*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi màn đêm buông xuống, bầu không khí đêm nay ở thành phố Yên Kinh thực sự rất kỳ lạ! Những chàng trai cô gái thích cuộc sống về đêm đó, đến một bóng người cũng không tìm thấy, mấy tên côn đồ trộm cắp thường ngày cũng không thấy tăm tích đâu! Không chỉ vậy, đến chín giờ trên đường đã không còn ai đi lại!
Yên Kinh lớn như vậy, sao có thể xuất hiện cảnh tượng như này! Bởi vì, rất nhiều người đã biết Lang Quân và Tào Bang sắp khai chiến rồi. Nhiều thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, mọi người đều không muốn dính dáng đến vũng nước đục này! Nếu không cẩn thận, khả năng bị ngộ sát rất lớn.
Thành phố Yên Kinh đêm nay có thể nói là yên tĩnh như tờ!
Ban đêm, gió lạnh thổi nhẹ, rèm cửa khẽ lay động, vầng trăng sáng trên bầu trời đầy sao càng thêm chói mắt, những ngôi sao xinh xắn như được khảm ở bên cạnh. Trong một đêm như này, vốn dĩ có thể tạm thời không cần nghĩ đến những việc khiến người ta lo lắng phiền não, còn có thể lặng lẽ nhâm nhi tách trà hay ly cà phê tận hưởng bầu trời đêm.
Nhưng, bản thân là người đứng đầu Lang Quân, sao có thể ở tổng bộ một mình hưởng thụ, bỏ mặc các anh em mà không quan tâm! Lúc mười giờ, dưới sự bảo vệ của tám anh em Thiên Lang Đường Đông Phương Hạ rời khỏi “Gone with the wind”, đi về hướng Bạch Hổ Đường. !
Đêm nay, trên địa bàn gần Hải Bang cũ tập trung các anh em của hai đường Lang Quân! So với bên của Tạ Vũ Thần, bên Dạ Phong và Hoàng Vỹ Kỳ bọn họ áp lực nhiều hơn chút! Đông Phương Hạ phải qua đó, đích thân làm chỉ huy, ra sức giáng cho Tào Bang một đòn trí mạng!
Trên con đường được chiếc sáng rực rỡ, xe cộ qua lại đã ít đi rất nhiều! Mấy chiếc xe hơi sang trọng chống đạn che chắn chiếc Rolls-Royce của Đông Phương Hạ ở giữa lao vun vút qua.
Đến bên ngoài Bạch Hổ Đường, qua cửa kính xe, Đông Phương Hạ nhìn thấy có mười mấy anh em đang canh giữ trước cửa chính hộp đêm của Bạch Hổ Đường! Vẻ mặt ai cũng căng thẳng.
Các anh em nhìn thấy có mấy chiếc xe đang tiến về phía họ, đang định đi lên chặn lại thì nhìn thấy Huyết Lang ngồi trên xe! Ngay lập tức, vội vàng dừng lại bước chân, vẻ mặt chấn động! Bảo các anh em khác nhanh chóng vào trong báo cho hai đường chủ ra nghênh đón Huyết Lang!
Xuống xe, gió lạnh không ngừng táp vào mặt Đông Phương Hạ! Một người anh em tử sĩ cung kính choàng áo khoác ngoài lên người Đông Phương Hạ, bảo vệ Đông Phương Hạ ở giữa, đi vào trong đường!
Tử sĩ của Thiên Lang Đường là thân cận của Đông Phương Hạ! Bất kể ở đâu, bọn họ cũng sẽ không buông lỏng, trận chiến đang gần kề! Bọn họ lo lắng ở đây có kẻ địch, càng lo lắng có tay súng bắn tỉa! Tám anh em, vị trí đứng của mỗi người đều có thể chặn được súng bắn tỉa, không để cho Đông Phương Hạ có bất kỳ thương tổn gì.
