Đông Phương Hạ soàn soạt vài cái điền xong tấm séc, đặt trước mặt cục trưởng Phương!

Nhìn thấy bảy số không trên tấm séc, cục trưởng Phương cực kỳ sợ hãi! Vội vàng trả lại tấm séc cho Đông Phương Hạ, run rẩy nói: “Cậu Đông Phương, tôi không có ý này! Không có ý này! Cấp trên chỉ thị cho chúng tôi trong ba tháng này không được nhúng tay vào việc của thế giới ngầm, tôi…tôi rất muốn giúp nhưng năng lực có hạn!”

Đông Phương Hạ cười nhạt! Đặt tấm séc lên bàn trà, nói với cục trưởng Phương: “Tôi không bảo ông đứng về phía Lang Quân, nghe nói có sát thủ đến Yên Kinh, người của Yamaguchi-gumi vẫn đang hoạt động bí mật ở Yên Kinh! Cục trưởng phân khu như ông không phải sẽ không quản chứ! Bên trên là không cho các ông nhúng tay vào việc của thế giới ngầm, nhưng hiện tại có người ngoài vào! Cục trưởng Phương, ông có thể không quản sao?”

Nghe thấy vậy, cục trưởng Phương sửng sốt trong giây lát, sau đó, hai mắt liền sáng lên! Ông ta là người thông minh, đương nhiên có thể hiểu được ý của Đông Phương Hạ, bên trên là không cho bọn họ nhúng tay vào việc của thế giới ngầm, để mặc cho mấy bang phái lớn ở Yên Kinh sống mái với nhau, nhưng đó chỉ là giới hạn ở Tào Bang, Hải Bang, Lang Quân! Sát thủ và người của Yamaguchi-gumi, bọn họ phải quản, trên danh nghĩa là như vậy, nhưng cục trưởng Phương đã nghe ra ý trong lời nói của Đông Phương Hạ!

Chính là coi đây là cái cớ, để tiến đánh Tào Bang và Hải Bang! Nhưng, phải làm như thế nào mới có thể hoàn toàn đạt được yêu cầu của cậu Đông Phương đây! Điều này…cậu Đông Phương lại không đưa ra chỉ thị rõ ràng. Hơn nữa, bám vào cây đại thụ nhà họ Đông Phương, cũng không cần sợ người phía sau Tào Bang và Hải Bang nữa! So với nhà họ Đông Phương, nhà họ Tư Mã đã bắt đầu yếu thế rồi! Phải biết rằng phía sau cậu Đông Phương không chỉ có nhà họ Đông Phương, mà còn có nhà họ Nam Cung và nhà họ Thư, nhà họ Tư Mã có thể so được sao.

Hiểu rõ được những điều này! Cục trưởng Phương cũng không che giấu nổi sự kích động trong lòng! Nhìn đến khuôn mặt bình tĩnh của Đông Phương Hạ, nói: “Cậu Đông Phương yên tâm, sát thủ và người của Yamaguchi-gumi sẽ không chạy thoát được”.

Đông Phương Hạ gật đầu! Rất tán thưởng năng lực phản ứng của cục trưởng Phương!

“Cậu Đông Phương…cái này…vẫn xin cậu nhận lại! Có thể làm việc cho cậu, là vinh dự của tôi!”

Cục trưởng Phương cầm lấy tấm séc trên bàn trà, cung kính trả lại cho Đông Phương Hạ.

Thấy vậy, Đông Phương Hạ đứng dậy vỗ vai cục trưởng Phương: “Tào Bang và Hải Bang đã đánh nhau mấy ngày rồi, tổn thất cũng không nhỏ, cục trưởng Phương, nếu người của Yamaguchi-gumi xuất hiện vào lúc Tào Bang và Hải Bang giao chiến sẽ thế nào đây? À, phải rồi! Nghe nói cục trưởng tổng cục công an Yên Kinh đã đến tuổi nghỉ hưu! Không biết lần này ai sẽ là người may mắn!”

