*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đông Phương Hạ, anh để Tiểu Lâm lái đi! Đừng làm mất hứng của cô ấy!”, Thư Lăng Vy ở phía sau nói hùa theo, thực ra cô không muốn để Đông Phương Hạ hành hạ chiếc xe yêu quý của mình.    

Đông Phương Hạ thấy vẻ mặt của Thư Lăng Vy qua gương chiếu hậu liền cười âm hiểm, nhân lúc dừng đèn đỏ, đổi vị trí cho Tiểu Lâm!                Tiểu Lâm vui sướng hôn mạnh lên má Đông Phương Hạ một cái, đổi lên vị trí lái, lúc này, ở làn xe bên cạnh có một chiếc xe mang biển số của chính phủ không quan tâm đèn đỏ, trực tiếp vượt đi!  

Tiểu Lâm thấy vậy chân tay nhanh nhẹn, đạp mạnh ga hết cỡ! Chiếc Ferrari giống như tên lửa “soạt” một tiếng biến mất tại chỗ, đuổi theo chiếc xe Mercedes vượt đèn đỏ vừa nãy.  

Khi các anh cảnh sát giao thông còn chưa cảm thán xong chiếc xe biển số lợi hại như vậy cũng tuân thủ quy định liền thấy cảnh này suýt nữa thổ huyết! Một cảnh sát giao thông trẻ lớn tiếng mắng, không ngờ bị cảnh sát giao thông nhiều tuổi đạp một cái! Mẹ kiếp, cậu không thấy biển số xe người ta bắt đầu bằng chữ “Kinh V” à, có thể chọc vào sao?  

Thư Lăng Vy phát hiện Tiểu Lâm còn hăng hơn Đông Phương Hạ, cô thực sự hối hận vừa nãy đã nói câu đó!  !             “Tiểu Lâm, em chậm chút! Xe của chị không chịu nổi em giày vò như vậy”.  

“Chị dâu, sợ cái gì! Sư huynh em có tiền, chiếc xe nát của chị nên đổi đi! Sư huynh cũng thật là, bủn xỉn như vậy, để chị dâu lái chiếc xe nát như vậy”.  

Tiểu Lâm nhấn mạnh hai chữ “xe nát”, suýt nữa khiến Thư Lăng Vy tức muốn xỉu! Hai sư huynh muội này là người thế nào vậy! Ai ai cũng điên cuồng, chiếc xe mấy triệu này của tôi là xe nát, cô nghĩ rằng ai cũng giàu có như sư huynh cô chắc!  

Thư Lăng Vy thấy Đông Phương Hạ đang cười trộm, nếu không phải không gian trong xe chật hẹp, Thư Lăng Vy nhất định sẽ không hề do dự đánh anh một trận.  

“Hối hận rồi chứ!”  

Thư Lăng Vy vô cùng bực mình! Còn Đông Phương Hạ lại vui vẻ trên nỗi khổ của người khác, cười bên tai cô.  

“Đông Phương Hạ, anh là đồ vô lương tâm! Ngay cả người phụ nữ của anh, anh cũng tính kế hãm hại”.  

Đông Phương Hạ nhún vai, xòe hai tay, thoải mái dựa vào lưng ghế, còn huýt sáo, vô cùng mãn nguyện. Nhưng vì không để Tiểu Lâm chơi quá bốc lửa, làm tê liệt giao thông của Yên Kinh, anh liền nhắc nhở nói:   

“Nhóc con, đừng quá phóng túng! Nhưng có thể chơi tùy ý, làm hỏng xe cũng không sao!”  

“Đông Phương Hạ, anh…”  

Tiểu Lâm không quay đầu, giơ ngón tay cái với Đông Phương Hạ! Thư Lăng Vy đè mạnh Đông Phương Hạ trên chỗ ngồi, hai người đánh nhau ở hàng ghế sau!  

Tiểu Lâm không quan tâm sư huynh và chị dâu gây nhau thế nào! Cô ấy thấy sắp đuổi được chiếc Mercedes phía trước, liền đạp mạnh ga!  

“Phập phập…”  

“Sư huynh, anh tạm dừng một chút!”  

Haiz… Chuyện như này có thể tạm dừng được sao! Đông Phương Hạ ngồi thẳng người, không vui hỏi: “Thế nào? Em không chơi nữa à!”  



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play