Đ

Hai chị em Dạ Ảnh và Dạ Phong cười không được khóc không xong! Cậu chủ luôn tùy tiện như vậy, thích nói đùa! Tuy đã quen rồi, nhưng hai cô gái khó tránh đỏ mặt.

Đông Phương Hạ nhìn dáng vẻ xấu hổ của Dạ Ảnh và Dạ Phong, anh thật muốn ôm hai cô gái vào lòng, hôn mạnh một cái! Dạ Ảnh và Dạ Phong là cô gái đẹp tuyệt thế, khi khuôn mặt ửng đỏ, những người đàn ông có thể chống lại sức mê hoặc đó, e rằng không có mấy người!

“Dạ Ảnh, tôi cảm thấy câu nói của Tây Môn rất có lý, các cô cũng suy nghĩ đi!”

Đông Phương Hạ không biết xấu hổ quá rồi! Thấy Dạ Ảnh và Dạ Phong xinh đẹp thì muốn lấy người ta!

Dạ Ảnh nghe xong xấu hổ muốn chết! Dạ Phong không biết chuyện này, lúc này thấy Dạ Ảnh xấu hổ chưa từng có, lập tức hiếu kỳ, lại gần Đông Phương Hạ hỏi nhỏ: “Cậu chủ, chuyện gì vậy, suy nghĩ cái gì?”

“Chính là Tây Môn đề nghị, nói cái gì mà thóc đâu mà đãi gà rừng, bảo cậu chủ tôi lấy luôn cô và Dạ Ảnh làm vợ bé!!”

“A…”

Dạ Phong kinh ngạc một hồi, hận không thể đi tìm Tây Môn Kiếm tính sổ ngay lập tức! Hai chỉ em mình đối xử với anh ta như anh trai ruột, anh ta lại xúi giục cậu chủ! Sớm biết như vậy, mình đã không hỏi! Lập tức, cô ấy cũng giống như Dạ Ảnh, xấu hổ cúi mặt.

Đông Phương Hạ nhìn dáng vẻ của hai cô gái, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm rạng rỡ! Ở cùng hai người Dạ Ảnh, thỉnh thoảng đùa chút, cuộc sống thật phong phú. Những ngày tháng mỹ nữ bầu bạn thật sảng khoái!!

Thế là, hai tay Đông Phương Hạ nâng cằm, ánh mắt đảo nhìn qua lại giữa hai cô gái Dạ Ảnh và Dạ Phong, nụ cười đó, mẹ kiếp, thật dâm đãng. Con mắt cũng nheo lại, nhìn toàn thân Dạ Ảnh và Dạ Phong một lượt.

Dạ Ảnh và Dạ Phong thấy vậy, da đầu tê dại! Sao cậu chủ ngày càng… Trước đây cho dù là đùa, nhưng cũng không giống như bây giờ, dùng ánh mắt này nhìn hai chị em mình!

Quen rồi thì tốt! Quen rồi thì tốt! Trong lòng hai chị em Dạ Ảnh và Dạ Phong tự an ủi mình như vậy, nhưng đúng lúc này, bên ngoài cánh cửa phòng VIP vang lên giọng nói ngông cuồng tự đại.

“Bảo chúng cút hết cho tao, mẹ kiếp, ngay cả phòng của thiếu bang chủ Hải Bang cũng dám chiếm!!”

Cậu ta vừa dứt lời, cánh cửa phòng mà mấy người Đông Phương Hạ ở đó “ầm ầm” một tiếng, bị người ta đá mở! Năm sáu bóng người xuất hiện trước mặt ba người Đông Phương Hạ.

Cô nhân viên phục vụ vừa nãy bị Đông Phương Hạ trêu đùa sợ hãi đến trước mặt Đông Phương Hạ, lo sợ nói: “Cậu Đông Phương, họ… không ngăn được!”

Đông Phương Hạ xua tay ra ý bảo Cô nhân viên phục vụ ra ngoài, không cần lo chuyện này, sau đó di chuyển ánh mắt đến người thanh niên cao ngạo phía trước. Khi nhìn thấy là thiếu bang chủ Hải Bang Tống Khải, Đông Phương Hạ bật cười! Oan gia ngõ hẹp, ngày thứ hai mình vừa về nước, vì cứu Thư Lăng Vy đã ra tay đánh thiếu bang chủ một trận, hơn một tháng rồi! Tên nhóc này vẫn còn tạo sóng gió.

Tống Khải đã phát hiện ra Đông Phương Hạ, người trước mặt là người khiến cậu ta nằm viện gần một tháng, khoảng thời gian này, cậu ta vẫn luôn tìm người đánh mình ở quán bar Gone with the Wind, rác thịt chặt xương hắn, đáng tiếc một chút tin tức cũng không có! Hôm nay bỗng nhìn thấy Đông Phương Hạ, Tống Khải cười lớn hai tiếng không hề kiêng dè, nhìn chằm chằm Đông Phương Hạ với sắc mặt hung dữ, tức giận nói: “Nhóc con, mày cho tao dễ tìm quá! Đúng là đi mòn giày sắt mà không tìm thấy, không tốn sức lại tìm ra, ha ha...”

Tông Khải tức giận ngút trời, khi cậu ta phát hiện hai chị em Dạ Ảnh và Dạ Phong, con mắt liền sáng lên, nhìn dò xét không hề kiêng dè.

Trên thế giới này, người dám dùng ánh mắt này nhìn hai chị em Dạ Ảnh, ngoại trừ cậu chủ nhà mình còn sống yên ổn, người khác không phải tàn phế cả đời thì cũng chết thảm!

Đúng lúc đám người Tống Khải xông vào phòng này, hai chị em Dạ Ảnh đã thu lại vẻ dịu dàng trước mặt Đông Phương Hạ, thần sắc lạnh lùng dị thường! Lại thấy ánh mắt của Tống Khải, toàn thân Dạ Ảnh tỏa ra sát khí của hơi thở chết chóc, ánh mắt nhìn vào Tống Khải vô tri.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play