“Anh đừng kích động, từ từ nói! A Phi, rót nước cho người anh em này”.  

Quân Tử nhận nước ấm từ A Phi đưa tới, cảm kích nhìn A Phi một cái, nhấp mấy ngụm mới nói: “Huyết Lang, tôi tên là Quân Tử. Sáng sớm nay đường chủ chúng tôi bị Tống Khải gọi đến tổng bộ, trước khi đi, hình như đường chủ đã dự liệu được Tống Khải và Trần Tư Kiệt muốn ra tay với đường chủ, bèn nói với chúng tôi, nếu nửa tiếng sau anh ấy không gửi tin nhắn cho chúng tôi thì bảo tôi đưa các anh em đến tìm cậu! Chúng tôi đã đợi một tiếng, đường chủ cũng không gửi một tin nhắn cho chúng tôi! Huyết Lang, tên chó Tống Khải khiến anh em chúng tôi phải đi đến đường cùng, hy vọng Huyết Lang thu nhận chúng tôi, chúng tôi nguyện làm tiên phong cho Lang Quân! Giúp Huyết Lang tiêu diệt Hải Bang, giết Tào Bang! Xin Huyết Lang đồng ý”.  

Quân Tử nói xong, quỳ một chân xuống!  !

“Mau đứng lên!”, Đông Phương Hạ ra ý bảo A Phi đỡ Quân Tử đứng lên, mới nói: “Trương Vũ Trạch cũng coi là bạn của Đông Phương Hạ tôi! Nếu anh ta bảo các anh đến, các anh cứ yên tâm ở lại Lang Quân đi!”  

“Cảm ơn Huyết Lang. Huyết Lang, bây giờ đường chủ chúng tôi chưa rõ sống chết, hy vọng Huyết Lang nể tình bạn bè, đi điều tra!”, Quân Tử cảm kích rơi nước mắt, anh ta không ngờ Đông Phương Hạ đồng ý dễ dàng như vậy.  

“Các anh yên tâm, tôi sẽ phái người điều tra! Quân Tử, tôi phải cảnh cáo trước! Sau khi gia nhập Lang Quân, sau này nếu ai có lòng tạo phản, trên chiến trường lâm trận mà chùn bước, thấy anh em bị nguy hiểm tính mạng mà không quan tâm, cho dù các anh là người của Trương Vũ Trạch, tôi cũng sẽ không nương tay với các anh, anh em Lang Quân tôi càng sẽ xé xác các anh thành trăm mảnh! Đối đãi với anh em, các anh phải biết anh em Lang Quân tôi có thủ đoạn thế nào”.  

Đông Phương Hạ nói xong, một luồng hơi thở băng lạnh tỏa ra từ trên người Đông Phương Hạ bao trùm cả phòng khách.  

Quân Tử cảm nhận được sát khí khiến người ta khó thở của Huyết Lang, anh ta liền run lên: “Huyết Lang, cho chúng tôi dùng hành động để chứng minh đi!”, đương nhiên Quân Tử biết rõ thủ đoạn mà anh em Lang Quân đối với kẻ địch, anh ta đã tận mắt chứng kiến.  

Đông Phương Hạ gật đầu!  

“Đúng rồi, Huyết Lang! Đây là đường chủ chúng tôi bảo tôi giao cho cậu! Đường chủ nói, nếu anh ấy xảy ra chuyện, phiền cậu giúp anh ấy chăm sóc em gái Tiểu Hàm”.  

Đông Phương Hạ nhìn tấm thẻ vàng mà Quân Tử đưa, hơi do dự rồi nhận lấy, nói với A Phi: “Sắp xếp ổn thỏa cho anh em của Quân Tử, chốc nữa Bạch Vỹ sẽ đích thân phân chia mọi người về các chiến đường! Quân Tử, anh cũng đi đi. Có tin tức tôi sẽ thông báo cho anh”.  

Sở dĩ phái Bạch Vỹ đi làm chuyện này là Đông Phương Hạ muốn để đám người Quân Tử biết, tuy là kẻ địch đến đầu hàng, Huyết Lang cũng vẫn coi trọng họ, cũng sẽ đối đãi với họ như anh em.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play