Các anh em nhìn thấy Đông Phương Hạ đến Bạch Hổ Đường vào lúc này, cực kỳ hưng phấn, đồng thời cảm động đến nước mắt lưng tròng. Cuộc chiến với Tào Bang sắp bắt đầu, Huyết Lang đến, sĩ khí của các anh em được nâng lên rất nhiều!
Còn chưa bước vào đường, Dạ Phong, Hoàng Vỹ Kỳ, A Phi đã đi ra nghênh đón! Mời Đông Phương Hạ vào trong.
Đông Phương Hạ không lên tầng mà ở đại sảnh! Các anh em hai đường nhìn thấy Huyết Lang đến với họ đều rất vui mừng. Bây giờ cho dù có bảo họ chết nơi sa trường, họ cũng không mảy may nhíu mày!
Quân Tử được phân đến Bạch Hổ Đường, lúc nhìn thấy Huyết Lang nói chuyện với các anh em ở đó, càng thêm sùng bái Đông Phương Hạ. Nghĩ đến lúc còn ở Hải Bang, trước giờ khai chiến với Tào Bang, ngoài đường chủ Trương Vũ Trạch xuống hỏi thăm động viên bọn họ, những người khác đến dấu chân còn không thấy một cái!
Mà Lang Quân, tối nay tất cả các đường đều đã chuẩn bị chiến đấu! Phát động tổng tiến công với Tào Bang, Huyết Lang chắc chắn rất bận. Nhưng bận như Huyết Lang mà vẫn nghĩ đến các anh em bên dưới, đích thân đến đây! Hơn nữa lúc nói chuyện với Huyết Lang các anh em bên dưới một chút căng thẳng cũng không có. Từ đấy có thể thấy, quan hệ giữa Huyết Lang và các anh em bên dưới tốt như thế nào.
Còn có, lúc trước lúc này, điều khiến Quân Tử càng hâm mộ là, hai đường chủ, hai phó đường chủ cùng một số anh em khác của Lang Quân đều không có bộ dạng xa cách, thay vào đó là họ kể cho các anh em cùng nghe vài câu chuyện cười. Điều đáng nể là, tối nay ở đây tập trung gần bảy trăm người! Nhưng không có một anh em nào cãi nhau om sòm, bảy người một tổ, tất cả đều đang nghiên cứu chiến thuật, làm thế nào để có thể giảm thương vong ở mức thấp nhất cho các anh em trên chiến trường, để các anh em bị thương lui xuống kịp thời.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Quân Tử và hơn một trăm anh em kia của anh ta sẽ không tin các anh em của Lang Quân lại có thể giữ được tâm trạng bình thản như vậy trước trận đại chiến, càng không ngờ các anh em Lang Quân đã đoàn kết với nhau đến mức độ như này! Các anh em ở đây là của hai đường! Cho dù như vậy, nhưng các anh em đều không phân biệt đối xử, không ngại kể cho nhau những kinh nghiệm trên chiến trường, người có nhiều kinh nghiệm thì truyền cho những người ít kinh nghiệm hơn.
Lại nghĩ đến lúc còn ở Hải Bang, Quân Tử không khỏi cảm thấy hổ thẹn! Chỉ cần không phải là anh em một đường, đều xem nhau giống như kẻ địch! Cho dù là cùng một đường, có lúc cũng sẽ xảy ra cãi vã!
Lúc trước, nhóm người Quân Tử nghĩ đến bản thân là quân đầu hàng! Lo lắng các anh em Lang Quân sẽ bài xích bọn họ, nhưng bọn họ không ngờ các anh em Lang Quân không những không bài xích, mà còn phân chia bọn họ ra! Theo lời của A Phi nói, các anh vừa mới đến, không quen với phương thức tác chiến của các anh em Lang Quân tôi! Phải tách các anh ra, lần lượt do các anh em có thực lực cường mạnh dẫn dắt các anh, như vậy mới có thể phát huy được tiềm năng của các anh!