Bạch Vỹ không hề nghi ngờ những cuộc chiến mà Đông Phương Hạ từng trải qua! Khoảng thời gian này, Bạch Vỹ có suy nghĩ kỳ lạ, cho dù Huyết Lang là cậu chủ nhà họ Đông Phương, nhưng người của anh thực sự cường mạnh, Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh, Dạ Phong, những người đó đâu có ai không phải là cao thủ, còn cả một tốp anh em Thiên Lang Đường, đáng sợ hơn còn có Tiểu Lâm! Một cậu ấm Yên Kinh mà có được thực lực như vậy sao!  

Cho nên, Bạch Vỹ nghi ngờ Huyết Lang còn có thân phận khác, thân phận đó còn lợi hại hơn cậu chủ nhà họ Đông Phương! Mấy lần nghe thấy mấy người Tây Môn Kiếm nhắc đến Châu Úc, tối hôm Tiểu Lâm vừa đến Yên Kinh, Huyết Lang nói muốn đưa cô ấy về Châu Úc, lẽ nào thân phận khác của Huyết Lang là ở bên Châu Úc.  

Thế lực cường mạnh bên Châu Úc có mấy gia tộc, nhưng giống như Huyết Lang, có lẽ cũng chỉ có nhà họ Bek, lẽ nào Huyết Lang có liên quan đến nhà họ Bek.  

Bạch Vỹ chỉ suy đoán nhưng không hỏi! Tuy Huyết Lang coi mình như anh em, nhưng nghe ngóng chuyện của Huyết Lang, không ổn lắm! Nếu Huyết Lang muốn nói, đến lúc đó anh sẽ nói!  

Màn đêm sắp buông xuống! Ánh hoàng hôn đã biến mất trước khi mấy người Đông Phương Hạ chưa vào địa bàn của Tào Bang, lúc này đã là ban đêm!  

Xuyên qua cửa kính xe ngắm biển quảng cáo bên ngoài, đèn màu rực rỡ, vừa thật vừa ảo! Đèn noen nhức mắt, trên phố dòng xe qua lại như nước chảy. Những chàng trai cô gái thích cuộc sống về đêm cũng bắt đầu xuất hiện.  !

Đông Phương Hạ thấy cảnh này cũng chỉ cười nhạt, nhưng không ghét cuộc sống này! Vì mỗi người đều có cách sống của mình, thứ anh thích người khác chưa chắc đã thích, không thể ép suy nghĩ của mình vào người khác! Nhưng với loại phụ nữ trang điểm sặc sỡ diêm dúa, dùng cơ thể mua vui cho đàn ông để có được thứ mình muốn, Đông Phương Hạ vừa lắc đầu, vừa nói một câu “ngu dốt”.  

Họ đi qua khu thành thị, anh em tử sĩ lái chiếc xe đến khu đô thị cũ dựa theo địa chỉ mà Đông Phương Hạ đưa cho họ.  

Thành phố phồn hoa dần dần ở phía sau chiếc xe, càng đến gần khu đô thị cũ càng vắng vẻ hoang vu! Xe trên đường cũng ít dần, ngay cả đèn đường cũng mờ tối, tòa nhà cũ nát! Xem ra, mấy năm nay, bên này vẫn không thay đổi gì.   

Nếu sau khi Trương Vũ Trạch chạy thoát khỏi Hải Bang, chọn trốn ở nơi này để dưỡng thương, Tào Nghị Hùng chắc sẽ không tìm được hắn nhanh như vậy. Nhưng đúng lúc Đông Phương Hạ nghĩ đến đây, chiếc xe đột nhiên dừng lại! Giọng nói của anh em tử sĩ vang lên bên tai ba người Đông Phương Hạ thông qua bộ đàm phía trước.  

“Cậu chủ, phía trước có người đánh nhau, con đường bị cản trở, không thể đi qua”.  

Ba người Đông Phương Hạ nghe vậy liền nghi hoặc! Ở đây là địa bàn của Tào Bang, gần ngoại ô phía Đông, sao lại có người đánh nhau ở đây! Có lẽ anh em Lang Quân sẽ không xuất hiện ở đây. Bên này quá xa! Võng đạo đã được mình ra lệnh, không được tự ý xông vào. Người đánh nhau ở đây chắc không phải anh em Lang Quân.  

Trong lúc Đông Phương Hạ trầm tư, Bạch Vỹ đã xuống xe đi kiểm tra, mấy phút sau liền chạy về, vội nói với Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, là Trương Vũ Trạch, anh ta bị người của Tào Bang bao vây tấn công, thương tích khắp người, người chỉ huy là một cô gái”.  

Trương Vũ Trạch? Cô gái? Lẽ nào là Vương Thiến Thiến?  

“Đi, đi xem xem!”  

Tây Môn Kiếm cũng nghi hoặc.  

Một đoàn năm người Đông Phương Hạ, Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ xuống xe vội bước nhanh đi đến! Vì ánh đèn mờ tối, mấy người Đông Phương Hạ không nhìn rõ tình hình cuộc chiến phía trước, chỉ nghe thấy tiếng hô giết, phóng tầm mắt nhìn, sợ là hơn trăm người! Những người này hình thành một vòng tròn bao vây, thực hiện đánh luân phiên với người bị thương ở giữa.  

Mấy người Đông Phương Hạ thấy vậy càng bước nhanh hơn, tiến đến gần, mượn ánh sáng mờ tối mới nhìn rõ một chút. Quả nhiên là Trương Vũ Trạch, hắn ở đây thật! Hình như người của Tào Bang đang chơi hắn, và không cùng xông lên, mà năm người một lượt, cho hắn chết mệt! Xem tình hình này, Trương Vũ Trạch bị thương không nhẹ, toàn thân đầy máu tươi, có lẽ cũng là nỏ mạnh hết đà!  

Bóng người phía trước nhất Tào Bang đúng là Vương Thiến Thiến! Xem ra cô ta cũng muốn dồn Trương Vũ Trạch vào chỗ chết, chắc chắc là phụng lệnh của Tào Nghị Hùng! Vì việc này cũng không xung đột với việc hợp tác của mình và cô ta, cô ta cũng không biết mình muốn tìm Trương Vũ Trạch.  

“Ai đó?”  

Đột nhiên, phía sau trận doanh Tào Bang, một anh em vô tình quay đầu nhìn thấy mấy bóng người phía sau, cảnh giác lớn tiếng hỏi, lập tức cũng khiến những người khác của Tào Bang chú ý đến.  

Mấy người Đông Phương Hạ không nghĩ phải ẩn nấp! Mấy người mang theo sát khí bừng bừng đi đến. Đông Phương Hạ lạnh lùng nói: “Đông Phương Hạ”.  

“Đông Phương Hạ… a… Huyết Lang, Huyết Lang của Lang Quân”.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play