom lưng, nghĩ đến ông lão thần bí ở Châu Úc, tất cả bọn họ đều run lên. Bọn họ không biết võ công của ông lão đó cao cường thế nào, nhưng chỉ dựa vào hơi thở, là có thể khiến năm mươi người bọn họ đều chấn thương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play