Nói xong, Đông Phương Hạ nhìn lướt qua tấm séc mà cục trưởng Phương đưa đến trước mặt mình, khẽ mỉm cười! Xoay người mang theo Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ rời đi.

Đông Phương Hạ không nhận lại tấm séc, những lời Đông Phương Hạ nói lúc chuẩn bị rời đi, nếu cục trưởng Phương không hiểu hết, thì con đường làm quan của ông ta có thể sẽ chỉ dừng lại ở đây!

Nếu muốn cục trưởng Phương hoàn toàn quyết một lòng với mình, chỉ dựa vào quyền thế không đủ, sự cám dỗ của tiền bạc và địa vị mới là điểm chí mạng, thời điểm thích hợp tạo ra một vài thứ hãm chân ông ta, về sau cục trưởng Phương sẽ không dám có ý định phản bội.

Cục trưởng Phương ở độ tuổi này có thể ngồi vào vị trí như hiện tại, không phải chỉ dựa vào năng lực! Mà còn dựa vào nhiều yếu tố khác! Những con cáo già như bọn họ, nhìn mọi việc không đơn giản như vậy. Có điều, chiêu này của cậu chủ nhà họ Đông Phương thật sự khiến người ta khiếp sợ! Tiền bạc, quyền thế, địa vị cùng lúc công kích ông ta, ông ta có thể chống đỡ được sao! Về sau, đoán chừng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của cậu Đông Phương rồi.

Đông Phương Hạ này hoàn toàn khác với những cậu ấm Yên Kinh khác! Không cậy thế ức hiếp người khác, ỷ vào mấy ông lão trong nhà diễu võ dương oai, nhưng những lời nói ra, lại rất đáng để suy ngẫm! Trong lời nói đều có hàm ý khác, còn bao hàm một số chỉ thị mà cậu ta không muốn trực tiếp nói ra! Nhà họ Đông Phương có người như vậy, nhà họ Tư Mã thực sự không còn hy vọng gì nữa!

Cục trưởng Phương ngẩng đầu thở dài một tiếng!

Vừa đi ra khỏi biệt thự nhà cục trưởng Phương, Tây Môn Kiếm lập tức lấy ra camera lỗ kim và bút ghi âm đưa cho Đông Phương Hạ!

Đông Phương Hạ cầm lấy hai thứ này, nụ cười trên khóe miệng cực kỳ tà ác: “Tình báo của Lang Quân chúng ta đều do Dạ Phong quản lý, anh giao nó cho Dạ Phong cất giữ!”

Nói xong, Đông Phương Hạ đem camera lỗ kim và bút ghi âm đưa cho Tây Môn Kiếm.

Cục trưởng Phương tuyệt đối sẽ không ngờ tới, tất cả mọi việc xảy ra vừa rồi đều đã bị quay và ghi âm lại! Không phải Đông Phương Hạ không tin cục trưởng Phương, mà có một vài việc phải giữ lại đường lui! Không ai có thể đảm bảo cục trưởng Phương sẽ không bao giờ làm điều gì có hại với Lang Quân, dù gì ông ta cũng không phải là anh em của Đông Phương Hạ!

Đối với các anh em của mình, Đông Phương Hạ không chỉ không làm như vậy, mà còn đem tính mạng của mình giao cho bọn

ho.

Đừng nói là người vừa mới quen, ngay cả giữa bạn bè và anh em, đều có sự khác biệt! Thế giới này, không tốt đẹp như những gì chúng ta tưởng tượng, việc đấu đá nghi kị lẫn nhau là hết sức bình thường.

Bạn bè là đưa bạn vào đường chết! Anh em có thể chết vì bạn! Đương nhiên, cũng không phải tất cả bạn bè và anh em đều như vậy! Thế giới vô biên cũng không thể phủ định toàn bộ, càng không thể khẳng định bất cứ điều gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play