Nói chuyện với Trương Vũ Trạch gần hai tiếng đồng hồ, sau đó, để không quấy rầy đến Trương Vũ Trạch dưỡng thương, Đông Phương Hạ liền dẫn theo Tây Môn Kiếm và những người khác rời đi. Vừa đến phòng khách, điện thoại của Đông Phương Hạ bỗng vang lên!  

Nhìn thấy là số điện thoại của Hác Hiên, tưởng đã có kết quả hóa nghiệm của hai chai chất lỏng! Nào ngờ, câu đầu tiên đầu điện thoại bên kia truyền đến khiến Đông Phương Hạ đứng ngây tại chỗ, ngay lập tức, phòng khách tầng bốn tràn ngập sát khí!  

Tây Môn Kiếm và những người khác vừa ngồi xuống, liền cảm thấy nhiệt độ trong phòng khách đột nhiên giảm xuống rất nhiều, sau khi phát hiện là sát khí của cậu chủ nhà mình, ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn đến! Anh em canh phòng nhìn thấy sắc mặt của Huyết Lang không được tốt, lại cảm nhận được luồng sát khí lạnh thấu xương, vẻ mặt của ai cũng căng thẳng, đợi lệnh bất cứ lúc nào!    

Mấy người Tây Môn Kiếm bọn họ cũng tập trung tinh thần, cậu chủ nhận được điện thoại của ai, sao lại đột nhiên phóng ra sát khí!  

Lát sau, Đông Phương Hạ cúp điện thoại! Lạnh lùng nói: “Anh Hồ, tổng bộ giao cho anh, đề phòng Tào Bang đánh lén. Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ, đi!”  !

Buổi trưa, nhiệt độ có dấu hiệu tăng lên! Người đi đường dần dần nhiều hơn! Một chiếc Rolls-Royce đầy kiêu ngạo chạy như bay trên đại lộ dẫn đến cục an ninh quốc phòng, thấy chiếc xe vượt lên, thậm chí còn vượt đèn đỏ, ai cũng ngoảnh mặt làm ngơ!  

Người biết một chút tình hình bên trong, bất kể là người đi đường hay cảnh sát giao thông, đều âm thầm tặc lưỡi, trong lòng nghĩ không biết xảy ra chuyện gì, Huyết Lang sao lại vội vã như vậy!  

Bình thường phải mất bốn mươi phút đi đường, nhưng mấy người Tây Môn Kiếm chỉ mất mười lăm phút đã đến được khu nhà của cục an ninh quốc phòng! Sau khi đỗ xe xong, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ theo sau Đông Phương Hạ với khí thế mạnh mẽ đi đến phòng làm việc của Hác Hiên.  

Cho đến hiện tại, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, sao cậu chủ lại như vậy!  

Bây giờ người của cục an ninh quốc phòng đã không còn xa lạ với Đông Phương Hạ, hai thân phận cậu ấm hàng đầu Yên Kinh, Huyết Lang của Lang Quân, người của cục an ninh quốc phòng bọn họ có lẽ không coi thân phận Huyết Lang của Lang Quân là gì, nhưng thân phận cậu chủ của nhà họ Đông Phương thì lại khác!  

Hác Hiên sớm đã đợi sẵn ở trước cửa phòng làm việc, nhìn thấy Đông Phương Hạ đi đến, lập tức bước tới nói: “Sau khi sự việc xảy ra tôi đã ra lệnh cho người phong tỏa hiện trường, cậu đến xem trước, những việc khác tôi sẽ nói với cậu sau!”  

“Đi”.  

Trong phòng hóa nghiệm trên tầng ba, Hác Hiên dẫn Đông Phương Hạ đi vào! Trong phòng hóa nghiệm không tính là lớn, hai nhân viên công tác mặc đồng phục của cục an ninh quốc phòng, đeo khẩu trang ngã trên đất.  

Thấy vậy, Đông Phương Hạ bước tới với vẻ mặt lạnh băng! Cẩn thận kiểm tra một lượt. Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ cũng kiểm tra, bởi vì bọn họ đã đoán được chuyện gì đã xảy ra! Hy vọng có thể tìm được một chút manh mối.   

Một lúc sau, quay lại phòng làm việc của Hác Hiên! Hác Hiên lúc này mới nói: “Sau khi Dạ Ảnh đưa đến, biết là nó được lấy từ căn cứ của Tư Mã Trưởng Phong, tôi rất coi trọng! Tối hôm trước và hôm qua, mọi việc đều diễn ra bình thường, nhưng nửa tiếng trước, sau khi xử lý xong công việc của mình, tôi liền đi lên hỏi xem có kết quả gì không, bởi vì tối qua Dạ Ảnh nói cậu muốn biết kết quả càng sớm càng tốt! Nào ngờ, sau khi đi lên, gõ cửa mấy chục cái cũng không thấy ai trả lời, tôi thấy tình hình không ổn liền phá cửa xông vào! Hiện Trường chưa bị xáo trộn, lúc tôi nhìn thấy chính là như bây giờ, sau khi phát hiện hai chai chất lỏng màu vàng không thấy đâu, tôi liền gọi điện thoại cho cậu, đồng thời bảo người phong tỏa hiện trường!”  

Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ cân nhắc nói: “Người biết em đưa chất lỏng đến đây hóa nghiệm ngoài hai người đã chết ra, còn có ai nữa không?”  

“Không còn ai khác, tôi biết việc này rất quan trọng với cậu, cũng không nói với bất kỳ ai, đến cả hai người đã chết đó cũng không biết tôi bảo họ hóa nghiệm cái gì”.  

“Anh nghĩ kỹ lại xem, việc bí mật như vậy bên em cũng chỉ có mấy người biết! Hơn nữa chúng em đều không biết chất lỏng đó là gì! Người của anh bên này sao lại biết được”.  

Hác Hiên nghĩ một chút: “Tối qua tăng ca, lúc ăn đêm, Văn Quân nhìn thấy phòng hóa nghiệm bên trên vẫn sáng đèn, liền hỏi tôi sao phòng hóa nghiệm của tổ một chúng tôi vẫn còn người, tôi nói tôi bảo bọn họ hóa nghiệm giúp cậu một số thứ! Ngoài ra không còn gì nữa!”  

“Theo như hiện trường, đồ bên trong phòng hóa nghiệm đều không bị động đến, chỉ duy nhất lọ chất lỏng màu vàng em bảo Dạ Ảnh đưa đến là bị người khác lấy mất, thử nghĩ xem, nếu là người bên trong nhìn thấy là người lạ đi vào, nhất định sẽ hỏi dò, nếu phát hiện tình hình không ổn, bọn họ nhất định sẽ phản kháng, hoặc gây ra tiếng động để thu hút sự chú ý của các anh ở bên dưới! Trong phòng thí nghiệm có rất nhiều chai lọ thủy tinh, dưới tình huống nguy cấp thường mọi người sẽ không nghĩ xem phải lấy đồ gì mới thu hút được sự chú ý của các anh, mà sẽ tiện tay lấy đồ trên bàn đập vỡ! Như vậy, dưới đất chắc chắn sẽ có mảnh vỡ thủy tinh, nhưng anh cũng nhìn thấy rồi, trên đất cái gì cũng không có!”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play